Chương 70: Vô Cực Bí Cảnh
Từ trong miệng Thẩm Chí Văn, Tần Giác rất nhanh đã biết Vô Cực bí cảnh đến cùng là thứ gì.
Thì ra rất lâu trước đây, có một vị cường giả cấp bậc Thánh cảnh ở Nam cảnh, danh xưng là
Vô Cực, thực lực thông thiên triệt địa, ép toàn bộ Nam cảnh không ngóc đầu lên được.
Có thể làm được điều này ngoại trừ Vô Cực Thánh Giả, cũng chỉ có vị Thuần Dương Thánh
Giả kia đột nhiên sống lại năm trăm năm trước, lại đột nhiên mất tích.
Tuy nhiên so với Thuần Dương Thánh Giả, Vô Cực Thánh Giả cũng không phải là đột nhiên
mất tích, mà là thuộc về thọ hết chết già, nghe đồn hắn trước khi chết đã dùng không gian
thần thông để phong ấn tất cả tài phú cả đời của mình ở một góc nào đó của Nam cảnh, ai
cũng không biết ở đâu, bởi vậy được xưng là Vô Cực bí cảnh.
Mười ngày trước, một tin tức lan truyền nhanh chóng, bởi vì phong ấn nới lỏng, Vô Cực bí
cảnh sắp xuất thế, mà địa điểm là ở trên một ngọn núi cách Huyền Ất Sơn không xa.
Chỉ trong hai ngày, tin tức này đã truyền khắp Nam cảnh, khiến cho vô số người nghe được
tin lập tức hành động, bao gồm cả những thế lực hàng đầu kia.
Dù sao, đây chính là sự tài phú cả đời của một cường giả Thánh cảnh!
Ngay cả cường giả Truyền Kỳ cảnh cũng cực kỳ ghen tị.
Gần đến ngày thứ ba khi tin tức truyền ra,tông chủ ba đại tông môn đã gián lâm dãy núi kia,
sau khi bọn hắn thăm dò, quả thực nơi đây có dao động không gian cực kỳ kịch liệt, bọn hắn
cũng từ đó nhìn thấy bóng dáng của một tiểu thế giới.
Nhưng ngoại tầng của Vô Cực bí cảnh lại có một đạo cấm chế, không có võ giả cấp bậc Thiên
giai nào có thể tiến vào, dù là Truyền kỳ cũng không ngoại lệ.
Cuối cùng, ba tông chủ quyết định thông báo chuyện này cho thiên hạ biết, để tất cả võ giả
bên dưới Chí Tôn cảnh có thể tiến vào Vô Cực bí cảnh, tranh đoạt cơ hội lần này, mà bọn hắn
cũng muốn nhân cơ hội này lịch luyện đệ tử của mình.
Thế là mới có chuyện Thẩm Chí Văn “qua mặt” Huyền Ất Sơn.
“Vô Cực bí cảnh …”
Tần Giác tự lẩm bẩm, cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân đột nhiên xuất hiện nhiều võ
giả dưới núi như vậy, nhưng những võ giả này rất có thể đã suy nghĩ quá nhiều, mặc dù bất
kỳ võ giả nào bên dưới Chí Tôn cảnh đều có thể tiến vào Vô Cực bí cảnh, nhưng thực sự có
thể thu được cơ hội chỉ sợ cũng chỉ có Thẩm Chí Văn là một đệ tử thiên tài đến từ thế lực lớn
hoặc là một ít tán tu Thiên giai.
Về phần võ giả bên dưới Thiên giai, Địa giai có lẽ vẫn có thể miễn cưỡng đi theo uống ngụm
canh, nhưng những người tụ tập dưới núi này cơ bản đều là Hoàng giai, Huyền giai, hơn phân
nửa ngay cả tư cách uống canh cũng không có, thậm chí hơi không cẩn thận sẽ có thể chết ở
bên trong.
“Đệ tử của Thiên Cơ Tông, Kiếm Tông, Phong Lôi Tông đều đã tới, còn có sáu đại gia tộc,
đừng nói là cướp đoạt cơ duyên, mà phải nói là thế hệ tuổi trẻ tranh phong.”
Thẩm Chí Văn cười khổ nói.
Vốn dĩ sau khi Tần Giác chỉ điểm, Thẩm Chí Văn đã có xu hướng đột phá, một khi bước vào
Chí Tôn cảnh, hắn chính là người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ ở Nam cảnh.
Nhưng bởi vì Vô Cực bí cảnh, hắn phải tạm thời từ bỏ đột phá trước.
Đối với cái này, Tần Giác không thèm để ý chút nào, hắn căn bản không hề có hứng thú đối
với cái gọi là Vô Cực bí cảnh.
“Đúng, ta nhớ trong sách cổ đã nhìn thấy qua, Vô Cực Thánh Giả và tiền bối đều giống nhau
thích uống rượu, với lại nghe nói hắn còn cất chứa rất nhiều linh tửu hơn ngàn năm, hiện tại
hẳn là đều bị phong ấn ở Vô Cực bí cảnh.”
Giống như nhớ tới cái gì, Thẩm Chí Văn thuận miệng nói.
“Cái gì? Linh tửu hơn ngàn năm?”
Nghe được câu này, Tần Giác hai mắt sáng lên:
“Ngươi chắc chắn?”
Thẩm Chí Văn ngạc nhiên, không nghĩ tới Tần Giác lại phản ứng lớn như vậy, lập tức chần
chờ nói:
“Ta cũng không chắc, bởi vì đã nhìn thấy trong cổ tịch.”
“Vô Cực bí cảnh kia ở nơi nào?”
Tần Giác lập tức truy hỏi.
Linh tửu hơn ngàn năm, cho dù là thật hay giả, đều đáng giá để hắn tự mình đi một chuyến.
“À … Trên một ngọn núi ngoài vài trăm dặm.”
“Mang ta đi.”
“Hả?”
Thẩm Chí Văn sững sờ, có chút mộng bức.
“Ta nói, mang ta đi.”
Tần Giác lại lặp lại một lần.
“Nhưng… Vô Cực bí cảnh chỉ cho phép võ giả bên dưới Chí Tôn cảnh…”
Lời còn chưa dứt, Thẩm Chí Văn bỗng nhiên dừng lại,
Hắn suýt nữa quên mất, Tần Giác có thể giết chết tồn tại của Thái Hư Cự Long, thực lực
khẳng định đã đạt tới cấp bậc Thánh cảnh, muốn đi vào Vô Cực bí cảnh không khó.
“Tốt.”
Thẩm Chí Văn nhẹ gật đầu nói:
“Khi nào chúng ta xuất phát?”
Có thể cùng Tần Giác tiếp xúc càng lâu, Thẩm Chí Văn cao hứng còn không kịp, sao có thể
cự tuyệt.
“Bây giờ.”
Thẩm Chí Văn: “...”
“...”
Thẩm Chí Văn không hổ là Đại sư huynh của Huyền Hoàng Tông, cưỡi một chiếc phi hành
Thiên giai Linh khí thượng phẩm, tốc độ còn nhanh hơn Xuyên Vân Linh Chu của Ngụy gia,
nhìn qua rất khí phái, hơn nữa phía trên có khắc tiêu chí Huyền Hoàng Tông, võ giả bình
thường căn bản đều không dám tới gần.
Đáng nhắc tới là khi rời khỏi Huyền Ất Sơn, Tần Giác cố ý bố trí xung quanh Huyền Ất Sơn
một đạo cấm chế, có chút giống với Vô Cực bí cảnh, nhưng càng lợi hại hơn, chỉ cần là võ giả
trên Thiên giai đều không thể tiến vào.
Dù sao bởi vì Vô Cực bí cảnh, trong phạm vi ngàn dặm đã tụ tập một số lượng lớn các võ giả,
trong đó không thiếu các thiên giai, trong khoảng thời gian hắn rời đi này, bảo vệ một điểm
luôn luôn không sai.
Mặt khác, bởi vì Thẩm Chí Văn, Tần Giác lần này cố ý thi triển một đạo Dịch Dung thuật,
phòng ngừa lần nữa có người tới tìm hắn bái sư, nhưng vẫn như cũ rất đẹp trai.
“Đại sư huynh.”
“Đại sư huynh.”
“Đại sư huynh ngươi vừa rồi sao lại đi.”
Trên Phi hành Linh khí, vài đệ tử Huyền Hoàng Tông chào đón nói.
“Hả? Người này là ai?”
Rất nhanh liền có người chú ý tới Tần Giác đứng bên cạnh Thẩm Chí Văn.
“Vị này trước đây … là bằng hữu của ta, lần này sẽ cùng chúng ta tiến vào Vô Cực bí cảnh.”
Thẩm Chí Văn lúc đầu muốn nói tiền bối, nhưng để tránh gây nên hoài nghi, cuối cùng đổi
thành bằng hữu.
“Hóa ra là bằng hữu của Đại sư huynh. ”
“Vậy chính là bằng hữu của chúng ta.”
“Vị bằng hữu này tên gọi là gì?”
“...”
Đám người lao nhao, cực kỳ nhiệt tình.
Nhất là hai nữ đệ tử, ánh mắt nhìn về phía Tần Giác như hai si hán, hận không thể xông lên.
Ai, quá đẹp cũng là một loại phiền não, coi như muốn điệu thấp cũng không được.
Tần Giác nhìn lướt qua, ba nam hai nữ, toàn bộ đều đã đạt đến cấp bậc Thiên giai, có lẽ đây
chính là khoảng cách giữa thế lực hàng đầu và thế lực bình thường, nếu đặt ở địa phương
khác, những đệ tử này đã đủ để khai tông lập phái, nhưng ở Huyền Hoàng Tông nhiều nhất
chỉ là đệ tử.
“Đi đi đi, đều tránh ra cho ta.”
Thẩm Chí Văn vội vàng đuổi bọn hắn đi, sợ không cẩn thận chọc giận Tần Giác.
“Thật có lỗi tiền bối, bọn họ đều là đệ tử chân truyền của Huyền Hoàng Tông ta, lần này đi
cùng ta đến đây, mong tiền bối thứ lỗi.”
“Không sao.”
Tần Giác không quan trọng lắc đầu.
Với tốc độ của phi hành Linh khí thượng phẩm, mọi người rất nhanh đã tới phiến sơn lâm mà
Thẩm Chí Văn nói tới, xa xa có thể nhìn thấy một ngọn núi đen kịt thẳng vào mây xanh,
giống như một cự trụ khổng lồ giữa trời.
Mà bên cạnh ngọn núi lại có một trấn nhỏ, lúc này các loại phi hành Linh khí đang đậu đầy
gần trấn nhỏ, từng đạo khí tức cường hãn dâng lên không che giấu chút nào, hiển nhiên đã
có không ít võ giả dẫn đầu tới trước.
Thẩm Chí Văn điều khiển phi hành Linh khí đáp xuống bên ngoài trấn nhỏ, truyền âm nói:
“Tiền bối, chúng ta trước vào xem một chút, nói không chừng có thể nghe ngóng được nhiều
tin tức liên quan tới Vô Cực bí cảnh.”
Thế là dưới sự dẫn đầu của Thẩm Chí Văn, mọi người đều đi về phía trấn nhỏ.