Chương 390: Vượt qua Linh Hải
Vừa dứt lời, trường đao trước người huyết bào tu sĩ đã bắt đầu rung động, tản ra một luồng sát khí nồng đậm khiến người ta sợ hãi.
Một đám tu sĩ vốn đứng bên cạnh Tô Tử Mặc đều hoảng sợ biến sắc, vội vàng tản ra.
Huyết bào tu sĩ này tên là Bạch Vũ.
"Lúc trước mấy người bọn ta may mắn trốn ra, vốn cho rằng ngươi đã táng thân trong lòng đất!"
Ánh mắt Bạch Vũ cực nóng, đầu lưỡi đỏ thắm khẽ thè ra liếm môi, hàm răng trắng noãn lộ ra, cười một tiếng âm u rồi tiếp tục nói: "Nhưng khi nghe nói Cơ yêu tinh còn sống, ta cũng đoán được rằng ngươi cũng vẫn còn sống!"
Tô Tử Mặc không động, thần sắc bình tĩnh, mở miệng hỏi: "Ngươi đã sớm biết ta muốn đến đây? "
"Ha ha!"
Bạch Vũ đắc ý nói ra: "Với tư chất thủ đoạn của ngươi, tất nhiên sẽ tiến vào chiến trường Thượng Cổ. Mà ngươi dùng đao, đã là đao tu thì tất nhiên sẽ tới Đao Sơn Linh Hải này."
Trong Ma môn, tranh đoạt giữa các Ma tử vốn cực kỳ kịch liệt.
Mỗi Ma tử gần như đều là kẻ đã giẫm lên vô số thi cốt mới có thể giành được vị trí này, nào có kẻ nào là người bình thường.
Đặc biệt là Tu La tông.
Một tông môn lấy giết choc để chứng đạo, cạnh tranh giữa các đồng môn lại càng là tàn nhẫn!
Thân là Ma tử của Tu La tông, ngày đó ở sâu dưới lòng đất lại bị một tu sĩ không rõ lai lịch đánh bại, trong lòng làm sao có thể nhịn được cơn tức này.
"Nhìn hai người này giống như có thù hận cực sâu nhỉ? "
"Người này thuộc môn nào phái nào, thế mà có thể kết thù kết oán với Ma tử của Tu La tông mà vẫn còn sống được."
Nơi xa, đám tu sĩ bắt đầu tập hợp lại một chỗ nghị luận.
Bạch Vũ đảo mắt qua bên hông Tô Tử Mặc, không nhìn thấy lệnh bài tông môn, không khỏi khẽ cười lạnh, lạnh giọng nói: "Ta không không cần biết ngươi có lai lịch gì, hôm nay, ta muốn lấy tính mạng của ngươi, đến trúc Đạo cơ cho ta!"
"Chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi."
Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói ra: "Ta có thể đánh bại ngươi một lần, đương nhiên cũng có thể đánh bại ngươi lần thứ hai!"
Vừa dứt lời, đám người đều ồn ào xôn xao.
"Người này có thể đánh bại Ma tử của Tu La tông? "
"Người này có lai lịch gì "
"Chuyện này còn cần phải nói sao, hẳn là thiên kiêu bên trong chín phái Tiên môn!"
Tranh tranh tranh!
Tô Tử Mặc không nói hai lời, trực tiếp rút Huyết Thối đao từ trong túi trữ vật ra, vận chuyển linh lực, linh quang trên thân đao lóe lên, giống như một vòng mặt trời màu máu đỏ, vô cùng rung động.
Ngũ văn hoàn mỹ, huyết khí trùng thiên!
Huyết Thối đao tản ra mùi máu tanh cực kỳ tương tự với khí tức trên thân Bạch Vũ!
"Đao tốt!"
Hai mắt Bạch Vũ tỏa sáng, cười to nói: "Chuôi đao này, quả thực là chế tạo riêng cho ta!"
"Ngươi cũng xứng?"
Tô Tử Mặc từ tốn nói.
Chuôi Huyết Thối đao này là hắn tự tay luyện chế, khi sắp luyện chế thất bại, hắn đã dùng huyết mạch của chính mình để tôi thép mới có thể đại công cáo thành, ngưng tụ ra đạo Linh Văn thứ năm.
Huyết mạch của Tô Tử Mặc có tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương, có tu luyện Thái Hư Lôi Quyết, còn ẩn chứa tinh hoa Long tộc!
Trong thiên hạ này, ngoại trừ chính hắn, có ai tư cách
Tô Tử Mặc triển khai thân pháp Thần Câu Quá Khích, phi nhanh tới, một bước cuối cùng dùng tới Lê Thiên Bộ, một cước đạp lên trên đá ngầm trước người Bạch Vũ, ngừng thân hình.
Ầm ầm!
Đá ngầm nổ tung!
Huyết Thối đao từ trên trời giáng xuống, huyết mang tăng vọt, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Bạch Vũ.
"A, lại là Trúc Cơ năm mạch "
"Trúc Cơ năm mạch, lại dám khiêu chiến Ma tử của Tu La tông "
"Tu vi cảnh giới thấp như vậy, sao hắn vẫn có thể sống sót mà đi đến nơi này? "
Trong đám người lại truyền đến tiếng thốt lên ngạc nhiên.
Coong!
Bạch Vũ không lùi không tránh, hai tay giơ cao trường đao cực phẩm, trở tay chém ngược lên trên, đỡ lại một đao kia!
Tiếng binh khí va chạm đã hoàn toàn che lấp tiếng thán phục của mọi người xung quanh, cũng đồng thời giải đáp rõ nghi ngờ của đám người.
Dưới huyết bào của Bạch Vũ lóe ra bảy linh mạch, linh lực trào lên, mùi máu tanh nồng nặc tản ra, sát khí gần như ngưng tụ thành thực chất.
Nhưng đấu một đao với Tô Tử Mặc, Bạch Vũ lại không có chiếm được chút tiện nghi nào!
"Lực cận chiến quá khủng khiếp!"
"Huyết mạch của người này... Ta giống như nghe được tiếng hải triều cuồn cuộn."
"Nghe lầm rồi, là tiếng của Linh Hải đấy."
"Huyết như hải triều, làm gì có người nào có thể tu luyện huyết mạch tới cảnh giới có chứ."
Dưới đáy mắt Bạch Vũ lướt qua một tia sát ý lạnh lẽo.
Bạch Vũ buông lỏng tay, trường đao trong lòng bàn tay rời tay, vòng quanh thân Huyết Thối đao một vòng, trực tiếp gạt về phía mặt của Tô Tử Mặc!
Một đao kia cực kỳ quỷ dị, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận biết và dự tính của Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc giật mình, vội vàng lui lại.
Xoẹt xẹt!
Mặc dù Tô Tử Mặc đã kịp thời trốn tránh nhưng thanh sam trước ngực hắn vẫn bị chém ra một khe hở.
Trước ngực lạnh lẽo, còn có chút đau nhói!
Bạch Vũ cười lạnh một tiếng, căn bản không muốn liều mạng cùng Tô Tử Mặc, hắn cất bước tiến lên, một lần nữa bắt lấy trường đao, thân hình lấp lóe, đâm tới dưới xương sườn của Tô Tử Mặc, mũi đao chém ngược lên trên!
Tô Tử Mặc nhíu mày.
Đao pháp của Bạch Vũ cực kỳ trí mạng.
Góc độ xuất đao của hắn quá mức xảo trá, làm Tô Tử Mặc rất là khó chịu.
Lần thứ hai Tô Tử Mặc phải lui lại.
Trước kia, Tô Tử Mặc dựa vào huyết mạch kinh khủng, dựa vào Linh khí hoàn mỹ là Huyết Thối đao, chỉ là đơn giản chém ra cũng đủ để trấn sát đối thủ.
Nhưng trong mấy ngày này, hắn liên tiếp giao thủ cùng đệ tử của những siêu cấp tông môn trên Thiên Hoang đại lục, Tô Tử Mặc mới ý thức tới nhược điểm của mình.
Hắn căn bản không hiểu đao pháp, có trăm chỗ sơ hở, vừa ra tay, đối thủ sẽ bắt lại sơ hở của hắn ra đánh ra một kích trí mạng!
Bạch Vũ căn bản không cùng hắn liều mạng, chỉ dựa vào đao pháp cao minh, đã khiến Tô Tử Mặc phải lui lại từng bước!
Tô Tử Mặc căn bản không dám xuất đao.
Xuất đao chính là sai !
Sơ hở chỉ có thể càng ngày càng nhiều, tình thế sẽ càng nguy hiểm!
Đao thế của Bạch Vũ càng ngày càng dày đặc, liên miên bất tuyệt.
Mỗi một đao đều là sát chiêu, sát ý lạnh thấu xương, mùi tanh trùng thiên!
Chỉ cần không cẩn thận một chút là Tô Tử Mặc sẽ phơi thây tại chỗ.
Cũng may mắn Tô Tử Mặc có linh giác tương trợ nên mới có thể biến nguy thành an nhiều lần.
Ngày đó ở sâu dưới lòng đất, Tô Tử Mặc lấy một địch năm, còn chém giết một vị Ma tử.
Mà bây giờ, ở đây không có cổ trận cấm linh, lực chiến đấu của Ma tử Tu La tông được phát huy đến cực hạn, ỷ vào đao pháp tinh diệu quỷ quyệt, vậy mà hoàn toàn áp chế được Tô Tử Mặc!
Dù vậy trong mắt Tô Tử Mặc vẫn không có kinh hoảng.
Lúc này muốn phá cục cũng rất đơn giản.
Yêu hóa, bộc phát ra khí huyết là một lựa chọn.
Đến lúc đó, lực lượng, tốc độ của Tô Tử Mặc đều tăng lên một tầng khác, mặc kệ ngươi có đao pháp tinh diệu gì, tiến lên chính là dựa sát chém giết, dốc hết toàn lực!
Nhưng ở đây nhiều người phức tạp, một khi hắn yêu hóa thì chỉ sợ sau này ở thượng cổ chiến trường, hay Thiên Hoang đại lục đều không có đất cho hắn dung thân.
Lựa chọn thứ hai chính là vượt qua Linh Hải!
Suy nghĩ không ngừng chuyển động, trong lòng Tô Tử Mặc đã có quyết định, hắn thét dài một tiếng, thân hình nhanh chóng rút lui, gấp rút chạy về phía Linh Hải.
"Cái gì?"
"Người này muốn vượt qua Linh Hải? "
"Đây không phải là tự tìm đường chết sao?"
Bạch Vũ đang giết đến hưng khởi, đương nhiên không thể buông tha Tô Tử Mặc, hắn hét lớn một tiếng: "Trốn đi đâu!"
Hai người một trước một sau trong nháy mắt vọt tới Linh Hải.
Tô Tử Mặc xách một hơi, thân pháp nhẹ nhàng, lướt sóng mà đi, chạy như điên về phía núi đao, trong nháy mắt đã đi được hơn mười dặm!
Trong miệng Bạch Vũ ngậm trường đao, thân thể nằm sấp, giống như một con Thủy Mãnh trôi nổi trên mặt biển, tứ chi vung mạnh, tốc độ vậy mà không kém gì Tô Tử Mặc!