Chương 434: Nghiền ép
Một thân ảnh khôi ngô cao lớn, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng Cơ yêu tinh.
Người này giơ bàn tay ra kéo lấy cánh tay của Cơ yêu tinh, bỗng nhiên kéo về phía sau một phát, sau đó tay trái nắm lại, đón đỡ nắm đấm hung hăng lóe ra kim quang vạn trượng của Giác Sân hòa thượng kia!
Một quyền này khí thế bức người, giống như muốn chọc thủng cả bầu trời, đánh rơi mặt trời!
Trong cận chiến, tu sĩ có thể tay không tấc sắt đấu với truyền nhân của Kim Cương tự vốn không nhiều, truyền nhân Lưu Ly cung trong Tiên môn là một người, Ma tử Bá Vương điện trong Ma môn cũng có năng lực như thế.
Những tu sĩ của tông môn khác đều muốn tránh né mũi nhọn!
Khóe mắt Cơ yêu tinh liếc nhìn bên hông người nọ không treo lệnh bài, hơn nữa trên người mặc một kiện áo gai vải thô, rõ ràng không phải tu sĩ của Lưu Ly cung, Bá Vương điện.
Nghĩ như thế, người này lựa chọn đỡ quyền của Giác Sân hòa thượng, tuyệt đối sẽ bị thua thiệt!
"Đừng..."
Cơ yêu tinh mở miệng nhắc nhở, nhưng đã không còn kịp rồi.
Dường như nàng thấy được xương tay của đại hán mặc áo gai bị bẻ gãy, cánh tay bị đánh thành một đám mưa máu, trong mắt lỏe lên vẻ không đành lòng.
"Tự mình chuốc lấy cực khổ!"
Giác Sân hòa thượng lộ vẻ mặt đùa cợt.
Ầm!
Hai quyền va chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang thật lớn!
Vẻ đùa cợt trên mặt Giác Sân hòa thượng vừa mới xuất hiện, trong nháy mắt đã lập tức biến mất không còn nữa, hai mắt nhắm lại, con ngươi co rút lại!
Cơ yêu tinh kinh ngạc đến mức trợn mắt há mồm nhìn cảnh này.
Trên nắm tay lóe kim quang của Giác Sân hòa thượng lại bị đại hán mặc áo gai đánh một quyền đập nát, giống như từng đốm lửa bắn văng ra khắp nơi.
Khi hai quyền va chạm vào nhau, một sóng lực lượng mà mắt thường có thể thấy được lan rộng ra đập vào mặt, dư lực kinh người!
Đại hán mặc áo gai đã lui nửa bước, nắm đấm không tổn hao gì!
Ngược lại, Giác Sân hòa thượng liên tục rút lui ba bước, sắc mặt dần dần trầm xuống.
Đại hán mặc áo gai nắm cánh tay Cơ yêu tinh, kéo nàng ra sau lưng, bản thân ngăn ở trước người nàng, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt như đao, nhìn chằm chằm vào Giác Sân hòa thượng ở đối diện.
Đại hán mặc áo gai xuất hiện khiến thế cục tạm thời bình tĩnh trở lại.
Giác Sân hòa thượng và Cơ yêu tinh đều đang quan sát đại hán mặc áo gai, giống như muốn tì ra mạnh mối vê thân phận từ trên người hắn.
Đại hán mặc áo gai mặt mũi thô kệch, mắt to mày rậm, mũi cao miệng rộng, thân hình khôi vĩ, thân cao khoảng hai mét, bàn tay to lớn thô ráp, ngón tay cũng thô tráng.
Khi bàn tay nắm lại giống như một đôi thiết chùy vậy!
Cơ yêu tinh hơi nhíu mày, nàng không tìm thấy sự quen thuộc nào trên người đại hán mặc áo gai này.
Có thể khẳng định là trước đây nàng chưa bao giờ thấy người này, càng không có khả năng biết hắn.
Nhưng chẳng biết tại sao, Cơ yêu tinh luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Cơ yêu tinh quay đầu, im lặng suy nghĩ.
Giác Sân hòa thượng nhìn đại hán mặc áo gai từ đầu đến chân, cũng không nhìn ra manh mối gì đến, không khỏi trầm giọng hỏi: "Vị thí chủ này thuộc môn phái nào? "
"Không môn không phái."
Đại hán mặc áo gai thản nhiên nói.
"A Di Đà Phật."
Giác Sân hòa thượng niệm Phật hiệu một tiếng, ánh mắt lạnh dần, lạnh giọng nói: "Đã là tán tu, tiểu tăng khuyên ngươi tốt nhất đừng lội vào vũng nước đục này, để tránh dẫn lửa thiêu thân!"
"A "
Đại hán mặc áo gai nhếch miệng cười một tiếng, hùng hổ dọa người, nói: "Ta lại cứ muốn xen chân vào đấy, ngươi có thể làm gì được ta!"
"Ngươi có biết thiếu nữ phía sau ngươi chính là Tố Nữ của Ma môn, giết người không chớp mắt, trên tay dính vô số máu tươi!" Giác Sân hòa thượng dần dần lớn tiếng, ẩn chứa thần tính của Phật môn, ầm ầm rung động.
"Máu tươi trong tay đại sư cũng không ít."
"Ta chính là Phật môn, nàng là Ma môn!"
"Thì tính sao? "
Hai người dùng ngôn ngữ đối chọi gay gắt, bầu không khí trên chiến trường lập tức trở nên khẩn trương lên, tràn đầy khắc nghiệt.
Nhưng lúc này, trong lòng Cơ yêu tinh lại vô cùng bình tĩnh.
Bóng lưng cao lớn chắn trước người nàng, giống như có thể che chắn tất cả mưa gió vì nàng, không để nàng chịu một chút tổn thương nào!
Dù rằng nàng là người trong Ma môn.
" Được, tốt, tốt."
Giác Sân hòa thượng liên tục gật đầu, hai mắt đang híp lại đột nhiên bắn ra hai tia kim quang, khí thế tăng vọt.
Bí thuật Phật môn-Kim Cương Nộ Mục!
Bí thuật về đôi mắt không những có thể ảnh hưởng tới tinh thần của tu sĩ, mà còn là một loại thuật bắn ra tức thời, đối thủ rất khó có thể phòng bị.
"Cẩn thận!"
Cơ yêu tinh thấy ánh mắt của Giác Sân hòa thượng lấp lóe đã cảm giác được không đúng.
Nhưng nàng vừa mới mở miệng nhắc nhở, tiếng nói đã bị Thánh âm Phật môn của Giác Sân hòa thượng cắt ngang!
"Ngươi lựa chọn bảo vệ nàng, vậy chính là muốn đối địch cùng Kim Cương tự ta, đối địch cả với Phật môn, đối địch cùng toàn bộ Tiên môn chính đạo!"
Giác Sân hòa thượng lớn tiếng quát, từng chữ nói ra như tiếng như hồng chung, rung động tinh thần.
Đây là bí thuật sóng âm đặc biệt của Phật môn - Sư Hống công.
Vừa rồi, Giác Sân hòa thượng chính là dựa vào hai loại bí thuật thuấn phát này, trong nháy mắt đả thương Cơ yêu tinh để chiếm thế thượng phong.
Bình thường nếu tu sĩ tầm thường bị hai loại thuật thuấn phát này tập kích, hai mắt sẽ đau nhói, hai tai vù vù, tinh thần bối rối, trong lòng sẽ run sợ, lộ ra sơ hở.
Nhưng đại hán mặc áo gai vẫn có vẻ mặt như thường, trong hai mắt nổi lên một tia quang mang yêu dị.
Giữa không trung bắn tới hai tia kim quang, yên lặng hóa thành vô hình.
Đại hán mặc áo gai hít sâu một hơi, lồng ngực dần nhô cao, cả người giống như lại nở lớn một chút.
Sau một khắc, đại hán mặc áo gai đột nhiên há miệng, cường thế cắt đứt tiếng của Giác Sân hòa thượng, hét lớn một tiếng: "Chiến!"
Ầm!
Một chữ rơi xuống, thạch phá kinh thiên!
Giống như kinh lôi nổ vang ầm ầm nghiền ép như thiên quân vạn mã, khí tức thôn tính vạn dặm.
Giác Sân hòa thượng còn chưa dứt lời đa bị một tiếng quát của đại hán mặc áo gai cắt ngang, trong ngực có một cỗ khí đè nặng, khó chịu muốn chết, sắc mặt tái nhợt,.
Khoảng cách giữa hai người rất gần, đại hán mặc áo gai bước nhanh tới, gần như chỉ trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Giác Sân hòa thượng.
Ầm ầm!
Đại hán mặc áo gai nặng nề đạp bàn chân xuống mặt đất khiến đất rung núi chuyển, sau khi đứng dậy, trên mặt đất đã cày ra hai khe rãnh to lớn, bùn đất cuồn cuộn!
Cơ yêu tinh nhìn mà kinh hãi, đôi môi đỏ thắm mê người mở ra, khó tin nhìn lấy một màn này.
Thế còn là người sao?
Cho dù là thuần huyết hung thú hoành hành đi qua, cũng chưa chắc đã có thanh thế như vậy!
Thuần huyết hung thú- Lục Ngô- Đứng ở sau lưng Giác Sân hòa thượng, vốn rất thờ ơ lạnh nhạt, nhưng cảm nhận được cỗ khí thế trên người đại hán mặc áo gai tràn ra này cũng bị giật nảy mình, lông tóc toàn thân đều dựng lên, thân hình nở lớn một vòng!
Đây là phản ứng tự nhiên của thân thể yêu thú khi cảm thụ được nguy hiểm,.
Lúc này, trên khí thế, đại hán mặc áo gai đã hoàn toàn nghiền ép Giác Sân hòa thượng!
Hô!
Đại hán mặc áo gai vươn bàn tay, từ trên trời giáng xuống, mang theo một luồng khí thế muốn đánh nát mặt đất bao la, nặng nề chụp về phía Giác Sân hòa thượng.
Bàn tay lớn như quạt hương bồ, năm ngón tay mở ra, giống như muốn đóng sụp bầu trời, trấn áp Bát Hoang!
Giác Sân hòa thượng đã mất đi tiên cơ, lúc này đã hoảng sợ biến sắc, không kịp lấy ra Linh khí Phật môn từ trong túi trữ vật, trực tiếp dựng lên hai tay, dùng thế khiêng đỉnh để chống lại.
Ầm!
Bàn tay của đại hán mặc áo gai nặng nề rơi vào trên hai tay Giác Sân hòa thượng.
Cả người Giác Sân hòa thượng lún xuống, hai chân lún thật sâu vào trong bùn đất, vậy mà không nhìn thấy hai đầu gối!
Lúc này, trong tầm mắt Cơ yêu tinh, người trước mặt nàng như một vị Đại Ma Thần đỉnh thiên lập địa, đứng từ trên cao nhìn xuống mênh mông, vươn bàn tay che trời ra, gắt gao nghiền ép một con giun dế!
Đường đường là truyền nhân của Kim Cương tự, vào thời khắc này đã hoàn toàn không có khí thế, thực sự không khác gì sâu kiến cùng trong đất bùn!
Tạch tạch tạch!
Song phương vẫn đang giằng co.
Nhưng trong cơ thể Giác Sân hòa thượng lại truyền đến từng đợt xương cốt lắc lư, thật giống như khung xương đều muốn tản ra, không ngừng ma sát, thật sự rất rợn người.