Vĩnh Hằng Thánh Vương

Chương 91: Đối chọi gay gắt

Chương 91: Đối chọi gay gắt
Đệ tử phạm phải môn quy, có người thuộc chấp pháp đường đến xử lý, tự nhiên rất bình thường.
Nhưng nếu như người tới có giao hảo cùng Phong Hạo Vũ, thì phải suy nghĩ lại.
Kẻ đến không thiện!
Sắc mặt Đệ tử Trần Vũ thuộc Chấp Pháp đường âm trầm, đảo qua tình cảnh rối loạn phía dưới, chậm rãi hạ xuống trên mặt đất, ngắm nhìn bốn phía, trầm giọng hỏi: "Ai là Tô Tử Mặc "
Lúc này, Tô Tử Mặc mới vừa xử lý xong vết thương trên người Linh Hổ, hồng quang sâu trong đôi mắt đã biến mất không thấy nữa, lúc này chỉ hiện lên vẻ sầu lo không dễ dàng phát hiện được.
Tô Tử Mặc cũng không phải là lo lắng tên đệ tử Chấp Pháp đường sau lưng này, mà là có khác việc.
Nghe thấy chất vấn Trần Vũ, Tô Tử Mặc vỗ vỗ thân thể Linh Hổ, trấn an nó xong mới vươn người đứng dậy, xoay người, bình tĩnh nói ra: "Là ta."
"Nghe nói ngươi bái nhập tông môn còn chưa đầy ba tháng "
"Đúng."
"Ngươi thật lớn mật!"
Trần Vũ đột nhiên hét lớn, bên trong giọng nói lộ ra một tia lạnh lẽo.
Tô Tử Mặc trầm mặc.
Phong Hạo Vũ chắp hai tay sau lưng, khóe miệng hơi vểnh, ánh mắt mang theo một tia trêu tức.
Khi Trần Vũ tới chỗ này, Phong Hạo Vũ đã biết, Tô Tử Mặc đã thất bại thảm hại, hắn không nghĩ ra người này còn có cơ hội lật bàn gì.
Phạm vào môn quy, cấm tham gia tranh tài Khí phong cuối năm, có lẽ thế còn là nhẹ.
Nặng thì sẽ bị giam lại vô kỳ hạn, thậm chí huỷ bỏ tu vi, trục xuất khỏi tông môn!
Trần Vũ thấy Tô Tử Mặc im lặng không nói gì, trong lòng cười lạnh, cất cao giọng nói: "Tô Tử Mặc, ngươi phạm vào môn quy, tổn thương đồng môn, ta lấy danh nghĩa Chấp Pháp đường, phế tu vi của ngươi, trục xuất ngươi khỏi tông môn!"
Vừa mới nói xong, sắc mặt mọi người ở đây đều đại biến.
Trừng phạt này có phải quá nặng rồi không!
Đừng nói là đệ tử Khí phong, dù là đám đệ tử Linh phong, lúc này cũng cảm thấy có chút tàn nhẫn, ánh mắt nhìn Tô Tử Mặc mang theo một chút thương hại.
Có thể bái nhập vào Phiêu Miểu phong, đều lngười có tư chất tâm tính bậc nhất, bây giờ lại bởi vì một sai lầm mà bị huỷ bỏ tu vi, biến thành phàm nhân, còn bị trục xuất tông môn, sự đả kích này, là ai cũng khó mà tiếp nhận.
Lãnh Nhu âm thầm nhíu mày, theo bản năng nhìn về phía Tô Tử Mặc.
Khiến nàng kinh ngạc chính là nam tử áo xanh này từ đầu đến cuối, sắc mặt vẫn đều không có chút biến hóa nào, trong mắt không có chút rung động nào, giống như là không nghe thấy Trần Vũ nói vậy.
"Đã trải qua vạn niệm đều thành tro hay là do sợ thành choáng váng "
Lúc này Lãnh Nhu tuyệt đối nghĩ không ra Tô Tử Mặc bình tĩnh như thế chỉ bởi vì trong lòng của hắn không sợ hãi, đồng thời đã làm tốt dự định.
Tu vi của hắn không có ai có thể cướp đi!
Nếu như Trần Vũ dám ra tay với hắn, hắn dám động đao giết người!
Lui một vạn bước mà nói, cho dù tu vi của hắn bị huỷ, hắn cũng có thể tiếp tục tu yêu, chuyện hôm nay, tuyệt đối sẽ không nhẫn nhịn!
Vẻ mặt nhóc mập mạp do dự, trong lòng giãy dụa hồi lâu, cuối cùng không nhịn được, lớn tiếng nói ra: "Trần sư huynh, đệ tử cảm thấy trừng phạt quá nặng, còn mong Trần sư huynh châm chước."
"Đúng vậy a, Trần sư huynh, dù sao Tô Tử Mặc vừa mới bái nhập tông môn chưa đủ ba tháng, có thể thông cảm được."
" Không sai, trước kia cũng từng có tình huống như vậy xảy ra, chưa từng nghe nói bởi vậy mà bị huỷ bỏ tu vi, trục xuất tông môn."
Đám đệ tử Khí phong cũng vội mở miệng cầu tình.
"Hừ!"
Trần Vũ hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng nói: "Tất cả im miệng cho ta, nếu các ngươi đã không phục, ta sẽ nói cho các ngươi biết vì cái gì!"
"Không tuân thủ môn quy, tổn thương đồng môn, việc này có thể lớn có thể nhỏ. Nhưng bởi vì chuyện này lại suýt nữa khiến đệ tử Linh phong, Khí phong chiến đấu, tội không thể tha! Nếu như ta đến chậm một chút, đệ tử hai phong sống mái với nhau, thương vong thảm trọng, trách nhiệm này ai gánh chịu nổi!"
Nếu như dựa theo lời Trần Vũ, thì sai lầm này đúng là rất lớn.
Trong lúc nhất thời, đám người trầm mặc.
Nhưng đúng lúc này, Tô Tử Mặc mở miệng.
"Dựa theo Trần sư huynh nói, nguyên nhân gây ra chuyện này không nên quy về trên người của ta, mọi người đều thấy rõ, cũng không phải là ta chủ động khiêu khích, mà là Tôn Thao xuất thủ trước. Nếu bàn về xúc phạm môn quy, cũng là hắn xúc phạm trước đây."
Nghe đến đó, Phong Hạo Vũ lắc đầu, trong mắt lóe lên vẻ đùa cợt.
"A "
Trần Vũ mặt không biểu tình, hỏi ngược lại: "Tôn Thao ra tay với ngươi "
"Đúng." Tô Tử Mặc gật gật đầu.
"Nói bậy nói bạ!"
Trần Vũ nghiêm nghị nói: Tôn Thao rõ ràng là xuất thủ với Linh thú của ngươi, tông môn không cho phép tu sĩ tự mình động thủ, nhưng không có quy định, không cho phép tu sĩ ra tay với Linh thú, Tôn Thao làm thế không tính xúc phạm môn quy!"
Thẳng đến lúc này, một chút người mới ý thức được, lúc trước Tôn Thao lựa chọn ra tay với Linh thú của Tô Tử Mặc, là sớm có dự mưu, chỉ là hắn không nghĩ tới, bản thân lại bị Tô Tử Mặc đánh một chưởng vỗ choáng.
Tô Tử Mặc bình tĩnh nói ra: "Hắn xuất thủ với Linh thú của ta, chính là ra tay với ta, không có gì khác nhau."
"Ha ha."
Trần Vũ cười lạnh nói: "Lúc này ngươi còn dám giảo biện, Linh thú chính là Linh thú, chẳng qua chỉ là một con súc sinh, bởi vì một con súc sinh mà ngươi không thèm nhìn quy củ tông môn, ra tay với đồng môn, tội thêm một bậc!"
"Trong mắt ta, Linh thú không có gì khác người cả. Có một số người còn không bằng Linh thú, chí ít Linh thú sẽ không lục đục với nhau, sẽ không ngươi lừa ta gạt, sẽ không tính toán ngươi sau lưng."
Tô Tử Mặc nhàn nhạt nói ra: "Nếu như Linh thú trong mắt ngươi chỉ là súc sinh, vậy trong mắt ta, có một số người còn không bằng súc sinh, đánh thì đánh rồi."
Nghe được câu này, sắc mặt của Phong Hạo Vũ lập tức khó coi hẳn.
Mấy câu nói đó như cây kim đâm thẳng vào lồng ngực của hắn.
Trong lời nói của Tô Tử Mặc có ý riêng, không ít người ở đây đều nghe được.
Nhóc mập mạp, Tiết Nghĩa cũng không nhịn được thầm kêu hay.
Đổi lại là bọn hắn, ngay trước mặt đệ tử Chấp Pháp đường, họ tuyệt đối không dám nói ra miệng những lời này.
"Khá cho kẻ có miệng lưỡi dẻo quẹo!"
Ngữ khí Trần Vũ lạnh lẽo, trong lòng đã nổi lên sát ý.
Chung quanh tụ tập rất nhiều đệ tử thí luyện của ngũ phong, mà bây giờ Tô Tử Mặc không ngừng tranh cãi với hắn, khiến sắc mặt Trần Vũ cực kỳ khó coi, không xuống đài được.
Nếu như hôm nay không thể lập uy, giết gà dọa khỉ, thì thân phận đệ tử Chấp Pháp đường của hắn này sợ rằng sau này sẽ giảm địa vị đi nhiều.
"Tô Tử Mặc, ngươi đừng bức ta ra tay giết chết ngươi!" Trần Vũ nheo mắt lại, không che giấu sát ý trong lòng nữa.
Nhóc mập mạp giật mình, vội vàng giật giật tay áo Tô Tử Mặc, ra hiệu hắn đừng nói chuyện nữa, cố gắng nhẫn nhịn đi.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra được, nếu như Tô Tử Mặc còn dám chống đối Trần Vũ, Trần Vũ tuyệt đối sẽ ra tay, chém giết Tô Tử Mặc ở nơi này!
Vẻ mặt Tiết Nghĩa đầy khẩn trương nhìn Tô Tử Mặc, liều mạng lắc đầu.
Bầu không khí xung quanh Linh đấu trường, trong nháy mắt đã xuống thấp tới điểm.
Một màn này nằm ngoài suy nghĩ của tất cả mọi người, bao gồm cả Phong Hạo Vũ.
Không có ai ngờ được, Tô Tử Mặc lại kiệt ngạo như thế, nửa bước không chịu nhượng bộ.
Tô Tử Mặc nhíu mi, bàn tay thả trên túi trữ vật, trong chớp mắt, một thanh trường đao lóe hàn quang lạnh đã nắm trong tay!
Hí!
Đám người hít một hơi khí lạnh.
Động tác này của Tô Tử Mặc thực sự quá nguy hiểm, tuyệt đối sẽ dẫn tới họa sát thân!
Đám người suy nghĩ chưa xong đã nghe thấy Tô Tử Mặc lạnh nhạt nói ra: "Nếu như ngươi dám động vào ta một chút, ta sẽ làm thịt ngươi!"
Đối chọi gay gắt!
Hơn hai ngàn đệ tử của ngũ phong đều xôn xao!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất