Chương 4732: Tiểu Thạch Tộc Thần Kỳ
"Toàn bộ Tiểu Thạch giới ngoại trừ những Tiểu Thạch tộc này ra, không còn sinh linh khác, nếu như nói hoàn cảnh đặc thù của giới này có liên quan với cái gì, vậy chắc chỉ có Tiểu Thạch tộc, chỉ là chúng ta cu ̃ng luôn không hiểu rõ, giữa chúng đến là quan hệ như thế nào.".
Thiên địa vĩ lực cùng một nhịp thở với Thiên Đạo pháp tắc, sinh linh sinh tồn ở trong đó cũng có quan hệ lớn lao. Bây giờ Tiểu Thạch giới chỉ có một loạt sinh linh là Tiểu Thạch tộc, vậy đặc thù giới này tất nhiên chỉ có thể liên quan đến Tiểu Thạch tộc.
Mà muốn xác định điểm này, còn phải làm chút thử nghiệm mới được.
Vừa nghĩ đến đây, Dương Khai đi thẳng tới trên bình đài kia, đứng trước mặt Thạch Vương.
Đội hộ vệ tuần tra bốn phía phát giác dị thường, nhao nhao gầm rú đánh tới, Dương Khai bất động, uy thế lục phẩm Khai Thiên tràn ra, không gian ngưng kết.
Từng Tiểu Thạch tộc lập tức cứng ngắc tại chỗ, không thể động đậy.
Dương Khai thôi động lực lượng bao phủ Thạch Vương, đưa vào trong Tiểu Càn Khôn, an trí tại một chỗ hẻo lánh.
Tiểu Càn Khôn của hắn mặc dù có hơn ngàn vạn người sinh tồn, trong trăm năm qua còn kiến tạo rất nhiều thành trì thôn trấn, nhưng vẫn có rất nhiều nơi chưa khai thác.
An trí Thạch Vương tất nhiên là không có vấn đề.
Khí tức bộ tộc chi vương đột nhiên biến mất, toàn bộ Tiểu Thạch tộc rõ ràng đều có vẻ
bối rối, những hộ vệ bị Dương Khai thi pháp thì vẫn đứng yên, còn những Tiểu Thạch tộc khác lập tức đều như con ruồi không đầu, chay loạn bốn chỗ, miệng càng phát ra âm thanh hoảng sợ đến cực điểm, chạy bốn phía tìm kiếm bóng dáng Thạch Vương mà không được.
Dương Khai thấy thế, bày ra môn hộ Tiểu Càn Khôn, một đại môn hình bầu dục xuất
%
hiện.
Mà từ trong đại môn kia, khí tức Thạch Vương được truyền ra ngoài.
Tất cả Tiểu Thạch tộc liền giống như tìm được phương hướng, nhao nhao lao về chỗ môn hộ.
Chỉ một thoáng, toàn bộ sào huyệt hỗn loạn tưng bừng. Từng Tiểu Thạch tộc vọt vào
trong Tiểu Càn Khôn Dương Khai.
Dương Khai có thể tinh tường nhìn thấy, một nhóm Tiểu Thạch tộc xông tới đầu tiên
lập tức vây tu ̣ bên người Thạch Vương, hợp lực nâng Thạch Vương, có vẻ là muốn đưa
đại vương của mình về trong sào huyệt.
Nhưng mà bọn hắn vào dễ, muốn ra ngoài, không được Dương Khai cho phép làm sao có thể đi? bị Dương Khai thi pháp làm ra môn hộ, vốn là cái cửa có vào không có ra.
Dương Khai nghĩ rất đơn giản, nếu bọn người Nguyệt Hà quan sát nhiều năm như vậy cũng vô pháp xác định những Tiểu Thạch tộc này có liên quan gì với thiên địa vĩ lực Tiểu Thạch giới, như vậy thì mình di chuyển bọn chúng đến trong Tiểu Càn Khôn của mình để điều tra.
Trong Tiểu Càn Khôn của mình, bất kỳ biến hóa gì, dù là rất nhỏ đều không qua được
cảm giác của hắn.
Càng ngày càng có nhiều Tiểu Thạch tộc xông vào trong môn hộ, tộc đàn này số lượng không ít, ước chừng có 3000, mặc dù một trận đại chiến trước đó tử thương mấy trăm, nhưng đối với chỉnh thể cu ̃ng không ảnh hưởng nhiều.
Chưa tới một canh giờ, toàn bộ Tiểu Thạch tộc đều tràn vào trong môn hộ, tất cả tộc nhân đều vây tụ bên người Thạch Vương.
Cảm xúc hốt hoảng truyền khắp tộc đàn, bỗng nhiên đổi một hoàn cảnh mới, Tiểu Thạch tộc rõ ràng không quá thích ứng.
Dương Khai tinh tế cảm giác, nhưng cũng khó mà phát hiện những Tiểu Thạch tộc này
đến có chỗ nào không giống bình thường, nhưng mà tộc đàn này đã di chuyển đến trong Tiểu Càn Khôn của mình, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, sớm muộn có thê ̉có chỗ phát hiện.
Sau đó Dương Khai lại đưa những thạch noãn còn chưa ấp ra kia vào trong Tiểu Càn Khôn, an trí bên cạnh các Tiểu Thạch tộc, lúc này mới nơi với Nguyệt Hà một tiếng: "Đi về trước đi."
Hai người một lần nữa trở về trúc lâu kia, Chu Nhã còn đang chờ đợi. Mấy ngày sau đó, bình an vô sự, Nguyệt Hà Chu Nhã đều tự tu hành.
Dương Khai vừa quan sát Tiểu Thạch tộc trong Tiểu Càn Khôn, vừa nhấc chỉ tô tô vẽ vẽ tại hư không trước mặt.
Đại vực mới rất lớn, trước đó hắn đi theo Hắc Hà từ vực môn đến Tiểu Thạch giới phải bỏ ra nửa tháng, nơi đây vẫn chỉ có thể coi là phía ngoài rìa đại vực mới, toàn bộ không gian của nó càng thêm rộng lớn.
Nên việc đi đường trong đại vực mới thật sự tốn hao rất nhiều thời gian.
Đây cũng là vấn đề mỗi đại vực đều sẽ gặp phải, cũng không phải là mỗi người đều tinh thông Không Gian Pháp Tắc như Dương Khai.
Trong từng đại vực, đám võ giả muốn nhanh chóng đi đường, phương pháp tốt nhất chính là mượn nhờ Càn Khôn điện trung chuyển.
Dương Khai chuẩn bị kiến tạo vài toà Càn Khôn điện trong đại vực mới, kể từ đó, người trong nhà chỉ cần mượn nhờ Càn Khôn điện trung chuyển, không lãng phí quá nhiều thời gian.
Nếu là lúc trước, có lẽ hắn còn không có biện pháp gì tốt, nhưng từ khi được các đại động thiên phúc địa ủy thác, tu bổ những Càn Khôn điện lâu năm thiếu tu sửa, đối với Càn Khôn đại trận, hắn đã thuộc nằm lòng.
Thực ra Càn Khôn đại trận so với Không Gian pháp trận cũng không có khác nhau quá
lớn, khác là khác ở khoảng cách tác dụng.
Đối với một đại vực mới, động một tí là mấy trăm triệu mấy chục ức thậm chí trên trăm triệu dặm, Không Gian pháp trận là không thể bao phủ phạm vi lớn như vậy, nhưng Càn Khôn đại trận làm được, chỉ cần không có thiên địa cách trở, cho dù khoảng cách xa cũng có thể liên hệ.
Đương nhiên, khoảng cách càng xa xôi, áp lực khi thi triển Càn Khôn Quyết lại càng lớn.
Chuyện thi triển Càn Khôn Quyết vượt qua cực hạn có thể tiếp nhận, truyền tống vào Càn Khôn điện sẽ trọng thương thậm chí trở thành thi thể thật sự là nhìn mãi quen mắt.
Trước đó khi còn tại Hư Không Địa, Dương Khai đã có dự định này, nên đã sớm để Biện Vũ Tình chuẩn bị đủ nhiều vật tư cho hắn.
Bây giờ hắn chỉ cần động thủ bố trí ra một Càn Khôn đại trận hoàn chỉnh, sau đó lại kiến tạo một tòa Càn Khôn điện bảo vệ Càn Khôn Trận là được.
Trước đó hắn còn có cân nhắc, muốn kiến tạo Càn Khôn điện tại vị trí nào, mà bây giờ xem ra, Tiểu Thạch giới không thể nghi ngờ là lựa chọn rất tốt.
Nơi đây hoàn cảnh tu hành đặc thù, Khai Thiên cảnh nhà mình ở bên ngoài bôn ba mệt nhọc, thông qua Càn Khôn điện có thể trở về nơi này tu dưỡng, về phần vị trí mấy chỗ Càn Khôn điện khác, tự nhiên cần cẩn thận khảo sát mới có thể tiếp tục quyết định.
Bỏ ra nửa tháng cắt tỉa trận đồ, hết thảy đã chuẩn bị thỏa đáng.
Mà trong thời gian nửa tháng này, Tiểu Thạch tộc bị hắn di chuyển tiến Tiểu Càn Khôn cũng dần dần tiếp nhận hoàn cảnh mới. Dương Khai di chuyển bọn chúng, cố ý đứa chúng đến một dãy núi.
Bây giờ tộc đàn này đã đào ra một cái sào huyệt dưới một dãy nùi này, tất cả tộc nhân đều tiến vào trong đó.
Sào huyệt hiện tại không có bao nhiêu khác sào huyệt lúc trước, vẫn nằm tại chỗ sâu dưới mặt đất, cong cong quấn quấn.
Mà qua nửa tháng cẩn thận quan sát, Dương Khai cuối cùng cũng phát hiện chỗ kỳ lạ của những Tiểu Thạch tộc này.
Sinh linh sinh tồn sinh sôi có thể sản sinh thiên địa vĩ lực, tăng cường nội tình Tiểu Càn Khôn, đây là chuyện mọi người đều biết.
Nhưng so với nuôi nhốt nhân tộc, chỗ tốt mà Tiểu Thạch tộc có thể mang tới cho Tiểu Càn Khôn, thật sự không thể so sánh nổi.
Dương Khai cẩn thận quan so sánh số lượng Nhân tộc với Tiểu Thạch tộc, trong thời gian nửa tháng này, chỗ tốt mà Tiểu Thạch tộc mang tới cho Tiểu Càn Khôn hắn, gần như đã gấp 10 lần.
Nếu như nói 3000 Nhân tộc sinh tồn trong Tiểu Càn Khôn, chỗ tốt mang đến cho hắn là một phần, như vậy chỗ tốt mà 3000 Tiểu Thạch tộc mang tới chính là mười phần!
Đây là tỉ lệ kinh khủng bực nào.
Không những vậy, thiên địa vĩ lực mà những Tiểu Thạch tộc này tạo ra còn cực kỳ tinh thuần.
Dương Khai ẩn ẩn minh bạch vì sao Tiểu Thạch giới đặc thù như vậy. Hết thảy đều là bởi vì Tiểu Thạch tộc.
Hiểu rõ điểm này, trong lòng Dương Khai bỗng nhiên tuôn ra một suy nghĩ cực kỳ lớn gan!
Lúc này mới chỉ di chuyển tới một chi tộc đàn đã có thu hoạch như thế, nếu nuôi nhốt càng nhiều Tiểu Thạch tộc, vậy lại sẽ là tình cảnh gì?
Chỉ cần số lượng đầy đủ, coi như hắn không đi tu hành, nội tình Tiểu Càn Khôn cũng sẽ tiếp tục không ngừng mà tăng cường.
Từ sau khi hắn di chuyển sinh linh Lê Hoa Động Thiên tiến vào trong Tiểu Càn Khôn đã
bắt đầu được lợi, chỉ là thời gian ngắn ngủi, chỗ tốt không quá lớn.
Mà Tiểu Thạch tộc có thê ̉mang tới lợi ích gấp 10 lần, Dương Khai đã có thể tưởng tượng ra cảnh về sau tu vi từ từ dâng lên.
Đó là chuyện tốt mỹ diệu cỡ nào?
Bây giờ cách thời gian tấn thăng thất phẩm đã không còn xa, nhưng sau thất phẩm còn có bát phẩm, đó lại là một mục tiêu cực kỳ xa xôi.
Người khác có lẽ cần tốn hao vài vạn năm thậm chí thời gian càng lâu hơn, mới có thể từ thất phẩm tấn thăng đến bát phẩm, nhưng bây giờ hắn chỉ cần mấy ngàn năm thậm chí ngắn hơn. . .