Chương 448: Còn muốn chạy trốn
" Bạch Vũ - Tu La tông "
Thoáng nhìn nghiêng qua Bạch Vũ từ phía sau đang giết tới, trong lòng Tô Tử Mặc hiểu được thân phận của hắn đã bị người này hoài nghi!
Nghĩ đến đây, Tô Tử Mặc cũng là nổi sát ý!
Đột nhiên!
Một cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có xông lên đầu!
Lông tơ cả người Tô Tử Mặc đều dựng lên, đầu óc choáng váng.
Cảm giác nguy cơ này không phải đến từ Hàng Thu Vũ, Ngạo Vũ Tiêu, không phải đến từ bất kỳ một người nào trong tám thiên kiêu ở đây, cũng không phải là do Bạch Vũ của Tu La tông từ sau lưng giết tới, mà là một người hoàn toàn khác!
Trong tầm mắt của Tô Tử Mặc hoàn toàn không nhìn thấy người này.
Nhưng tu luyện bí điển Đại Hoang Yêu Vương dưỡng ra linh giác nhạy cảm lại nói cho hắn biết, có một tu sĩ cực kỳ đáng sợ đang ẩn tàng trong một góc chuẩn bị đánh ra một kích trí mạng tới hắn!
Người tới chọn góc độ xuất thủ có thể nói là hoàn mỹ, người này chọn trúng điểm mù của Tô Tử Mặc.
Hắn chọn thời cơ xuất thủ cũng vừa đúng, không sai chút nào!
Lúc này, Tô Tử Mặc vừa mới chém ra một chiêu thế Kinh Đào, chính là thời khắc lực cũ mới hết mà lực mới chưa sinh, lúc này là trạng thái suy yếu nhất.
Hơn nữa, tám thiên kiêu vẫn đang không ngừng phóng thích ra át chủ bài, Hàng Thu Vũ, Ngạo Vũ Tiêu cường thế phản kích, ngay cả Tiên Thiên Linh Khí đều đã tế ra rồi.
Còn có cả Bạch Vũ từ sau lưng giết lên, tình cảnh lúc này của Tô Tử Mặc là hai mặt thụ địch!
Trong tình cảnh này này, nếu tu sĩ không rõ lai lịch kia xuất thủ thì Tô Tử Mặc sẽ hoàn toàn rơi vào thế chắc chắn phải chết, thần tiên cũng khó cứu!
Trong đầu Tô Tử Mặc đột nhiên dần hiện ra một bóng người, nhưng dung mạo người này lại mơ hồ không rõ.
Không phải trí nhớ của hắn không tốt, mà là căn bản chưa từng có người nào nhìn thấu dung mạo chân thực của người này.
Ma tử Ẩn Sát môn-Thích khách Thiên Diện!
Trước đó, từ đầu đến cuối vị sát thủ Ma môn này đều không hiện thân.
Bây giờ vừa ra tay, đã trực tiếp muốn lấy mạng của Tô Tử Mặc!
"Là hắn!"
Ở gần Nhân Hoàng điện, ánh mắt mấy người phong ấn ngưng tụ, kinh hô thành tiếng.
Một người phong ấn trong đó lắc đầu, nói: "Kết thúc rồi, kẻ này đã là một bộ tử thi."
Đám người âm thầm gật đầu.
Bọn hắn đều nghĩ với thủ đoạn của Tô Tử Mặc, hắn không có khả năng nghịch chuyển thế cục này!
"Đáng tiếc, một thiên kiêu như vậy vẫn chết dưới Nhân Hoàng điện."
"Không có gì đáng tiếc cả, từ xưa đến nay, có vô số thiên kiêu chết yểu, người này chỉ là một người bên trong mà thôi."
...
Trên chiến trường, phong vân đột biến!
Tám thiên kiêu liên tục đánh ra đủ loại thần thông, có sáu người cứng rắn chống được thế Kinh Đào, mà hai người Hàng Thu Vũ, Ngạo Vũ Tiêu còn có thể cường thế phản kích!
Một mũi nhọn màu tím chém vỡ sóng lớn trùng điệp, để chém về phía Tô Tử Mặc.
Vẻ mặt Tô Tử Mặc vẫn như thường, trường đao chuyển động, chém về phía trước một đao, muốn dựa vào lực huyết mạch để chống lại bí thuật của Tử Tiêu phái.
Ong ong ong!
Đúng lúc này, một vòng tròn lóe ra ngân quang phá không bắn đến, đánh sau mà đến trước, vù vù rung động.
Sáu linh quang chói mắt giống như một mặt trời nhỏ tản ra khí tức kinh khủng.
Coong!
Ngân quyển nặng nề đập lên trên trường đao.
Toàn thân Tô Tử Mặc chấn động.
Một tiếng răng rắc vang lên, trên trường đao hiện ra từng vết rách, ầm vang nổ tung!
Vỡ vụn!
Một kiện Linh khí cực phẩm, cứ như vậy bị phế đi!
Lực lượng của Tiên Thiên Linh Khí thật sự quá khủng bố!
Ngân quyển quay một vòng giữa không trung, rồi lần thứ hai đánh tới Tô Tử Mặc!
Cùng lúc đó, Tử Tiêu Trảm của Ngạo Vũ Tiêu cũng đánh tới.
Bạch Vũ chạy tới sau lưng, Tu La đao chém ra dưới một góc độ cực kỳ quỷ dị, một đao này bắn ra mùi máu tanh làm cho người nôn mửa, còn truyền ra cả tiếng quỷ khóc sói tru.
Đao thế!
Lần trước bại dưới tay Tô Tử Mặc, Bạch Vũ cũng có đột phá, lĩnh ngộ được một loại đao thế của Tu La đao!
Ba sát chiêu đồng thời đánh tới!
Cùng lúc đó, một thân ảnh nhạt như không có dấu vết xuất hiện, trong tay người này cầm một thanh kiếm nhỏ hẹp dài, lưỡi kiếm mỏng như cánh ve.
Người này có dung mạo phổ thông, ánh mắt đờ đẫn giống như cá chết vậy, sát khí trên người đã hoàn toàn thu liễm, trường kiếm trong tay lại trực tiếp đâm về phía sau ót Tô Tử Mặc, chỉ chớp mắt đã áp sát!
Linh đao vỡ vụn, đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Tô Tử Mặc tay không tấc sắt, lúc này đã không thể lui được nữa!
Thấy cảnh này, Lăng Hàm của Phiêu Tuyết cốc và Cơ yêu tinh đều dừng tay theo bản năng.
"A!"
Sắc mặt Cơ yêu tinh tái nhợt, nàng kinh hô thành tiếng, trong đầu nàng đang ầm ầm nổ tung, cảm giác trống rỗng như trái tim bị người ta khoét mất vậy.
Đột nhiên!
"Chiến!"
Một tiếng hét lớn giống như sấm chớp giữa mùa xuân đột nhiên nổ vang, tiếng rống xuyên kim liệt thạch, chấn động tinh thần!
Trên thực tế đây chính là Lôi m Sát mà Tô Tử Mặc tu luyện.
Nhưng hắn muốn che giấu tung tích nên đổi chữ 'Giết' thành chữ 'Chiến' tự, uy lực vẫn không giảm.
Ngay cả đám tu sĩ nấp ở phía xa theo dõi cuộc chiến đều bị dọa đến mức toàn thân run lên, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Bọn hắn căn bản không thể tưởng tượng được bốn vị thiên kiêu ở trung tâm chiến trường đang vây quanh Tô Tử Mặc sẽ phải chịu lực trùng kích kinh khủng dường nào!
Bốn người đồng thời nhíu mày, mặt lộ vẻ thống khổ.
Dù là Tử Tiêu Trảm, Tiên Thiên Linh Khí của Hàng Thu Vũ, hoặc là Tu La đao của Bạch Vũ, tế kiếm của thích khách Thiên Diện đều ngừng lại trong nháy mắt.
Lần ngừng lại ngắn ngủi lại chính là đường sống của Tô Tử Mặc!
Lốp bốp!
Tô Tử Mặc tung người vọt lên, gân cốt trong cơ thể cùng vang lên, cả người nhanh chóng co rút lại thành một đoàn.
Vốn là một tráng hán cao đến hai mét, ở trước mắt bao người lại biến thành một đứa trẻ kích cỡ tương đương với viên thịt!
Loại thủ đoạn này nếu là do một đại năng thượng cổ, hoặc một vị lão tổ thì cũng chỉ có thể coi là thủ đoạn bình thường không có gì lạ, nhưng một tu sĩ Trúc Cơ có thể thi triển ra lại có thể xưng là thông thiên!
Chiêu này lộ ra phối hợp với Lôi m Sát khiến công kích của bốn thiên kiêu hoàn toàn thất bại!
Không chỉ như vậy, Tiên Thiên Linh Khí của Hàng Thu Vũ, còn đập tới Bạch Vũ.
Tử Tiêu Trảm của Ngạo Vũ Tiêu lại chém tới trước mặt thích khách Thiên Diện.
Coong!
Cả người Bạch Vũ run lên, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
Lực lượng của Tiên Thiên Linh Khí không phải người nào cũng có thể chịu đựng.
Thích khách Thiên Diện kịp thời thu kiếm, sau khi ngăn lại Tử Tiêu Trảm, hắp lập tức quyết định thật nhanh, mượn lực lượng khi song phương va chạm, thân hình nhanh chóng lùi về phía sau.
Một kích không trúng, lập tức trốn xa ngàn dặm.
Hô!
Một khí tức làm người ta sợ hãi đột nhiên từ trong cơ thể Tô Tử Mặc bắn ra!
Giống như phong ấn được giải thoát, phóng xuất ra một vị Thần Ma đáng sợ, một Đại Yêu thượng cổ!
"Rống!"
"Ngao!"
"Li!"
Trong cơ thể Tô Tử Mặc truyền ra từng tiếng gào kỳ dị, có long ngâm, có hổ khiếu, có ngựa hí, có phượng gáy...
Yêu khí màu đỏ đột nhiên bắn ra, che khuất bầu trời!
Đứa trẻ quay tròn như viên thịt kia đã biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là thân hình một đại hán khôi ngô cao lớn, bên trong yêu khí nồng đậm như ẩn như hiện, đôi mắt đen như mực tản ra quang mang khiếp người.
Lạnh lùng, sâm nhiên, chất chứa sát ý vô tận!
Hí!
Một đám thiên kiêu, hơn mười người phong ấn, những tu sĩ đứng nơi xa xem cuộc chiến đều biến sắc, hít một hơi khí lạnh!
Bốn người Hàng Thu Vũ toàn thân đại chấn.
Trong nháy mắt này, thậm chí bọn hắn đã sinh ra một loại ảo giác, 'Người'trước mắt có yêu khí lượn quanh này giống như có thể cắn xé bọn hắn!
"Chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn giết ta? "
Vên trong yêu khí màu đỏ vô tận, Tô Tử Mặc lên tiếng, một luồng khí thế giống như đến từ vạn tộc san sát ở thời đại Thái Cổ, làm cho người ta phát lạnh.
Bộc phát ra khí huyết, Tô Tử Mặc yêu hóa, lực lượng, tốc độ tăng vọt!
"Còn muốn chạy trốn "
Ở bên tai thích khách Thiên Diện, giọng nói của Tô Tử Mặc đột nhiên vang lên với vẻ lạnh lùng âm trầm!