Chương 447: Kinh Đào thức, sát ý ẩn hiện
Trận đại chiến này quá kinh thiên động địa.
Trên chiến trường, linh quang đầy trời, kiếm khí đao mang tung hoành khắp nơi, linh lực sôi trào, mỗi một lần va chạm đều bắn ra vô tận quang hoa, tiếng vang vong tới chín tầng trời!
Vẫn có một số tu sĩ gan lớn không rời đi, mà núp ở phía xa nhìn trận đại chiến dưới Nhân Hoàng điện này.
Bởi vì khoảng cách quá xa, đám người không thấy rõ dung mạo của rất nhiều thiên kiêu trên chiến trường.
Nhưng bọn hắn lại có thể thấy rõ ràng, trên chiến trường, có một thân ảnh cao lớn khôi vĩ tung hoành ngang dọc, đánh đâu thắng đó, mặc dù bị tám thiên kiêu vây công nhưng vẫn không hề bối rối chút nào!
Trước đó, mặc kệ đám người Hàng Thu Vũ của Kiếm Tông hay Ngạo Vũ Tiêu của Tử Tiêu phái có thanh danh vang dội thế nào, chói mắt ra sao thì trong thời khắc này, ở trước mặt vị truyền nhân Thần Hoàng đảo này, tất cả đều trở nên ảm đạm phai mờ.
Đây mới thật sự là thiên kiêu!
Ầm! Ầm! Ầm!
Trên chiến trường, tiếng va chạm không ngừng vang lên.
Lấy một địch tám, Tô Tử Mặc càng chiến càng hăng, hơn nữa dần có xu thế phản kích, đẩy lùi tám thiên kiêu!
Hắn đồng tu Tiên Yêu, huyết mạch cũng đã tu luyện tới cảnh giới hư vô phiêu miểu trong truyền thuyết, nhục thân cường đại, thể lực khủng bố, hắn tự tin có thể quét ngang tất cả cường địch ở Trúc Cơ cảnh.
Mỗi một đao chém ra đều dùng hết toàn lực, hắn giống như một vị Hoàng giả quét ngang cửu thiên vô thượng, coi trời bằng vung, dũng mãnh vô địch!
Đừng nói là đám tu sĩ vây xem ở nơi xa, ngay cả hơn mười vị người phong ấn vây xem bên ngoài Nhân Hoàng điện chiến đều vì thế mà động dung.
Quá mạnh!
Không nói tới lực lượng khủng bố, thể lực giống như động không đáy, có vô cùng vô tận!
Đáng sợ!
Trên Thần Hoàng đảo lại có thể sinh ra một yêu nghiệt cái thế mạnh mẽ như vậy!
Trên mặt hơn mười người phong ấn không có biểu tình gì, chỉ liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều có thể nhìn ra sâu dưới đáy mắt của đối phương lóe lên sát ý rồi lập tức biến mất.
Tuổi nhỏ như thế đã có khí thế vô địch như vậy, tương lai còn ai có thể trấn trụ hắn
Bóp chết thiên tài!
Trong thời khắc này, hơn mười người phong ấn đều có tâm tư giống nhau.
Nhưng dù sao bọn hắn cũng là người phong ấn, một khi xuất thủ cũng mang ý nghĩa là sẽ vẫn lạc, không đến lúc bất đắc dĩ, bọn hắn sẽ không tùy tiện xuất thủ.
...
Trên chiến trường.
Tám thiên kiêu đã không còn nhẹ nhàng linh động như lúc đầu nữa.
Giác Sân hòa thượng vốn đã bị thương nhẹ, lúc này lại liên tục liều mạng đấu với Tô Tử Mặc, lần thứ hai động tới thương thế trong cơ thể, sắc mặt càng khó coi, lúc thở dốc còn vương theo mùi máu tanh nhàn nhạt!
Nội phủ của hắn đã chịu chấn động mạnh!
Tô Tử Mặc vẫn sinh long hoạt hổ, chiến ý dâng cao.
Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, không đợi Tô Tử Mặc kiệt sức thì hắn đã bị chấn vỡ lục phủ ngũ tạng, bỏ mình ở đây rồi!
Sắc mặt của mấy vị thiên kiêu khác cũng tái nhợt, bắt đầu thở hồng hộc.
Hàng Thu Vũ của Kiếm Tông đột nhiên cất giọng nói: "Mấy vị đạo hữu Ma môn, truyền thừa Nhân Hoàng điện chỉ có một người có thể thu được! Người này có thủ đoạn cường ngạnh, các ngươi còn không ra tay, đợi tới khi chúng ta bị thua thì đến lượt Ma môn các ngươi cũng bị hắn trấn áp!"
Đám tu sĩ nơi xa xem cuộc chiến nghe được câu này, đều là ồn ào xôn xao.
Nếu mấy đại Ma tử gia nhập vào chiến trường, thì mang ý nghĩa là thiên kiêu của Tiên, Phật, Ma ba môn đều vây công một tu sĩ cùng giai!
Chỉ sợ dù có là chư Hoàng thời Thượng Cổ cũng chưa từng có đãi ngộ như vậy!
Sắc mặt mấy đại Ma tử khác nhau.
Trong mắt bọn hắn, Hàng Thu Vũ nói lời này không phải không có lý.
Một khi thiên kiêu của Tiên Phật môn bị thua, bằng vào mấy người bọn hắn chỉ sợ cũng không phải đối thủ của người nọ.
Truyền thừa của Nhân Hoàng điện thật sự có khả năng bị người này chiếm được!
Bàng Nhạc của Bá Vương điện vốn hiếu chiến, gặp được Tô Tử Mặc mạnh như vậy, hắn tự nhiên nóng lòng không đợi được, muốn xông lên cùng chém giết một phen.
Nghĩ đến đây, mấy đại Ma tử đều động tâm, chỉ là vẫn có chút chần chờ không quyết.
Ở trong mấy người này, người duy nhất quyết tâm xuất thủ chỉ có một người.
Ma tử của Tu La tông-Bạch Vũ!
Hắn cứ có cảm giác tên truyền nhân của Thần Hoàng đảo này nhất định có quan hệ với tên tu sĩ mặc thanh sam kia!
Nhưng đúng lúc này, trên chiến trường truyền đến rống to một tiếng.
"Kinh Đào Thức!"
Vừa dứt lời, tiếng nổ rất lớn vang lên, giống như sóng lớn vỗ bờ, thanh thế doạ người!
Chỉ thấy ở trung tâm chiến trường, trong tay Tô Tử Mặc cầm trường đao, xoay tròn một vòng trong hư không, khi lưỡi đao lướt qua, dường như kích thích ra sóng lớn cao ngàn trượng, sóng cả mãnh liệt, nghiền ép về phía tám vị thiên kiêu!
Đao thế!
Dưới áp lực bị tám vị thiên kiêu của Tiên Phật môn vây công, Tô Tử Mặc rốt cục đã lĩnh ngộ thế của Kinh Đào thức trong Định Hải Quyển!
Nếu như nói, Nghịch Lưu Thức là nhằm vào một tu sĩ, là một thức đao pháp cương mãnh nhất.
Như vậy đối tượng của Kinh Đào Thức chính là đối thủ ở bốn phương tám hướng!
Chém ra một đao, cuốn lên trùng điệp sóng lớn, tiếng sóng rống giận gào thét, bao phủ tất cả, hủy diệt Bát Hoang!
Đại chiến đến đây, Tô Tử Mặc cường thế phản kích, đao thế liên miên, sóng lớn cuồn cuộn, cuốn toàn bộ tám vị thiên kiêu vào trong đó!
Trong chớp mắt, tám vị thiên kiêu tràn ngập nguy cơ!
"Đủ rồi!"
Nhưng đúng lúc này, trong đao thế mịt mờ lại truyền đến tiếng nói lạnh như băng của Hàng Thu Vũ, kèm theo là sát ý lạnh thấu xương.
"Phá cho ta!"
Hàng Thu Vũ hét lớn một tiếng, bàn tay đập ở trên túi trữ vật, một vòng tròn ngân quang lóng lánh bay ra, lơ lửng ở giữa không trung, bỗng nhiên bắn ra một vòng hào quang sáng chói!
Một đạo, hai đạo... Lục đạo Linh Văn!
Tiên Thiên Linh Khí!
Có thể giao Tiên Thiên Linh Khí cho Trúc Cơ cảnh tu sĩ, có thể thấy được Kiếm Tông rất coi trọng Hàng Thu Vũ!
Đây là át chủ bài cuối cùng của Hàng Thu Vũ, hắn vốn còn muốn lưu lại thủ đoạn này, cuối cùng đến khi tranh đoạt truyền thừa Nhân Hoàng điện sẽ dùng để trấn sát tứ phương.
Mà bây giờ trong tình hình này, hắn không thể không sớm lấy ra!
"Tử Tiêu Trảm!"
Trước mặt Kinh Đào đại thế, Ngạo Vũ Tiêu cũng không trốn được nữa, tay bấm Linh quyết, đánh ra bí thuật của Tử Tiêu phái.
Toàn thân khói tím lượn lờ, ở giữa không trung ngưng tụ ra một thanh trường kiếm màu tím bén nhọn, chém mạnh về phía sóng lớn trước mắt!
"Kim Cương Bất Hoại."
Giác Sân hòa thượng không ngừng vung hai tay, ngưng tụ ra một loại thủ ấn Phật môn, trong miệng ngâm tụng kinh văn tối nghĩa, toàn thân dường như đã được độ lên tầng một quang mang thần thánh!
Trong cơn sóng dữ này, Giác Sân hòa thượng giống như một vị Kim Cương Phật môn, hai mắt nhắm nghiền, mặc cho hải triều cọ rửa mà vẫn lù lù bất động.
Không riêng gì ba người Hàng Thu Vũ, năm thiên kiêu khác cũng thi nhau phóng ra át chủ bài bảo mệnh sau cùng.
Có người tế ra linh khí phòng ngự hoàn mỹ, có người bóp nát một tấm phù lục hộ thân sáng chói phù văn, có kẻ lại phóng xuất ra bí thuật tuyệt học của tông môn!
Cùng một thời gian, thân hình Bạch Vũ Tu La tông lấp lóe, trong tay cầm một thanh Linh đao, huyết khí toàn thân tăng vọt, từ phía sau lưng đánh thẳng tới Tô Tử Mặc.
"Bạch Vũ, ngươi..."
Cơ yêu tinh thấy cảnh này, kinh hô một tiếng, muốn ra tay cản Bạch Vũ lại.
Nhưng phi kiếm của Lăng Hàm Phiêu Tuyết cốc ngày càng lăng lệ, gắt gao giữ chân Cơ yêu tinh ở nguyên tại chỗ, làm nàng không thể xông ra.
Thế cục chiến trường trong nháy mắt thay đổi, Tô Tử Mặc chém ra KInh Đào đại thế, khí tức tăng vọt, mắt thấy đã muốn đánh bại cả tám thiên kiêu.
Không ngờ, tám người thi nhau đánh ra át chủ bài, mạnh mẽ chống lại sóng lớn trong biển gầm!
Hơn nữa, hai người Hàng Thu Vũ, Ngạo Vũ Tiêu còn phản kích lại, ngay cả Tiên Thiên Linh Khí đều tế ra đến rồi!
Trong đao quang kiếm ảnh, một thân ảnh nhạt như không dấu vết đột nhiên xuất hiện giống như quỷ mị, lặng yên không tiếng động xông về phía Tô Tử Mặc...
Sát cơ ẩn hiện!