Chương 496: Thân thế của Niệm Kỳ
Dường như bị tia nắng chiếu xuống hơi chói mắt, hoặc có lẽ là bị Tô Tử Mặc nhìn chằm chằm hơi lâu nên, Niệm Kỳ có cảm ứng, đôi lông mi khẽ động, sau đó mở hai mắt ra, tỉnh lại.
"A... !"
Nhìn thấy Tô Tử Mặc đứng cách đó không xa đang mỉm cười nhìn nàng, Niệm Kỳ hô lên một tiếng, gương mặt ửng đỏ.
Niệm Kỳ vội vàng đứng dậy, đưa tay phủi bụi đất trên người đi, thật sự không dám nhìn Tô Tử Mặc, có chút ngượng ngùng nói: "Ta, không cẩn thận đã ngủ mất."
"Đến bao lâu rồi? "
Hỏi xong câu này, Tô Tử Mặc phát hiện giọng nói của hắn đã khôi phục như lúc ban đầu, ôn nhuận nhu hòa.
"Ba ngày rồi." Niệm Kỳ nói.
Trong lòng Tô Tử Mặc cảm thấy rất ấm áp.
Ba ngày trước, đúng là lúc hắn vừa mới ngưng kết ra nội đan làm động phủ sụp đổ.
Hắn đồng tu Tiên Yêu, mặc dù ba ngày không ngủ không nghỉ cũng không ảnh hưởng gì, tinh thần vẫn sáng láng, nhưng tiểu cô nương giống như Niệm Kỳ thi sao có thể chịu được.
Tô Tử Mặc ôn nhu nói: "Đi về nghỉ ngơi đi, ta không sao."
"Vâng."
Niệm Kỳ gật gật đầu, lại nói: "Sư tôn nói, động phủ của công tử hỏng rồi, để ngươi đến một tòa động phủ khác đi."
"Sư tôn?"
Tô Tử Mặc thoáng sửng sốt.
Niệm Kỳ vui mừng khoe khoang: "Tiên Hạc tiền bối đã đồng ý thu ta làm đồ đệ rồi."
"Thật tốt."
Tô Tử Mặc thật sự vui mừng thay nàng, nhẹ gật đầu, trêu ghẹo nói ra: "Sau này, bối phận của ngươi còn cao hơn cả ta đấy."
Lão tiên hạc là người có bối phận cao nhất tông môn, là tồn tại có thực lực mạnh nhất, có nàng tự mình truyền đạo thụ nghiệp thì thành tựu tương lai của Niệm Kỳ không thể đo lường!
"Công tử yên tâm, động phủ của ta ở ngay bên cạnh động phủ của công tử."
Niệm Kỳ vội vàng giải thích, nói ra: "Sau này công tử có chuyện gì, lúc nào cũng có thể gọi ta, Niệm Kỳ giúp ngươi đi làm, giống như ở Mặc Linh Luyện Khí Phường ấy."
Tô Tử Mặc mỉm cười, cười nói: "Sau này chúng ta là đồng môn, không cần giống như kiểu trước đây."
"Không được đâu, nếu năm đó không có công tử thu lưu ta, nào có Niệm Kỳ hôm nay."
Niệm Kỳ lắc đầu, rất nghiêm túc nói ra: "Công tử, dù sau này Niệm Kỳ tu luyện tới cảnh giới gì, đạt tới địa vị gì, ta sẽ mãi mãi là tiểu thị nữ bên cạnh ngươi."
"Lại nói mê sảng rồi."
Tô Tử Mặc cười một tiếng, cũng không để ý tới việc này.
Hắn không biế rằng lời nói 'Mê sảng ' lúc này đối với Niệm Kỳ lại là một lời thề kiên định dứt khoát.
Tô Tử Mặc nói: "Đi thôi, mang ta đi tới động phủ kia đi."
"Ừm."
Niệm Kỳ gật gật đầu.
Hai người một trước một sau, ngự kiếm về một phía khác.
Trên đường, Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút lại tùy ý hỏi: "Những ngày này có xảy ra chuyện gì không? "
"Không có gì đâu."
Niệm Kỳ nghĩ nghĩ, nói: "Chỉ có không ít tán tu tới bái nhập tông môn, vương triều Đại Chu, bốn tông môn lớn còn lại cũng vội vàng điều động tu sĩ đến đây, dâng lên đại lễ để hòng kết giao."
Phiêu Miểu phong có cường giả Pháp Tướng cảnh tọa trấn, cả tông môn đã tắm rửa qua chiến hỏa, được niết bàn trọng sinh nên thế quật khởi đã là điều tất nhiên.
Lần này biến hóa hoàn toàn nằm trong dự liệu của Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc hơi trầm ngâm một chút rồi nheo mắt lại, hỏi: "Bích Hà cung và Chân Hỏa môn cũng phái người đến rồi? "
"Đúng vậy."
Niệm Kỳ gật đầu.
Dừng lại một chút, Niệm Kỳ lại nói: "Công tử yên tâm đi, Phiêu Miểu phong trải qua một trận chiến này, Phản Hư Đạo Nhân của bốn tông môn lớn còn lại đã bỏ mình, Nguyên Anh Chân Quân, Kim Đan Chân Nhân, tu sĩ Trúc Cơ tử thương vô số làm nguyên khí tổn thương nặng nề, chỉ sợ trong vòng ngàn năm đều khó mà khôi phục, không thể uy hiếp được chúng ta."
Tô Tử Mặc trầm mặc không nói.
Mặc dù bốn tông môn lớn đã có ý thần phục, nhưng giữa Thương Lãng Chân Nhân và hắn lại là sinh tử đại thù không thể hóa giải.
Thương Lãng Chân Nhân nhất định đã có thể ý thức được, thời gian càng kéo dài thì hắn lại càng không có cơ hội!
Phải biết rằng Tô Tử Mặc là Trúc Cơ cực cảnh.
Thương Lãng Chân Nhân có tư chất gì?
Hắn làm sao có thể phát triển được như một Trúc Cơ cực cảnh chứ!
Cũng không lâu sau, hai người đã tới trước hai tòa động phủ.
Niệm Kỳ cười nói ra: "Đây chính là động phủ mới, bên trái là động phủ của công tử, bên phải là của ta."
" Ừ, ngươi đi nghỉ ngơi đi."
" Được, có chuyện gì thì công tử cứ gọi ta."
Niệm Kỳ không chối từ nữa, nàng cũng thật sự quá mệt mỏi, căn dặn một câu rồi mới đi về phía động phủ của mình.
"Đúng rồi."
Tô Tử Mặc đột nhiên gọi Niệm Kỳ lại, chần chừ một lúc mới hỏi: "Những chuyện lúc ngươi còn bé, ngươi còn nhớ rõ được bao nhiêu? "
"A "
Sâu dưới đáy mắt Niệm Kỳ lướt qua một tia hốt hoảng, sau đó nàng cúi gằm đầu xuống, quanh co nói ra: "Nhớ... Không nhớ rõ, ta vẫn luôn lang thang ở trong vương thành Đại Chu, thẳng đến khi gặp công tử."
Tô Tử Mặc nhìn Niệm Kỳ một chút, cũng không tiếp tục hỏi gì, sau đó mới nói: "Không có việc gì đâu, ta chỉ thuận miệng hỏi một chút, ngươi đi nghỉ đi."
Niệm Kỳ gật gật đầu, không dám nhìn Tô Tử Mặc nữa, nàng vội chạy chậm vào trong động phủ sau lưng.
Nhìn qua bóng lưng Niệm Kỳ, Tô Tử Mặc thoáng suy nghĩ.
Kỳ thật lai lịch của Niệm Kỳ vẫn luôn rất thần bí.
Khi ở Mặc Linh Luyện Khí Phường, Tô Tử Mặc đã biết rồi.
Không chỉ bởi vì Niệm Kỳ trời sinh có thần lực, tốc độ tu hành kinh người, mà bắt nguồn từ một chi tiết.
Ngày đó, lần thứ nhất hai người gặp mặt, khi Tô Tử Mặc đưa cho Niệm Kỳ lương khô, Dạ Linh trong ngực hắn thế mà lại chủ động ghé tới, ngửi tới ngửi lui trên người Niệm Kỳ!
Có thể khiến Dạ Linh cảm giác hứng thú thực sự không nhiều.
Trứng rồng trong Long Hài Cốc là một cái...
Đương nhiên, chỉ là những điều này thì vẫn không thể xác định lai lịch của Niệm Kỳ có vấn đề gì.
Mấu chốt nhất là từ khi Tô Tử Mặc gặp được Niệm Kỳ, nàng có bộ dáng tầm mười bốn mười lăm tuổi.
Bây giờ đã bốn năm trôi qua mà Niệm Kỳ vẫn có bộ dáng của một thiếu nữ!
Dường như năm tháng không để lại một chút dấu vết gì trên người Niệm Kỳ.
Đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Trừ phi, Niệm Kỳ trời sinh có thọ nguyên rất dài, thời gian bốn năm đối với thọ nguyên dài đằng đẵng của nàng gần như có thể xem nhẹ!
Người nào hoặc có lẽ là chủng tộc gì mà vừa mới sinh ra đã có được thọ nguyên dài như vậy?
Trong đầu Tô Tử Mặc mơ hồ có một đáp án.
Đáp án này chưa hẳn đã chính xác.
Dù sao ở trên đại lục Thiên Hoang này vốn có vô số thiên tài địa bảo, kỳ trân dị quả, trước kia Niệm Kỳ từng được ăn tiên quả linh dược gì đó khiến nàng có thần lực trời sinh và thọ nguyên tăng vọt cũng khó nói.
Lão tiên hạc lựa chọn thu Niệm Kỳ làm đồ đệ, chắc hẳn cũng nhìn ra vấn đề gì.
Đương nhiên, Tô Tử Mặc cũng không phải hoài nghi Niệm Kỳ có dụng ý khó dò.
Mặc dù Niệm Kỳ cố ý giấu diếm thân thế lai lịch, nhưng nàng là một thiếu nữ đơn thuần hiền lành, cũng không có ác ý gì đối với hắn và Phiêu Miểu phong.
Trên người ai mà còn không có bí mật chứ?
Tô Tử Mặc cũng có.
Chuyện hắn tu yêu sẽ không tùy tiện đề cập với người ngoài!
Tô Tử Mặc thở ra một hơi thật dài, tạm thời buông việc này xuống, dạo qua bốn phía một vòng, buông lỏng tinh thần, sau đó mới về trong động phủ mới.
Tô Tử Mặc chuẩn bị tiếp tục trùng kích Đan Đạo, ngưng kết Kim Đan!
Bây giờ, mặc dù hắn đã tu luyện ra nội đan, thực lực tăng vọt, nhưng ở trước mắt bao người, dù sao hắn không dám không chút kiêng kỵ mà vận chuyển lực nội đan, yêu hóa để giết địch.
Chỉ có ở trên Tiên đạo bước vào Kim Đan cảnh, mới xem như Kim Đan Chân Nhân chân chính!
Hơn nữa, Tô Tử Mặc rất chờ mong, hắn sẽ tu luyện ra Kim Đan dị tượng như thế nào!