Chương 389: Ta Giúp Ngươi Bắt Bọn Hắn
1650 chữ
Thí Đạo xác thực không có nói sai, năm sáu ngày tiếp theo đều nấu cơm cho Tần Giác,
nghiễm nhiên đã trở thành đầu bếp của hắn.
Với lại mỗi lần đều không giống, cách làm cũng càng ngày càng thuần thục, không thua kém
Tô Ngạn chút nào.
Nhưng mà khoảng thời gian này Tô Ngạn vẫn không tiếp tục đến, Thí Đạo muốn nhanh
chóng khoe khoang một chút cũng cảm thấy một quyền đánh vào bông, phiền muộn vô
cùng.
Rơi vào đường cùng, Thí Đạo đành phải đi hỏi thăm Tần Giác.
“Hẳn là Phong Lôi tông có chuyện cần phải xử lý đi, quên nói cho ngươi, nàng là Thánh nữ
Phong Lôi tông.”
Tần Giác lơ đễnh.
Từ sau khi bước vào Chí Tôn cảnh đỉnh phong, Tô Ngạn liền trở thành người mạnh nhất
Phong Lôi tông, mấy ngày trước sở dĩ có thểthường xuyên đến, hơn phân nửa là ỷ vào thân
phận địa vị, nhưng cũng không thể triệt để mặc kệ Phong Lôi tông a?
Bởi vậy Tần Giác cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
“Thánh nữ Phong Lôi tông?”
Thí Đạo sững sờ, hơi có vẻ thất vọng:
“Là vậy a, ta biết rồi.”
Thấy thế, Tần Giác nhíu mày:
“Ngươi tìm nàng có chuyện gì sao?”
Trong ấn tượng của Tần Giác, hai người hẳn là rất không hợp nhau mới đúng, từ khi nào Thí
Đạo lại quan tâm Tô Ngạn như vậy?
“A? Không có việc gì, không có việc gì.”
Thí Đạo lắc đầu liên tục, nàng cũng không muốn để cho Tần Giác biết, mình muốn tìm Tô
Ngạn, là vì khoe khoang trù nghệ.
Tần Giác: “...”
Cho dù ngớ ngẩn cũng cóthểnhìn ra, Thí Đạo khẳng định có vấn đề.
Bất quá Tần Giác cũng không tiếp tục truy hỏi, dù sao, nữ nhân từ trước đến nay hay thay
đổi, ai biết các nàng trong âm thầm có phải là đã biến thành bạn tốt hay không?
“Cái kia, chủ nhân hôm nay muốn ăn cái gì, ta đi làm.”
Sợ Tần Giác phát hiện được cái gì, Thí Đạo đổi chủ đề.
“Ây… Đổi thanh đạm chút đi a.”
Mấy ngày nay cơ hồ đều là thịt cá, Tần Giác ăn sắp nôn ra.
“Được rồi, không thành vấn đề!”
Vứt xuống câu nói này, Thí Đạo phi thân lên, nháy mắt biến mất ở chân trời, đi tìm nguyên
liệu nấu ăn.
Mấy phút sau, Thí Đạo lại bay trở về, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra vô số thiên tài địa bảo,
thuận tay bày ra kết giới, bắt đầu động thủ nấu ăn.
Bởi vì là lần đầu tiên chế biến loại thực phẩm này, cho nên Thí Đạo vô cùng cẩn thận, ngay
lúc nàng chuẩn bị buông nguyên liệu nấu ăn, cách đó không xa không gian bỗng nhiên sinh
ra dao động kịch liệt, từ bên trong đi ra một nữ tử tuyệt mỹ, chính là Tô Ngạn đã lâu không
gặp.
Thí Đạo ngẩng đầu nhìn lại, lập tức mặt lộ vẻ vui mừng, ha ha, tới thật đúng lúc!
Rốt cục có thể phân cao thấp!
Nhưng mà rất nhanh, Thí Đạo liền ý thức đến không đúng.
Trước đây Tô Ngạn mỗi lần tới tìm Tần Giác, đều cực kì vui vẻ, nhưng lần này lại vẻ mặt rầu
rĩ không vui, với lúc trước như hai người khác biệt.
Cùng lúc đó, Tô Ngạn nhìn Thí Đạo, không có nhiều lời, xoay người lại đến bên cạnh Tần
Giác, chậm rãi ngồi xuống.
“Làm sao vậy?”
Tần Giác nhấp một ngụm linh tửu, mở lời trước nói.
Thí Đạo có thể ý thức được Tô Ngạn biến hóa, Tần Giác tự nhiên cũng có thể.
“Ta…”
Tô Ngạn cúi đầu, há to miệng, không biết trả lời như thế nào.
“Nói đi, chúng ta không phải bạn bè à?”
Tần Giác cười nói.
“Bạn bè a…”
Tô Ngạn hai mắt hơi sáng, lại nhanh chóng ảm đạm, cuối cùng thấp giọng nói ra:
“Ta chính thức bị lập thành chưởng môn tân nhiệm rồi.”
“Ồ? Đây không phải là rất tốt sao.”
Tần Giác nghi hoặc.
Thân là Thánh nữ Phong Lôi tông, Tô Ngạn từ mười mấy năm trước liền bị xem như tông chủ
tương lai của Phong Lôi tông mà bồi dưỡng, dưới tình huống bình thường, hẳn là trăm năm
sau mới có thể chính thức tiếp nhận, nhưng do Phong Lôi lão tổ vẫn lạc, tu vi của Tô Ngạn
tăng nhiều, chuyện này tự nhiên bị ép sớm.
“Không tốt.”
Tô Ngạn cắn răng, hét lớn:
“Không tốt đẹp gì!”
Đây là lần đầu tiên Tần Giác thấy Tô Ngạn thất thố như vậy, lập tức đầu ngón tay bắn ra một
vòng kim quang, dung nhập vào mi tâm của Tô Ngạn, ổn định lại cảm xúc của đối phương.
“Thật xin lỗi, tiền bối, ta…”
Tỉnh táo lại Tô Ngạn vội vàng nói xin lỗi.
“Không sao, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Giác hỏi tiếp.
“...”
Hít một hơi thật sâu, Tô Ngạn nhẹ nhàng nói.
Chuyện này phải nói tời từ nửa năm trước, lúc ấy bởi vì Phong Lôi lão tổ vừa vẫn lạc không
lâu, ba đại tông môn còn lại chưa tỏ thái độ, cao tầng Phong Lôi tông lo lắng lọt vào công
kích, thế là lợi dụng đồ vật của Phong Lôi lão tổ còn sót lại, liên lạc với một thế lực ở Trung
Châu, hi vọng được đối phương che chở.
Bởi vì lúc Phong Lôi lão tổ còn trẻ từng đi qua Trung Châu, đồng thời có một khoảng thời
gian làm cung phụng trong thế lực kia, cho nên đối phương xưa nay chưa thấy đồng ý!
Bất quá về sau ba đại tông môn đột nhiên tuyên bố bất kỳ thế lực nào trong trăm năm không
cho phép động thủ với Phong Lôi tông, cộng thêm thế lực kia từ đầu đến cuối không có phái
người đến, Tô Ngạn lại nhanh chóng quật khởi, cao tầng Phong Lôi tông liền dần dần quên đi
chuyện này.
Kết quả nửa tháng trước, đối phương lần nữa phát tới tin tức, muốn phái người tiến về Phong
Lôi tông!
Biết được chuyện này, cao tầng Phong Lôi tông đại hỉ, nếu như có thể được thế lực ở Trung
Châu che chở, như vậy Phong Lôi tông khẳng định sẽ nâng cao một bước, thậm chí trực tiếp
trở lại bốn đại tông môn!
Vì để cho Phong Lôi tông lộ ra chẳng phải nhỏ yếu, cao tầng Phong Lôi tông tìm tới Tô Ngạn,
quyết định lập nàng làm chưởng môn tân nhiệm, nghênh đón những nhân vật lớn đến từ
Trung Châu thánh địa kia.
Với thiên phú tu luyện cùng thực lực của Tô Ngạn, tuyệt đối có thể được đối phương coi
trọng!
Với việc này, Tô Ngạn mới đầu kỳ thật rất vui vẻ, dù sao, chuyện này với Phong Lôi tông cũng
là chuyện tốt.
Thẳng đến khi những nhân vật lớn ở Trung Châu thánh địa kia giáng lâm,phụ trách dẫn đội
là cường giả Truyền Kỳ cảnh, bọn hắn tự xưng đến từ Băng Tộc, tuyên bố muốn trợ giúp
Phong Lôi tông chỉnh hợp tất cả các thế lực ở Nam cảnh!
Đương nhiên, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, một thanh niên đi theo coi trọng Tô
Ngạn, muốn cưới nàng làm vợ!
Tô Ngạn sao có thể đồng ý?
Nhưng đối phương căn bản không cân nhắc Tô Ngạn nghĩ như thế nào, nếu như cự tuyệt,
liền trực tiếp san bằng Phong Lôi tông, nâng đỡ thế lực khác.
Nếu như đồng ý, như vậy từ nay về sau,Phong Lôi tông áp đảo ba đại tông môn, nhìn xuống
Nam cảnh!
Cho tới giờ khắc này, cao tầng Phong Lôi tông mới ý thức được, bọn hắn tìm đến ‘thủ hộ giả’,
căn bản không để bọn hắn vào mắt!
Đáng tiếc đã muộn.
Đối mặt với cường giả Truyền Kỳ cảnh, cao tầng Phong Lôi tông không có lực phản kháng
chút nào, chỉ có thể lựa chọn khuyên giải Tô Ngạn, để nàng đồng ý gả cho thanh niên.
Giận không kềm được Tô Ngạn muốn rời khỏi, lại bị cường giả Truyền Kỳ cảnh kia giam cầm
tại trong sân, nơi nào cũng đi không được.
Mắt thấy Phong Lôi tông đã bắt đầu gióng trống khua chiêng chuẩn bị hôn lễ, Tô Ngạn đã
tuyệt vọng lại, trái tim băng giá.
Từ sau khi Phong Lôi lão tổ vẫn lạc, Tô Ngạn cơ hồ liền gánh hy vọng của toàn bộ Phong Lôi
tông, cố gắng tu luyện, muốn tiến giai Truyền Kỳ cảnh, dẫn dắt Phong Lôi tông trở lại vị trí
bốn đại tông môn, lại cứ như vậy bị ném bỏ.
Cuối cùng, Tô Ngạn chỉ có thể lựa chọn đến xin Tần Giác giúp đỡ.
Nghe xong Tô Ngạn miêu tả, Tần Giác cạn lời, kịch bản thật cẩu huyết a!
Mặt khác, Băng Tộc?
Một trong mười Thánh tộc ở Trung Châu?
Không đợi Tần Giác mở miệng, Thí Đạo ở bên cạnh phẫn nộ quát:
“Hỗn trướng, cái gì Băng Tộc! Ở nơi nào, ta giúp ngươi bắt bọn hắn!”
Mặc dù Thí Đạo rất không thích Tô Ngạn, nhưng không có nghĩa là, người khác có thể tùy
tiện khi dễ!
Tần Giác: “...”
“Ngươi…”
Tô Ngạn ngẩng đầu, trong lúc nhất thời hơi ngơ ngác.
“Thế nào, không tin ta?”
Thí Đạo nhếch miệng, ngạo nghễ nói:
“Yên tâm đi, trên mảnh đại lục này, trừ chủ nhân ra, không có ai là đối thủ của ta!”