Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 530: Đại chiến với quần tu

Chương 530: Đại chiến với quần tu
"Ngươi dám!"
Vương Viêm quát lên một tiếng chói tai, muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp nữa.
Điền Hoành chết quá nhanh, ngay cả một hiệp đều không chịu đựng được!
Mắt thấy Điền Hoành của Hỏa Vân Cốc bỏ mình, Vương Viêm giận tím mặt, trong hai con ngươi, giống như là đã bốc cháy lên hai ngọn lửa.
"Giết hắn!"
Vẻ mặt của Thiển Tinh Vũ lạnh nhạt, phất phất tay.
Ở sau lưng hai vị thiên kiêu có rất nhiều Kim Đan Chân Nhân ùa lên, đằng đằng sát khí, đồng loạt ra tay.
Tu sĩ đi theo Vương Viêm, Thiển Tinh Vũ tới Phế tích Đại Càn, ở bên trong tông môn, đều không phải là hạng người kém cỏi, Kim Đan sơ kỳ đều cực ít.
Đa số đều là Kim Đan trung kỳ, Kim Đan hậu kỳ.
Trong chốc lát, kiếm khí tung hoành ở trên không trung, hào quang tỏa ra đầy trời.
Rất nhiều phi kiếm, Linh khí giống như là mưa giông gió bão, gào thét lao tới.
Rất nhiều Linh thuật, bắn ra lực lượng chấn động vô cùng kinh khủng, Linh khí ở trong hư không giống như là sôi trào, vô cùng hỗn loạn không!
Công kích có ở khắp mọi nơi!
Nhìn qua thì thân hình của Tô Tử Mặc gầy gò, đứng ở trong trung tâm nhất của chiến trường, giống như là một chiếc thuyền con bên trong sóng cả biển gầm, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ rơi vào tình huống thuyền hủy người vong!
Nhưng vẻ mặt của hắn vẫn bình tĩnh, ung dung không vội, giống như không cảm giác được hoàn cảnh hung hiểm của mình.
Chỉ thấy mái tóc đen của Tô Tử Mặc bay múa, hai con ngươi bắn ra hai luồng ánh sáng thần thánh, hít sâu một hơi, bỗng nhiên há miệng ra.
"Giết!"
Tiếng như kinh lôi, làm rung động chín tầng trời!
Sau khi Tô Tử Mặc tu luyện ra Nội Đan, da thịt gân cốt tủy, ngũ tạng lục phủ, đều đã xảy ra biến đổi một lần nữa.
Lực lượng Lôi m Sát, cũng theo đó mà tăng vọt!
Tiếng rống này, giống như là Đại Yêu thời thượng cổ gào thét, phát ra bất ngờ, cả tòa cung điện dưới đất đều nảy sinh từng đợt run rẩy, vô số tro bụi rơi xuống lả tả.
Tất nhiều tu sĩ của Vô Ảnh Môn vốn đang ẩn nấp ở trong điểm mù của tầm mắt, ẩn giấu ở trong bóng đêm, mượn nhờ tia sáng, hoàn cảnh, lúc này toàn thân đều bị chấn động, thân hình bạo lộ ra.
Một vị tu sĩ ở gần Tô Tử Mặc nhất, vẻ mặt đau đớn, ngũ quan vặn vẹo ở cùng một chỗ, còng lưng cúi xuống, hai tay bịt lỗ tai, trong kẽ ngón tay chảy ra từng dòng máu tươi!
Tiếng rống to này của Tô Tử Mặc, đã trực tiếp đánh rách tả tơi màng nhĩ của người này!
Phi kiếm, Linh khí, thậm chí là rất nhiều Linh thuật đánh về Tô Tử Mặc, trong nháy mắt đều đã dừng lại.
Trong chớp nhoáng này, đối với người bên ngoài, có lẽ không được tính là chuyện gì to lớn.
Nhưng trên chiến trường này, đối với một ít tu sĩ, lại chính là giới hạn giữa sống và chết!
Thân hình của Tô Tử Mặc khẽ động, trực tiếp nhào về phía một vị Tu sĩ của Vô Ảnh Môn ở gần nhất.
Thừa dịp người này bị Lôi m Sát dọa sợ, trong lúc chưa kịp lấy lại tinh thần, hắn tung người nhảy lên, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái lên trên đỉnh đầu.
Răng rắc!
Đỉnh đầu người này chia năm xẻ bảy, trực tiếp bỏ mình!
Mượn nhờ đầu của người này, Tô Tử Mặc biến ảo thân hình, thay đổi phương hướng, bổ nhào tới trước mặt một vị Tu sĩ của Vô Ảnh Môn khác.
Vị Tu sĩ của Vô Ảnh Môn này lộ ra vẻ hoảng sợ, căn bản là không kịp phản ứng, vừa mới giơ cánh tay lên, đã bị một quyền của Tô Tử Mặc đánh trúng ngực!
Phốc!
Ngực của người này lún xuống thật sâu, lưng nhô lên!
Thân thể của người này, bị một quyền của Tô Tử Mặc đánh xuyên qua, ngã thẳng xuống mặt đất, trong miệng không ngừng ho ra máu tươi, ánh mắt ảm đạm xuống, đã không sống nổi nữa.
"Lên !"
Cùng một thời gian, ánh mắt của Tô Tử Mặc lóe sáng, vung ống tay áo lên.
Bàn Long Ấn ở cách đó không xa đột ngột từ mặt đất bay lên, tỏa ra ánh sáng màu vàng lóa mắt, ầm vang rung động, giống như một ngọn núi có một con cự long màu vàng đang lượn vòng, đứng sừng sững ở trên không trung.
Hô!
Tô Tử Mặc điều khiển Bàn Long Ấn, hướng về phía mấy vị Tu sĩ của Tinh Nguyệt Tông ở đối diện mà đè ép tới.
Phốc phốc phốc!
Bàn Long Ấn rơi đập xuống, ba vị Kim Đan Chân Nhân căn bản là không chống đỡ được, trực tiếp bị đè nát, Linh khí thượng phẩm ở trong tay, đều bị Bàn Long Ấn đánh cho vỡ nát thành mảnh nhỏ!
Rất nhiều tu sĩ đều hoảng sợ biến sắc.
Thư sinh trông có vẻ yếu đuối này, mặc dù chỉ là Kim Đan sơ kỳ, nhưng thân thể mạnh đến mức đáng sợ, năng lực cận chiến mạnh kinh người!
Ra tay quyết đoán, gọn gàng, toàn bộ đều là sát chiêu, không có một chút dông dài!
Chỉ cần bị hắn đến gần người, gần như là sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Chỉ trong nháy mắt, đã có gần mười vị Kim Đan Chân Nhân, chết ở trong tay Tô Tử Mặc.
"Hừ!"
Thiển Tinh Vũ nhìn thấy tu sĩ đồng môn liên tiếp bỏ mình, sắc mặt không khỏi trở nên khó coi.
Hắn thấy, đối phó với một Kim Đan sơ kỳ thế này, coi như Tô Tử Mặc có Linh khí tiên thiên, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Dù sao cũng là hơn mười vị Kim Đan Chân Nhân đồng thời ra tay, coi như Tô Tử Mặc có ba đầu sáu tay, cũng không ngăn cản nổi.
Nhưng theo thời gian trôi qua, mặc kệ là Thiển Tinh Vũ hay là Vương Viêm, cũng đều có cảm giác khó giải quyết.
Tên Tô Tử Mặc này, đáng sợ hơn xa so với trong tưởng tượng của hai người!
Người này có năng lực cận chiến cực mạnh, thân pháp lại vô cùng linh động, mượn nhờ một đôi linh dực, tung hoành qua lại ở trong đám người, căn bản là không có ai có thể thương tổn được hắn!
Một lát sau, ngược lại là Kim Đan Chân Nhân của ba đại tông môn, liên tiếp vẫn lạc, thương vong thảm trọng.
Nếu tiếp tục kéo dài như vậy, không cần hai người ra tay, đồng môn tu sĩ của bọn họ, sẽ bị Tô Tử Mặc tàn sát hầu như không còn!
Trên thực tế, Thiển Tinh Vũ, Vương Viêm không ra tay trước, cũng là bởi vì có kiêng kỵ với đối phương.
Theo hai người nghĩ, chờ tới lúc Tô Tử Mặc ngã xuống, Tinh Nguyệt Tông, Hỏa Vân Cốc tất nhiên sẽ có một trận ác chiến.
Không chỉ là vì tranh đoạt linh điền dược viên ở nơi này, còn có món Linh khí tiên thiên kia nữa!
Hai người đều đang đề phòng đối phương.
Mà bây giờ, sự phát triển của thế cục, đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự tính của hai người!
Thiển Tinh Vũ híp hai mắt lại, đột nhiên nói: "Vương huynh, ngươi và ta không cần thiết phải dông dài như thế này."
"A? Như thế nào đây?” Vương Viêm hỏi ngược lại một câu.
"Ngươi và ta liên thủ, trấn giết người này trước đã, về phần Linh khí tiên thiên, linh điền dược viên thuộc về phe nào, ngươi ta lại tính toán sau!” Thiển Tinh Vũ trầm giọng nói.
“Được ! “
Vừa dứt lời, hai người ngầm hiểu lẫn nhau, đồng thời ra tay.
"Lưu Tinh Vẫn Lạc!"
Ngón tay của Thiển Tinh Vũ biến hóa, bắt Linh quyết, chỉ về phía trước, quát khẽ một tiếng.
Linh khí liên tục không ngừng, tụ tập về phía đầu ngón tay của Thiển Tinh Vũ.
Ầm!
Trong chớp mắt, một ngôi sao to lớn, hiện lên ở trước mặt Thiển Tinh Vũ, nhanh chóng rơi xuống đỉnh đầu của Tô Tử Mặc!
Tốc độ rơi xuống của ngôi sao này cực nhanh, mặt ngoài thậm chí còn bốc cháy lên một ngọn lửa cháy hừng hực, tỏa ra uy áp kinh khủng, giống như là muốn đánh xuyên qua cả mặt đất bao la!
Vẻ mặt của Tô Tử Mặc không thay đổi, bàn tay vỗ lên trên túi trữ vật, trước người hiện ra mười tám thanh phi kiếm cực phẩm.
Ở phía dưới sự điều khiển của Tô Tử Mặc, mười tám thanh phi kiếm tung hoành ngang dọc, lưu lại từng luồng kiếm khí, tỏa ra khí lạnh thấu xương.
Tranh tranh tranh!
Mười tám thanh phi kiếm đua tiếng rung động, cấp tốc ngưng tụ thành một tòa kiếm trận, giống như một vầng mặt trời nóng bỏng, không ngừng xoay tròn, chém về phía ngôi sao đang đập tới ở phía đối diện!
Ầm!
Ngôi sao và kiếm trận chạm vào nhau, bộc phát ra một tiếng vang thật lớn.
Hai loại lực lượng va chạm, một vầng sáng do lực lượng khổng lồ va chạm, bỗng nhiên bắn ra, lan tràn ra khắp bốn phía!
Dư âm của luồng lực lượng này cực kì khủng bố, phóng về phía linh điền dược viên ở cách đó không xa.
Chu Quả vạn năm ở chỗ trung tâm nhất nhẹ nhàng lay động, tỏa ra một luồng lực lượng vô hình, lặng yên không tiếng động hóa giải hết luồng sóng dư âm này.
Đương đương đương!
Kiếm trận cắn nuốt ngôi sao kia vào, lưỡi kiếm sắc bén cắt gọt bên trên ngôi sao, không ngừng chém lên, lưu lại từng dấu vết.
Dừng lại một lát, ngôi sao kia đột nhiên nổ tung!
Tốt cuộc Chúc Chiếu Kiếm Trận không duy trì được nữa, trực tiếp tán loạn.
Thấy cảnh này, sắc mặt của Thiển Tinh Vũ âm trầm.
Một thức Linh thuật này, xem như là sát chiêu của Tinh Nguyệt Tông!
Chỗ lợi hại chân chính, cũng không phải là giây phút ngôi sao rơi xuống, mà là cuối cùng lúc ngôi sao nổ tung, bắn ra lực lượng kinh khủng.
Nếu như tu sĩ nào không phát hiện được, tuyệt đối sẽ bị lực lượng do ngôi sao nổ tung làm trọng thương!
Chỉ tiếc, một thức Linh thuật này, trực tiếp bị Chúc Chiếu Kiếm Trận chặn ở bên ngoài, xoắn nát ngôi sao, căn bản là không có cách tới gần người, lại càng không cần phải nói tới chuyện có thể làm Tô Tử Mặc bị thương.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất