Chương 440: Đại chiến bắt đầu
Nghe được câu nói này, Tô Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Hắn đang muốn mở miệng phản bác, Cơ yêu tinh đột nhiên nhón chân lên, ghé sát đến bên tai của hắn, thổ khí như lan nhỏ giọng nói: "Nhân Hoàng điện giáng lâm, quần hùng tranh giành, truyền nhân của ba môn Tiên, Ma, Phật ngầm hiểu lẫn nhau, đều sẽ lựa chọn thanh trừ các tu sĩ khác trước."
"Ngươi lẻ loi một mình, nhất định sẽ bị nhằm vào, không bằng trước tiên theo Ma môn, có ích vô hại."
Trên thực tế, lần này Tô Tử Mặc đến đây, một mặt là vì Nhân Hoàng điện, một mặt khác là muốn thử sức với những thiên kiêu nhân tài kiệt xuất của các siêu cấp tông môn!
Hắn căn bản không sợ bị người nhằm vào.
Nhưng Cơ yêu tinh ghé vào bên tai, cử chỉ thân mật mập mờ, tiếng nói nhẹ thì thầm như vậy, còn cả mùi thơm thiếu nữ truyền đến khiến Tô Tử Mặc cảm thấy rung động, trong lúc ma xui quỷ khiến lại không cự tuyệt.
Ngay sau đó, Tô Tử Mặc đột nhiên giật mình tỉnh táo lại, nói thầm một tiếng lợi hại.
Cơ yêu tinh mị hoặc khắp mọi nơi, khó lòng phòng bị.
Thân là Tố Nữ Ma môn, nàng thậm chí không cần thi triển thuật mị hoặc nào cả.
Sự tồn tại của nàng vốn đã là một loại mị hoặc.
Tố Nữ của Ma môn có tu vi cảnh giới càng cao, thì lực mị hoặc lại càng khủng bố, thậm chí đến cuối cùng, mỗi cái nhăn mày mỗi một nụ cười, một biểu hiện giận giận dữ đều sẽ khiến người ta mê say không thể kềm chế.
Ở trong Tu Chân giới, còn lưu truyền một số mị thuật, dựa vào trang phục nửa kín nửa hở nửa, ánh mắt trêu chọc, ngôn ngữ, cử động to gan để dẫn dụ nam tử.
Loại mị thuật này quá tầm thường khi so sánh cùng 《 Tố Nữ Kinh 》.
Tố Nữ của Ma môn tu luyện tới cuối cùng, tất nhiên là tuyệt thế vưu vật khuynh đảo thiên hạ, băng thanh ngọc khiết, nghiêm nghị không thể xâm phạm, chỉ cần giữa hai đầu lông mày lơ đãng bộc lộ ra phong tình cũng đủ để thượng cổ đại năng cam tâm đi theo!
"Hừ!"
Bạch Vũ nhìn Tô Tử Mặc từ trên xuống dưới, cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua chỉ là một tên nhân tình ngươi tìm đến, có tư cách gì so sánh với mấy đại Ma tử chúng ta!"
"Khanh khách."
Cơ yêu tinh khẽ cười nói: "Khẩu khí này đúng là rất lớn đấy, cũng không biết là người nào, ban đầu ở sâu trong lòng đất đã bị một vị bằng hữu ta tùy tiện tìm đến đánh cho phải chạy trối chết."
Nghe được câu này, sắc mặt của Bạch Vũ trầm xuống, sắc mặt của mấy vị Ma tử khác cũng không dễ nhìn lắm.
Chuyện lần đó coi là sỉ nhục của mấy người bọn họ, không có người nào muốn đề cập tới.
Bàng Nhạc liên tục vung thiết thương đen kịt, đâm giết mấy tu sĩ cuối cùng xong, bỗng nhiên quay người, kéo trường thương sải bước đi tới.
Mũi thương tự nhiên rủ xuống trên mặt đất, một đường lướt qua, đốm lửa bắn tứ tung.
"Tên thư sinh kia ở đâu? "
Bàng Nhạc đi tới trước người Cơ yêu tinh, lớn tiếng hỏi, trong mắt cuồn cuộn chiến ý.
Thư sinh trong miệng Bàng Nhạc dĩ nhiên chính là Tô Tử Mặc.
Cơ yêu tinh bĩu môi, đảo mắt nói: "Ta làm sao biết được."
Bạch Vũ đột nhiên nói ra: "Hắn cũng tới thượng cổ chiến trường, ta đã thấy hắn."
"A "
Mấy đại Ma tử nghe được câu này, vẻ mặt đều khẽ biến, trong mắt lướt qua một tia sát ý.
Dừng một chút, Bạch Vũ lại lắc đầu nói: "Nhưng hắn hẳn là không tới nơi này, ta không thấy hắn."
Liên quan tới trận chiến giữa hai người ở dưới Đao Sơn Linh Hải kia, Bạch Vũ thảm bại bỏ chạy, nên đương nhiên sẽ không chủ động đề cập.
Ma tử của Huyễn Ma giáo hừ lạnh một tiếng, nói: "Thư sinh này cũng rất thông minh."
"Nếu hắn dám hiện thân, ta sẽ dùng thiết thương chọc ra trên người hắn một lỗ máu!"
Vẻ mặt Bàng Nhạc đầy ngạo nghễ, thiết thương trong tay nặng nề chống trên mặt đất, mặt đất lập tức hiện ra từng vết rách, sát khí lẫm liệt, không thể nhìn gần.
Tô Tử Mặc vẫn bình tĩnh, trong mắt không có chút rung động nào.
Bàng Nhạc chuyển mắt nhìn tới Tô Tử Mặc, bắt đầu dò xét một phen, gật đầu cười nói: " Không sai, có chút can đảm, miễn cưỡng có tư cách sóng vai cùng mấy đại Ma tử chúng ta."
Thượng Quan Vũ của Vân Vũ tông thản nhiên nói: " Tiết Dương của Địa Sát giáo còn chưa tới, người này tạm thời thay chỗ cho Tiết Dương, cũng coi như một giúp đỡ."
Thượng Quan Vũ nhẹ nhàng đung đưa quạt xếp, hắn vừa mới chém giết hơn một trăm tu sĩ, nhưng quần áo, tóc dài vẫn không có chút hỗn loạn nào, dáng vẻ vẫn phong độ nhẹ nhàng.
" Này, ngươi tên là gì? "
Bàng Nhạc nhìn về phía Tô Tử Mặc, cao ngạo hỏi.
Tô Tử Mặc nói: "Cuồng Đao."
"Cuồng Đao, ha ha!"
Bàng Nhạc cười to nói: "Khẩu khí không nhỏ, cũng không biết đao pháp của ngươi như thế nào!"
Bạch Vũ lạnh lùng nói ra: "Ở trong Tu Chân giới, bình thường kiểu tên tuổi vang dội thế này, phần lớn bản lĩnh đều tầm thường."
"Ngươi có thể thử xem."
Tô Tử Mặc thản nhiên nói.
"Hừ, ngươi muốn chết!"
Sắc mặt Bạch Vũ biến đổi, trong lòng nổi sát ý.
"Thú vị đấy, đủ cuồng."
Thiết thương trong tay Bàng Nhạc quét ngang, ngăn lại Bạch Vũ, vẻ mặt nghiêm túc, lắc đầu nói: "Trước tiên đừng đấu, tình huống không đúng."
Đám người theo ánh mắt của Bàng Nhạc nhìn lại.
Trên chiến trường đã dọn dẹp gần xong, trong phạm vi Nhân Hoàng điện bao phủ, chỉ còn lại truyền nhân của Tiên môn, Phật môn, Ma môn.
Trong đó, trong chín phái Tiên môn có truyền nhân của thất đại môn phái hiện thân, trong đó có cả Hàng Thu Vũ của Kiếm Tông và Ngạo Vũ Tiêu của Tử Tiêu phái.
Trong sáu tự Phật môn, có truyền nhân năm tự trình diện, trừ Giác Sân hòa thượng của Kim Cương tự, còn có tăng nhân của Huyền Không tự, Không Tương tự, Bàn Nhược tự, có một nữ ni của Minh Tâm am.
Trong bảy tông Ma môn, Ma tử Tiết Dương của Địa Sát giáo đã chết, Thích khách Thiên Diện của Ẩn Sát môn không rõ tung tích.
Trừ Tô Tử Mặc ra, tứ đại Ma tử, một vị Ma nữ đã toàn bộ trình diện.
Gần hai mươi vị tu sĩ coi như là thiên kiêu đứng đầu nhất ở Trúc Cơ cảnh trên đại lục Thiên Hoang.
Trừ Tô Tử Mặc, những tu sĩ còn lại đều là Trúc Cơ tám mạch!
Sở dĩ cảm thấy không đúng, cũng là bởi vì bảy vị thiên kiêu của Tiên môn do Hàng Thu Vũ của kiếm tông và Ngạo Vũ Tiêu của Tử Tiêu phái cầm đầu, cùng bốn tăng một ni của Phật môn rõ ràng có ý liên thủ, mấy người đang bao vây lấy mấy đại Ma tử ở bên này!
"Hàng Thu Vũ, Ngạo Vũ Tiêu, Giác Sân, ba người các ngươi có ý gì?" Bàng Nhạc híp mắt, chậm rãi hỏi.
"Không có gì."
Khóe miệng Hàng Thu Vũ hơi vểnh, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lắc lư, nói: "Trước tiên diệt Ma môn xong, truyền thừa của Nhân Hoàng điện tự nhiên sẽ chọn trong Tiên môn cùng Phật môn."
Mấy vị Ma tử đều nhíu mày.
Phe bọn hắn cộng thêm cả Tô Tử Mặc mới chỉ có sáu người.
Mà nhóm thiên kiêu của Tiên môn, Phật môn gộp chung vào một chỗ lại có mười hai người!
Nói cách khác, mỗi người bọn họ ít nhất phải đối đầu với hai thiên kiêu!
Bàng Nhạc của Bá Vương điện được công nhận là người mạnh nhất bên trong mấy đại Ma tử.
Nhưng hắn đối đầu với một trong ba người là Hàng Thu Vũ, Ngạo Vũ Tiêu, Giác Sân hòa thượng, đều không dám tùy tiện nói sẽ thắng, chớ nói chi là lấy một chọi hai.
Cơ yêu tinh cất giọng nói: "Bây giờ thế cục đã sáng tỏ, ba môn tạo thế chân vạc, tổng cộng có mười tám vị tu sĩ, chúng ta hoàn toàn có thể đấu hai với hai, quyết ra người thắng sau cùng, đạt được truyền thừa của Nhân Hoàng điện, như vậy mới tính là công bằng."
Ánh mắt Giác Sân hòa thượng, lướt qua trên người Tô Tử Mặc, hơi dừng lại một chút rồi mới rơi vào trên mặt Cơ yêu tinh, cười lạnh nói: "Tiêu diệt Ma môn các ngươi đi, thế cục sẽ càng rõ ràng."
"Công bằng? "
Ngạo Vũ Tiêu lắc đầu, nói: "Ở trước mặt Nhân Hoàng điện, nào có công bằng gì. Huống chi, các ngươi là tà ma, người người có thể tru diệt!"
"Tô Tử Mặc, nếu thấy tình thế không đúng thì đừng khoe khoang, mau mau rời đi nơi đây!"
Đúng lúc này, Cơ yêu tinh duỗi ra ngón tay, nhẹ nhàng chọc vào bên hông Tô Tử Mặc một chút, nhỏ giọng nói ra.