Chương 4333: Nghị sự
Tiểu Hồng Tiểu Hắc có thể ở bên cạnh Bí Hý chính là phúc phận của bọn hắn. Bí Hý không biết đã sống qua bao nhiêu năm, kiến thức rộng rãi, chỉ cần tùy tiện truyền thụ một chút đồ vật cho bọn hắn thì sẽ có thể giúp cho bọn hắn được lợi cả đời.
Dương Khai cũng đang nghĩ cách tạo mối quan hệ gần gũi với Bí Hý, vì vậy hắn tất nhiên mừng rỡ thuận nước dong thuyền cho việc này.
Hắn trở về tẩm cung của mình, tiếp tục bế quan chữa thương.
Thời gian nhoáng cái đã là mười ngày sau, trong nghị sự đại điện tại Thổ Linh Địa, Dương Khai ngồi ngay ngắn ở chủ vị, hai bên trái phải ở phía dưới chính là tả hữu hộ pháp của Hư Không Địa là Nguyệt Hà và Mặc Mi, xuống một chút nữa, đông đảo thành viên của Trưởng
Lão các đều đã trình diện.
Nguyệt Hà và Mặc Mi đều là Khai Thiên lục phẩm, rất nhiều thành viên của Trưởng Lão các ngoại trừ Trần Thiên Phì là tứ phẩm ra,
những người còn lại đều là ngũ phẩm. Bây giờ Hư Không Địa có thể nói là nhân tài đông đúc, loại nội tình này phóng mắt khắp Tam Thiên thế giới, những thế lực có thể so sánh với nó cũng không nhiều.
Hư Không Địa từ lúc sáng lập đến bây giờ mới được mấy năm? Những thế lực nhị đẳng đỉnh tiêm kia lại được truyền thừa qua bao nhiêu đời? Trong đó tất nhiên có chiếm đại tiện nghi khi di chuyển võ giả của Định Phong thành, nhưng đây cũng là bản lãnh của Dương Khai.
Đây là lần đầu tiên cao tầng của Hư Không Địa tụ tập nghị sự, việc bàn bạc tất nhiên là tương lai của Hư Không Địa.
Có điều trước đó, tất cả mọi người vẫn tâm tình một phen về đủ loại được mất trong lần đại chiến trước đó. Trong trận đại chiến đó, Hư Không Địa bên này mặc dù đại hoạch toàn thắng, nhưng cũng không phải không có sai lầm. Bất kỳ phương thế lực muốn quật khởi nào cũng đều phải trưởng thành từ trong máu và lửa, đại chiến như vậy đối với Hư Không Địa chính là chất dinh dưỡng và chất xúc tác để trưởng thành, đó là thứ chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu đối với Hư Không Địa.
Mọi người bắt đầu phát biểu ý kiến của mình, tràng diện trở nên phi thường náo nhiệt.
Chờ đến khi đám người thoáng lắng xuống, Dương Khai mới nói: "Lần đại chiến này, Hư Không Địa ta mặc dù đại hoạch toàn thắng, thế nhưng chư vị cũng không nên lơ là, không nên cảm thấy các thế lực trong Tam Thiên thế giới này dễ bắt nạt. Lần này chúng ta chẳng qua chiếm lợi thế từ việc địch nhân chưa có tình báo và tính sai uy lực đại trận nên mới có chiến quả huy hoàng như vậy. Nếu như Khổng Phong kia sớm biết được nội tình của Hư Không Địa ta, suy nghĩ ra cách ứng đối thì kết quả của trận chiến này khó lòng dự liệu được. Chư vị sau này phải cố gắng tu hành, chỉ có thực lực của bản thân mới là căn bản của sự cường đại."
Đám người ầm ầm đồng ý, dù Dương Khai không nói thì bọn hắn cũng đã nhận ra điểm này. Hư Không Địa bây giờ mặc dù có không ít Khai Thiên cảnh, khoảng chừng ba bốn trăm vị, nhưng chín thành chín đều là vừa mới tấn thăng, nội tình không đủ, căn cơ bất ổn, tại thời điểm đơn đả độc đấu với võ giả cùng cảnh giới, rõ ràng có hơi lực bất tòng tâm, điểm này Nguyệt Hà và Mặc Mi là những người trải nghiệm nhất sâu sắc nhất.
Nhất là Mặc Mi, trước đó khi đối đầu với Loan Bạch Phượng kia, nàng ta gần như bị áp chế đến mức chỉ có thể phòng thủ.
Có điều đám người này nếu như tu hành thì cũng cần một lượng lớn tài nguyên, nhất là Khai Thiên Đan và vật tư tu hành có phẩm giai
khác nhau, đây là những thứ có nhu cầu lớn nhất.
Nếu như không có một trận chiến trước đó, tài chính của Hư Không Địa e rằng sẽ lại rơi vào trạng thái khẩn trương.
Cũng may sau trận chiến kia, địch chết hơn vạn, chiến lợi phẩm thu hoạch được cũng không ít, vẫn còn có thể thỏa mãn nhu cầu của Hư Không Địa trong một thời gian ngắn.
Nhị tổng quản Biện Vũ Tình đi ra khỏi hàng, báo cáo đơn giản về những chiến lợi phẩm tịch thu được trước đó, Dương Khai khẽ gật đầu, phân phó: "Sự tình vật tư tu hành, làm phiền Nhị tổng quản hao tổn tâm trí, nhất định phải đảm bảo nhu cầu tu hành của từng cá nhân trong bổn tông."
Biện Vũ Tình cung kính đáp: "Vâng!"
Bây giờ Hư Không Địa cũng bắt đầu thi hành chế độ điểm cống hiến, võ giả tham dự trận chiến trước đó đều thu được đại lượng điểm cống hiến, hoàn toàn có thể hối đoái tài nguyên mình cần. Còn việc cân đối trong đó như thế nào thì không phải là thứ mà Dương Khai cần quan tâm, Biện Vũ Tình và Trưởng Lão các bên này sẽ tự động xuất ra một bảng điều lệ.
Dương Khai nhìn qua phía dưới một lượt, ngón tay khẽ vuốt lên tay vịn, mở miệng nói: "Miệng ăn núi lở như thế này cũng không phải là
biện pháp, Hư Không Địa chúng ta không thể so sánh với những thế lực truyền thừa nhiều năm kia, bọn hắn có đủ nơi phát ra lợi ích, chiến lợi phẩm lần này tất nhiên không ít, nhưng sớm muộn rồi cũng sẽ có ngày tiêu hao sạch sẽ, muốn kéo dài bền bỉ thì cần phải tìm được cách kiếm tiền."
Vân Tinh Hoa chợt ôm quyền nói: "Đại nhân, thuộc hạ chờ lệnh, nhất định sẽ giúp đại nhân quản lý Tinh Thị thỏa đáng!"
Dương Khai nói: "Tinh Thị không thể bỏ phí được, đây là nơi cung cấp tài lực lớn nhất của Hư Không Địa ta bây giờ, cũng là mạch máu kinh tế ngày sau. Có điều chỉ dựa vào quy mô Tinh Thị bây giờ mà muốn nuôi sống Hư Không Địa thì sợ là có hơi khó khăn."
Trước kia số lượng Khai Thiên cảnh trong Hư Không Địa không nhiều, thu nhập của Tinh Thị bên kia còn có thể duy trì sự hoạt động của Hư Không Địa, thậm chí còn có dư. Nhưng hiện tại khác rồi, lập tức nhiều hơn 300 vị Khai Thiên cảnh, chỉ là Khai Thiên Đan tiêu hao mỗi ngày cũng đã là một số lượng khổng lồ, thu hoạch từ Tinh Thị tuyệt đối cung không đủ cầu.
Dương Khai nhìn qua phía dưới, nói: "Chư vị có thượng sách gì hay không?"
Một đám võ giả của Định Phong thành hai mặt nhìn nhau, không
biết nên nói như thế nào cho phải. Bọn hắn dù sao cũng chỉ mới đến thế giới bên ngoài càn khôn này không được bao lâu, kiến thức đối với những chuyện này đều là nửa vời, làm sao có thể đưa ra đề nghị tốt nào được?
Vân Tinh Hoa trầm tư một chút, ôm quyền nói: "Đại nhân, có lẽ có thể nghĩ một chút biện pháp để tìm kiếm tài nguyên trong Hư Không vực."
Dương Khai quay đầu nhìn lại: "Nói rõ ra xem."
Vân Tinh Hoa nói: "Bất kỳ đại vực nào cũng đều sẽ có rất nhiều thế lực và Càn Khôn thế giới, khu vực xung quanh những thế lực này và các Càn Khôn thế giới hẳn là đã sớm được khai phá, nếu có địa phương nào có tài nguyên, vậy thì cũng đã sớm rơi vào trong túi người khác, bất quá việc này cũng không có nghĩa là toàn bộ đại vực này đã không còn giá trị nào nữa. Có lẽ còn có một số địa phương không người biết, tích chứa tài nguyên chưa ai phát hiện ra, nhất là Càn Khôn Động Thiên và Càn Khôn Phúc Địa. Hơn ba ngàn năm trước, trong Kinh Hồng vực chúng ta, Kinh Hồng các kia từng tìm thấy qua một nơi Càn Khôn Phúc Địa, cũng chính nhờ khai phá Càn Khôn Phúc Địa kia, Kinh Hồng các mới nhảy lên trở thành bá chủ của Kinh Hồng vực!"
Dương Khai lông mày nhíu lại: "Càn Khôn Phúc Địa?"
Càn Khôn Phúc Địa và Càn Khôn Động Thiên, cả hai đều là Tiểu Càn Khôn thế giới do Khai Thiên thượng phẩm lưu lại sau khi chết. Tiểu Càn Khôn thế giới của Khai Thiên thượng phẩm đã từ hư hóa thực, không khác Càn Khôn thế giới chân chính là bao, cho nên sau khi bọn hắn chết, Tiểu Càn Khôn thế giới trong cơ thể của bọn họ cũng sẽ không tiêu tán, mà vẫn sẽ còn tồn tại.
Khai Thiên Thất phẩm sau khi chết lưu lại Càn Khôn Phúc Địa, còn Khai Thiên bát phẩm sau khi chết thì lưu lại Càn Khôn Động Thiên!
Huyết Yêu Động Thiên, chính là Càn Khôn Động Thiên!
Vân Tinh Hoa chậm rãi nói: "Từ xưa đến nay, Tam Thiên thế giới này cho ra đời biết bao nhiêu Khai Thiên thượng phẩm. Những Khai Thiên thượng phẩm kia sau khi chết, Tiểu Càn Khôn thế giới trong cơ thể vẫn sẽ còn tồn tại, tuy rằng đại đa số Khai Thiên thượng phẩm trước khi chết đều sẽ trở về trụ sở nhà mình, nhưng mọi thứ luôn có ngoại lệ, có thể nói trong các đại vực của Tam Thiên thế giới bây giờ, gần như mỗi một đại vực đều có một vài Càn Khôn Phúc Địa và Càn Khôn Động Thiên, chỉ có điều những địa phương này đóng chặt môn hộ, người bình thường căn bản không tìm được cửa vào của nó, tất nhiên là tìm kiếm không được."
Dương Khai khẽ gật đầu.
Vân Tinh Hoa lại nói: "Chỉ cần tìm được cửa vào thì sẽ có thể kế thừa tất cả di sản của những Khai Thiên thượng phẩm kia!" Tất cả di sản của Khai Thiên Thượng phẩm là một lượng tài nguyên rất phong phú, từ tình huống trong Huyết Yêu Động Thiên cũng có thể suy đoán được một hai.
Trần Thiên Phì đứng ở một bên cau mày nói: "Việc này e rằng không quá dễ dàng a?"
Vân Tinh Hoa ôm quyền nói: "Nếu không đi tìm thì mãi mãi không có khả năng tìm được, nếu như đi tìm thì có lẽ còn có một chút cơ hội! Thuộc hạ vốn nên phân ưu vì đại nhân, bất quá loại sự tình này cần có tu vi càng cao càng tốt, thuộc hạ chỉ là Khai Thiên tứ phẩm, thật sự. . ."
Bàng Đoạt lập tức đứng dậy nói: "Ta đi!"
Vân Tinh Hoa liền nói ngay: "Bàng trưởng lao Khai Thiên ngũ phẩm, có Bàng trưởng lao xuất mã thì tất nhiên là không còn gì tốt hơn, hơn nữa cho dù không tìm thấy những Càn Khôn Động Thiên và Càn Khôn Phúc Địa kia nhưng lại tìm được một số Càn Khôn thế giới chưa bị ai phát hiện thì cũng không tệ."
Dương Khai trầm ngâm một trận, mở miệng nói: "Việc này bàn lại sau đi."
Di sản của Khai Thiên thượng phẩm quả thực cực kỳ mê người, nếu như có thể tìm được thì nhất định sẽ tạo thành một sự trợ giúp rất lớn đối với Hư Không Địa, thế nhưng đã nhiều năm như vậy trôi qua, Hư Không vực lại chưa từng phát hiện vết tích của những thứ này, giờ phút này đi tìm, chưa chắc sẽ lập tức có thu hoạch. Khai Thiên cảnh của Hư Không Địa bọn họ đều cần thời gian để củng cố tu vi, tạm thời vẫn không nên lãng phí thời gian.
Đợi đến sau này khi Hư Không Địa triệt để ổn định lại rồi đi tìm kiếm cũng không muộn.
Nguyệt Hà nói: "Như vậy xem ra, chúng ta chỉ có thể mở rộng quy mô của Tinh Thị, nếu như quy mô của Tinh Thị được mở rộng, vậy thì chúng ta sẽ có thể gia tăng thu nhập."
Dương Khai mỉm cười nói: "Ta cũng nghĩ như vậy."
Nguyệt Hà lại có hơi lo lắng: "Nhưng mà thiếu gia, Hư Không Địa vừa mới trải qua một trận đại chiến, Tinh Thị bên kia cu ̃ng xảy ra một số việc, nhân khí chúng ta vất vả dành dụm gần như đều đã bị tiêu hao sạch sẽ, mặc dù chúng ta không biết tình huống của Tinh Thị bây giờ như thế nào, nhưng có lẽ cũng sẽ không lạc quan."
Trước đó Hư Không Địa bên này dựa vào ngũ phẩm tài nguyên để hấp dẫn đại lượng thế lực đến đây, cũng làm cho Tinh Thị bốc lửa một hồi. Thế nhưng Bách gia liên minh xâm chiếm kéo theo việc đám người Vân Tinh Hoa tọa trấn Tinh thị bị bắt sống, bây giờ Tinh Thị bên kia nhất định đã loạn thành một bầy.
Tin tức của trận đại chiến lần này chắc hẳn cũng sẽ được truyền bá ra ngoài, tất nhiên có thể làm cho Hư Không Địa thanh danh đại chấn, thế nhưng cũng không khỏi sinh ra rất nhiều ảnh hưởng trái chiều, nếu như có người kiêng kị Thiên Kiếm minh thì chưa chắc có lá gan lại đến Hư Không Tinh Thị mậu dịch.
Huống hồ sau lưng Thiên Kiếm minh còn có một vài Động Thiên Phúc Địa, ai dám bốc lên phong hiểm đắc tội những Động Thiên Phúc Địa này để đến đây cổ động. Không có người đến, Tinh Thị tất nhiên sẽ quạnh quẽ, có thể duy trì đã là không tệ rồi, cần gì bàn đến chuyện mở rộng quy mô nữa chứ.
Dương Khai khẽ mỉm cười nói: "Nhân khí thứ này, có thể tiêu hao, tất nhiên là có thể một lần nữa tụ tập, chỉ cần Hư Không Địa chúng ta có thể làm ra một chút đồ vật khiến cho mọi người cảm thấy hứng thú, vậy thì còn sợ không có người nào đến sao?"
Nguyệt Hà giống như có điều suy nghĩ nhìn qua Dương Khai, nói: "Thiếu gia đang ám chỉ. . ."
Dương Khai nói: "Nếu ta đem Thiên Nguyên Chính Ấn Đan bán tháo
ra ngoài, chắc hẳn Tinh Thị bên kia sẽ bùng nổ nhân khí a!"
Thiên Nguyên Chính Ấn Đan có thê ̉gia tăng vài thành tỷ lệ tấn thăng Khai Thiên, đồ tốt như thế, ai mà lại không đỏ mắt? Ngay cả những Động Thiên Phúc Địa kia đoán chừng cũng có đại lượng nhu cầu, có thể tưởng tượng được, tin tức này một khi lan ra ngoài, e rằng toàn bộ Tam Thiên thế giới đều sẽ điên cuồng, đến lúc đó, nhất định có vô số người chạy theo bọn họ như vịt.
Nguyệt Hà cau mày nói: "Thế nhưng thiếu gia, nếu thật sự làm như thế, vậy thì Hư Không Địa chúng ta không thể không phái đi tất cả Khai Thiên để tọa trấn Tinh Thị."
Thiên Nguyên Chính Ấn Đan là bảo bối có thể khiến cho người ta đỏ mắt, nếu không có vũ lực cường đại trấn áp tuyệt đối, khó đảm bảo sẽ không dẫn ra rối loạn gì đó, cho dù tất cả Khai Thiên cảnh của Hư Không Địa cùng nhau xuất động thì cũng chưa chắc co ́thể ép xuống. Việc này giống như đang chơi với lửa, nhất định sẽ có ngày chết cháy.