Chương 166: Trung Châu Chấn Động
1654 chữ
Lúc trước sở dĩ không có nói chuyện Linh tộc cho Long Trẫm, một là lười nói, hai là không
cần thiết.
Bởi vì Tần Giác cảm thấy không bao lâu nữa, tin tức Linh tộc bị diệt sẽ truyền ra, với uy năng
của Bất Hủ thánh địa, khẳng định sẽ ngay lập tức biết được.
Chỉ là Tần Giác sao cũng không nghĩ tới, sẽ có người liên hệ chuyện này với Long Trẫm, cho
rằng là do Bất Hủ thánh địa làm.
Mà Long Trẫm rất có thể đã đoán được là Tần Giác, cho nên từ đầu đến cuối mới không đáp
lại, bằng không thì cũng sẽ không gửi tin nhắn hỏi thăm.
Dù sao, phóng mắt ra Linh Ương giới, trừ Long Trẫm ra, cũng chỉ có Tần Giác mới có thể làm
ra chuyện này.
“Quả nhiên là ngươi.”
“Vì sao?”
Rất nhanh, Long Trẫm truy hỏi.
Xem ra vị Thánh chủ Bất Hủ thánh địa này vẫn đang đang cầm Linh Cơ chờ Tần Giác trả lời,
căn bản không có để trong lòng chuyện ngoại giới.
Mặc dù khoảng thời gian này rất nhiều người đều cho rằng là do Bất Hủ thánh địa tiêu diệt
Linh tộc, nhưng như vậy thì tính sao? Chẳng lẽ còn có thể đánh Bất Hủ thánh địa, đòi lại cho
Linh tộc một lời giải thích sao?
Hết cách, có thực lực tuyệt đối chính là muốn làm gì thì làm.
Trầm ngâm một lát, Tần Giác cuối cùng kể chi tiết chuyện Linh tộc đến từ Tu La giới, lợi
dụng nguyên hồn kiến tạo Hồn tháp, mở không gian thông đạo, muốn xâm lấn Linh Ương
giới.
Lúc trước, khi Tần Giác phá hủy Hồn tháp, đã có thể cảm giác được khí tức của một thế giới
khác, nếu là cho Linh tộc thêm thời gian, chỉ sợ liền có thể triệt để liên thông Tu La giới, đại
quân áp cảnh.
Đến lúc đó, đối với toàn bộ Linh Ương giới mà nói chính là một trận đại nạn!
“Cái gì? Linh tộc đến từ thế giới khác?”
Long Trẫm rất chấn kinh, phải biết, Linh tộc đã chiếm cứ ở Trung Châu thánh địa mấy ngàn
năm, thâm căn cố đế, một quả bom hẹn giờ dạng này chôn bên người, hắn lại không có phát
hiện.
“Đúng vậy, ta cũng là sau khi sưu hồn mới biết được.”
“Khó trách mặc kệ hoạt động gì, bọn hắn đều rất ít khi tham gia.”
Đối với Tần Giác mà nói, Long Trẫm không chút nghi ngờ.
Trừ hai người đều là người xuyên việt, càng thêm tin tưởng đối phương.
Linh tộc đúng là một tộc quỷ dị nhất trong mười hai Thánh tộc, rất ít tham gia các loại hoạt
động của Thánh tộc hoặc Thánh địa.
Cho dù tham gia, cũng rất ít lựa chọn cử cường giả Đại Thánh đi, nhất là Long Trẫm, cho dù
là chân thân, hay là hóa thân, vẫn chưa bao giờ thấy qua cao tầng của Linh tộc.
Trước giờ không cảm thấy có gì, hiện tại những thứ này tự nhiên biến thành chứng cứ.
“Nếu đã vậy, chuyện kế tiếp liền giao cho ta đi, ta sẽ giải quyết.”
Sau khi xác định nguyên nhân hậu quả của chuyện này, Long Trẫm đưa ra quyết định.
Dù nói thế nào, Linh tộc cũng là đã từng là một trong những tồn tại cao nhất đứng trong
mười hai Thánh tộc, cho dù là người xâm nhập đến từ dị giới, tối thiểu cũng phải có thứ bàn
giao mới được.
“Đúng rồi, Tần huynh đệ, Hồn tộc có vấn đề hay không?”
Long Trẫm chợt nhớ tới, trong mười hai Thánh tộc, Hồn tộc có quan hệ vô cùng tốt với Linh
tộc, một khi phát sinh tranh đấu, cả hai thường xuyên liên hợp cùng chỗ đối phó với thế lực
khác.
Với lại Hồn tộc ở phương diện sử dụng nguyên hồn vượt xa những Thánh tộc khác, nếu giống
như Linh tộc, quả thực quá nguy hiểm.
“Hẳn không có.”
Theo như lúc trước Tần Giác sưu hồn ký ức, Linh tộc chỉ cố ý giao hảo với Hồn tộc thôi.
Âm thầm đưa rất nhiều tài nguyên tu luyện cùng thiên tài địa bảo, mới đổi lấy được nguyên
hồn và phương pháp sử dụng nguồn năng lượng, cả hai có thể nói quan hệ thuần túy là vì lợi
ích, không liên quan đến cái khác.
Nếu để cho Hồn tộc biết Linh tộc đổi lấy phương pháp sử dụng nguyên hồn là vì dẫn đại
quân dị giới đến, nói không chừng sẽ là người đầu tiên trở mặt.
“Vậy ta yên tâm rồi.”
Long Trẫm nhẹ nhàng thở ra.
“...”
...
Ngày hôm sau, Trung Châu lần nữa chấn động, bởi vì tài khoản của Bất Hủ thánh địa ở trên
Linh mạng tuyên bố một thông cáo, chỉ có mấy trăm chữ, ngắn gọn vô cùng.
Nhưng trong đó có mấy tin tức mấu chốt: Bất Hủ thánh địa thừa nhận là bọn hắn tiêu diệt
Linh tộc!
Chỉ một thoáng, toàn bộ Trung Châu sôi trào lên.
Nếu Bất Hủ thánh địa có thể lặng yên không một tiếng động tiêu diệt Linh tộc, chẳng phải là
nói, cũng có thểdiệt những Thánh tộc khác sao?
Đương nhiên, Bất Hủ thánh địa đưa ra lý do tiêu diệt Linh tộc: Linh tộc là người xâm nhập
đến từ Tu La giới, ý đồ kiến tạo Hồn tháp, mở ra không gian thông đạo, dẫn đại quân dị giới
tiến vào, tội không thể tha, toàn tộc san bằng.
Mấy câu nói đó không thể nghi ngờ làm người ta khiếp sợ nhất.
Linh tộc thế mà là người xâm nhập đến từ Tu La giới, với lại muốn dẫn đại quân dị giới tiến
vào?
Đùa cái vẹo gì vậy?
Linh tộc không phải đã tồn tại ở Trung Châu mấy ngàn năm sao?
Không ngoài dự liệu, lập tức liền có người đứng ra chất vấn:
“Linh tộc là một trong mười hai Thánh tộc, làm sao có thể là người xâm nhập đến từ Tu La
giới gì đó chứ.”
“Đúng vậy, ta thấy Bất Hủ thánh địa chỉ tùy tiện tìm lý do, muốn bài trừ phe đối lập!”
“Hừ, Bất Hủ thánh địa nhất định phải nói chuyện này cho rõ ràng.”
“...”
Không ngừng có người tham gia tranh luận ở trên Linh mạng, một số võ giả dần dần trở nên
điên cuồng, đúng là có ý dùng dư luận bức bách Bất Hủ thánh địa, để cho ‘thuyết pháp’.
Ngay cả một số Thánh tộc cũng ở sau lưng thêm dầu vào lửa, dù sao, Bất Hủ thánh địa vô
duyên vô cớ tiêu diệt Linh tộc, thực tế quá mức kinh thế hãi tục, bọn hắn có thể không sợ
được sao?
Lỡ như ngày nào đó Bất Hủ thánh địa không cao hứng, cũng tiêu diệt bọn hắn thì làm sao
bây giờ?
Thú vị là, Thất Đại Thánh còn lại từ bắt đầu đến cuối cũng đều giống như không biết chuyện
này, không có chút ý tứ muốn nhúng tay nào.
Mà đối với chất vấn của ngoại giới, Bất Hủ thánh địa cũng đáp lại rất nhanh:
“Ai không muốn tin, có thể tới Bất Hủ thánh địa, bọn hắn sẽ làm cho ra đáp án, nếu như tiếp
tục ở trên Linh mạng tung tin đồn nhảm, thì sẽ bị nhận định là đối địch với Bất Hủ thánh địa.
Lời vừa nói ra, Trung Châu vốn dĩ đang sôi trào liền giống bị giội chậu nước lạnh, nháy mắt
dập tắt.
Câu nói này tương đương nói cho tất cả mọi người, ta chính là diệt Linh tộc thì đã làm sao,
các ngươi nếu dám nói không đúng, ta liền đánh hết tất cả các ngươi.
Ai dám đối địch với Bất Hủ thánh địa?
Sợ là mười một Thánh tộc còn lại cộng lại cũng không đủ cho Bất Hủ thánh địa nhét kẽ răng,
chớ đừng nói chi là những nhân sĩ nặc danh chỉ dám kêu gào trên Linh mạng kia.
Nhìn đến đây, Tần Giác trong lúc nhất thời dở khóc dở cười, không hổ là người xuyên việt có
mô típ nhân vật chính, quả nhiên đủ bá khí.
‘Leng kẻng’
Đúng lúc này, Long Trẫm gửi tin nhắn tớ:
“Tần huynh, gần đây hơi nhàm chán,ta muốn qua bên chỗ ngươi chơi hai ngày.”
“Ây… Chỗ này của ta không có gì chơi.”
“Không sao, ta chính là muốn đi ra ngoài một chút.”
Tần Giác: “...”
“Yên tâm, ta sẽ ẩn tu vi, không để người khác phát hiện.”
“...”
...
Tần Giác bên trong vốn dĩ nói giỡn với Long Trẫm, nhưng mà sáng sớm vài ngày sau, khi hắn
rời giường đến sườn đồi bên cạnh thì nhìn thấy Long Trẫm đang nói chuyện phiếm cùng Lạc
Vi Vi!
“Ha ha ha, Tần huynh, chúng ta lại gặp rồi.”
Long Trẫm lộ vẻ vui mừng, cao hứng nói.
Thời khắc này Long Trẫm mặc áo đen, so với lần trước lúc hai người gặp mặt lúc dường như
trẻ ra mười mấy tuổi,giống như đại ca nhà bên, rất khó tưởng tượng được đây là một lão quái
vật sống mấy ngàn tuổi.
“Làm sao ngươi biết ta ở đây?”
Tần Giác vô ý thức mà hỏi.
Hắn hình như không có nói Long Trẫm biết vị trí cụ thể của hắn.
Nhưng nghĩ lại, với tu vi Thái Hư đệ tứ cảnh của Long Trẫm, linh thức quét qua, toàn bộ Nam
Cảnh đều thu hết vào mắt, có thể tìm được hắn hình như cũng không kỳ quái.