Chương 4762: Chư vị sư huynh, tới giờ uống thuốc rồi.
Chu sư tỷ lại nhìn về phía Dư sư đệ: "Ngươi vừa mới nói Dương Khai bán đan được chữa thương cho các ngươi?"
Dư sư đệ gật đầu.
Chu sư tỷ không hiểu: "Hắn bán đan được chữa thương cho các ngươi làm gì? Hắn có lòng tốt như vậy sao?"
Dư sư đệ đau lòng nói: "Hắn nào có lòng tốt gì, Chu sư tỷ, ngươi không biết a, viên đan được chữa thương mà hắn bán thế nhưng là giá trị một bộ tài nguyên lục phẩm!"
"Cái gì!" Chu sư tỷ đều sợ ngây người, đan được chữa thương gì mà giá trị một bộ tài nguyên lục phẩm, đây chính là hơn trăm triệu Khai Thiên Đan a, cuối cùng nảng cũng kịp phản ứng: "Đây là ép mua ép bán a!"
"Đúng vâ ̣y a đúng vậy a, chính là ép mua ép bán!" Bọn người Dư sư
đệ đều vội vàng gật đầu, "Chẳng những là chúng ta, mấy người Triệu sư huynh cùng Công Tôn sư huynh cũng đều đã bị ép mua."
"Đáng giận!" Chu sư tỷ nghiến răng nghiến lợi: "Đến Lang Gia, bắt nạt đệ tử Lang Gia thì cũng thôi, hắn thế mà còn lấy loại phương thức này để vơ vét của cải, thật coi Lang Gia chúng ta không có người nào trị được hắn sao?"
Vị ngũ phẩm lớn tuổi nói: "Chu sư tỷ cần phải thay chúng ta báo thù a!"
Chu sư tỷ khẽ nói: "Yên tâm, nếu tìm tới hắn thì ta nhất định sẽ đem hắn đánh đến nỗi Cố sư muội đều nhận không ra! Đến lúc đó các ngươi cũng bán đan được chữa thương cho hắn!"
Vị ngũ phẩm lớn tuổi lập tức vô cùng vui mừng: "Việc này còn phải dựa vào Chu sư tỷ!"
Chu sư tỷ nhìn bọn hắn một chút, khoát tay nói: "Nếu các ngươi đã bị Dương Khai đánh bại, vậy thì hãy chữa thương cho tốt đi, trận thí luyện này, các ngươi cũng đừng có nhúng tay vào."
"Vâng!" Mấy người đều cung cung kính kính trả lời.
Chu sư tỷ dẫn theo đội ngũ của mình, xông lên trời, rất nhanh đã biến mất không thấy bóng dáng.
Trong đội ngũ, một thanh niên nói: "Chu sư tỷ, Dương Khai thật sự
cường đại như thế sao, đám người Dư sư đệ thế nhưng là có hai vị lục phẩm, lại cũng không phải đối thủ của một mình hắn?"
Chu sư tỷ nhíu mày trầm ngâm một lát, rồi mới nói: "Người này tuyệt đối là lục phẩm mạnh nhất mà ta gặp qua, ngay cả Nhạc Mãng sư huynh đều không phải là đối thủ của hắn, các ngươi tuyệt đối không nên phớt lờ."
Đám người nghe vậy ,đều giật mình, mặc dù trước đó bọn hắn đã nghe nói Nhạc Mãng sư huynh bị Dương Khai đánh bại, nhưng dù sao bọn hắn cũng không tận mắt nhìn thấy, cũng không biết lúc ấy là chuyện gì xảy ra, thậm chí bọn hắn đều cảm thấy đây là người khác truyền nhầm đồn bậy, Nhạc Mãng sư huynh cường đại như vậy, sao có thể bị người đồng phẩm giai đánh bại? Bây giờ có Chu sư tỷ chứng thực,bọn hắn mới biết việc này đúng là thật.
Người nói chuyện kia nói: "Nếu là như vậy,thì mấy người chúng ta cũng chưa chắc là đối thủ của Dương Khai a!"
Mặc dù trong đội bọn hắn có ba vị lục phẩm, nhưng theo biểu hiện của Dương Khai trước đó, nếu bọn hắn thật đụng phải thì chỉ sợ cũng không có kết quả gì tốt.
Chu sư tỷ nói: "Không sao, nếu thật sự đụng phải hắn, thì chỉ cần đem hắn dây dưa kéo lại, đến lúc đó sẽ có những sư huynh đệ khác
đến trợ giúp, dù hắn mọc cánh cũng khó thoát!"
Mấy người nghe vậy, gật đầu.
"Vậy Chu sư tỷ, bây giờ chúng ta nên đi chỗ nào?"
Chu sư tỷ nói: "Dương Khai tinh thông Không Gian Pháp Tắc, trốn tránh cực kỳ giỏi, vừa rồi hắn mới đánh bại bọn người Dư sư đệ, bây giờ hắn khẳng định đã trốn hướng một bên khác của Lang Gia, chúng ta qua bên kia tìm hắn!"
"Chu sư tỷ thần cơ diệu toán, lần này Dương Khai kia tuyệt đối không chỗ che thân!"
Nơi chữa thương của bọn người Dư sư đệ, bốn người này đều riêng phần mình khoanh chân ngồi tĩnh tọa, vừa rồi Dương Khai ra tay không nhẹ, mặc dù bây giờ bọn hắn vẫn còn đi lại được, nhưng dù sao cũng hơi không tiện, bọn hắn chuẩn bị tu dưỡng một trận lại rời đi.
Bọn người Chu sư tỷ mới đi không bao lâu, lại có hai người từ trên cao lướt qua, nhìn thấy bốn người phía dưới ,trực tiếp rơi xuống.
Thấy thảm trạng của bọn người Dư sư đệ, hai người đều rất kinh hãi. Một người nói: "Dư sư đệ, các ngươi bị làm sao vậy?"
Dư sư đệ ngượng ngùng , mở mắt nói: "Vương sư huynh, Diệp sư huynh a, để hai vị chê cười."
Vương sư huynh như có điều suy nghĩ: " Chẳng lẽ mấy vị sư đệ đã đụng phải Dương Khai rồi?"
Nếu không phải như vậy, thì căn bản không có cách nào giải thích một màn trước mắt.Sau khi yên lặng quan sát, hai người đều kinh hãi, Dương Khai ra tay cũng thật là độc ác.
Dư sư đệ xấu hổ gật đầu, đang muốn nói chuyện, thì bỗng nhiên lộ vẻ hoảng sợ, hướng phía sau hai người nhìn lại.
Giờ phút này ,hai người cu ̃ng phát giác không đúng, vội vã điều động lực lượng của Tiểu Thế Giới, thế giới vĩ lực quanh quẩn quanh thân, nhưng mà bọn hắn còn chưa kịp quay người, thì phía sau đã truyền đến lực lượng cuồng bạo, lập tức đem hai người cuốn vào trong đó.
Mặc dù hai người liều mạng phản kháng, nhưng vẫn không địch lại, chỉ một thoáng Tiểu Thế Giới của bọn hắn đã chấn động không ngớt, trước mắt có một đám ngôi sao xẹt qua.
Sau chốc lát, Dương Khai ngồi xổm ở trước mặt hai người có sắc mặt tái nhợt, khí tức hỗn loạn, hắn lấy ra bình ngọc: "Hai vị sư huynh, đây là đan dược chữa thương do Hư Không Địa sản xuất, hai vị tìm hiểu một chút?"
"Có ý tứ gì?" Diệp sư huynh không hiểu.
Dư sư đệ lúng túng ho khan một tiếng, đem việc này giải thích một chút.
Vương sư huynh cùng Diệp sư huynh đều sợ ngây người, còn có thể chơi như vậy?
Dư sư đệ cũng sợ ngây người, hắn căn bản là không nghĩ tới, Dương Khai thế mà không đi, ngược lại còn ẩn núp ở gần đây, vừa rồi lúc bọn người Chu sư tỷ tới , hắn cũng không lộ diện, mãi đến lúc hai người Vương sư huynh cùng Diệp sư huynh đến đây, hắn mới bỗng nhiên hiện ra, gây khó khăn.
Vương sư huynh cũng là thoải mái, vừa phun máu tươi vừa cười nói: "Dương sư đệ có thực lực phi phàm, Vương mỗ có tài nghệ không bằng ngươi, thua không có gì đáng nói, đan được chữa thương này, ta mua một viên!"
Dương Khai quay đầu hướng Diệp sư huynh nhìn lại: "Còn vị sư huynh này ?"
Diệp sư huynh đau răng nói: "Ta cũng mua một viên ." "Hai vị sư huynh thật sự là khách khí!" Dương Khai lộ vẻ hơ ́n hở.
Thu vật tư xong, Dương Khai đưa ra hai viên đan được chữa thương, rồi nói: "Vậy chư vị cứ chữa thương cho tốt, ta đi trước một bước!"
Nói xong, hắn bước ra một bước, biến mất không thấy gì nữa.
Dư sư đệ nghi thần nghi quỷ nhìn xung quanh, vừa rồi Dương Khai chính là làm như vậy, nhưng hắn căn bản là không rời đi, cũng không biết bây giờ, hắn có đang ẩn nấp ở gần đây hay không ?
Dư sư đệ đoán chừng rất có thể là dạng này.
Ngay vào lúc này, mấy tia sáng từ đằng xa cấp tốc lướt đến, rất nhanh liền đến trên đỉnh đầu đám người, người dẫn đầu có vóc dáng cao to, không hiểu nhìn về phía dưới nói: "Mấy vị sư huynh tụ tập ở đây làm gì? Vừa rồi nơi đây có phải hay không có tranh đấu? Sư đệ phát giác có ba động năng lượng truyền ra a!"
Bọn người Dư sư đệ đều ngửa đầu, chỉ lên đám người trên bầu trời ,dồn sức nháy mắt, ra hiệu bọn hắn tranh thủ thời gian rời đi.
Bọn hắn đã bị loại khỏi trận lịch luyện này, thực sự là không tiện nói rõ, chỉ hy vọng vị sư đệ này lĩnh hội được ý tứ của bọn hắn mới tốt.
Vị sư đệ kia nháy mắt mấy cái,rồi bỗng nhiên rơi xuống, đi vào trước mặt mọi người: "Mấy vị sư huynh là có lời gì muốn nói với ta sao?"
Bọn người Dư sư đệ đem một bàn tay dán tại trên mặt mình, không đành lòng nhìn thẳng.
Một cái chớp mắt tiếp theo, Dương Khai quỷ dị xuất hiện , ba động năng lượng cuồng bạo truyền ra, xen lẫn vài tiếng kêu thảm.
Sau ngắn ngủi mười mấy hơi thở, hết thảy bình tĩnh lại!
Vị sư đệ kia đã nằm trên mặt đất,Dương Khai cười ha hả đứng trước mặt hắn: "Chư vị sư huynh thật là nhiệt tình như lửa, Dương mỗ hổ thẹn a."
Dư sư đệ ngẩng đầu nhìn lên trời, thở một hơi thật dài , vị sư huynh sư tỷ nào đến thu thập tên Dương Khai này a! Cứ tiếp tục như vậy, mặt mũi của Lang Gia xem như bị bọn hắn vứt sạch.
Một nhóm người mới tới này còn có chút choáng váng, nhóm bọn hắn có sáu người, có hai vị lục phẩm, hai vị ngũ phẩm, hai vị tứ phẩm, tại trong thời gian ngắn như vậy bọn hắn đã bị một người đánh gục.
Đây quả thực là có chút không dám tưởng tượng.
"Tới tới tới, chư vị sư huynh sư đệ uống thuốc đi." Dương Khai đầy nhiệt tình lấy ra đan được chữa thương.
. . .
"Chư vị ở đây an tâm chữa thương, Dương mỗ đi trước một bước!" Sau khi lại thu hoạch một nhóm vật liệu ,Dương Khai cười ha hả chắp tay, bước vào trong không trung.
Dư sư đệ u oán nhìn qua hắn, lời này ngươi đã nói ba lần rồi ?
Sáu người vừa mua đan được chữa thương còn có chút thất thần, nhất là hai vị ngũ phẩm cùng hai vị tứ phẩm, từng người đều đau
lòng tột đỉnh.
Đối với lục phẩm Khai Thiên của Lang Gia mà nói, mặc dù tổn thất một bộ tài nguyên lục phẩm không coi là nhỏ, nhưng kiên cường một chút vẫn là có thể tiếp nhận, nhưng đối với ngũ phẩm tứ phẩm mà nói, vậy thì thật là muốn mạng già, không có còn không được, không có cũng phải mượn.
Dư sư đệ bỗng nhiên đứng lên nói: "Chúng ta không thể ở lại chỗ này, tên kia rõ ràng là lấy chúng ta làm mồi câu cá a!"
Một câu làm bừng tỉnh đám người, Vương sư huynh cùng Diệp sư huynh đều gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta tụ tập ở chỗ này, nếu có những sư huynh đệ khác tới, khẳng định phải xuống điều tra, đến lúc đó bọn hắn lại bị liên lụy."
Vị lục phẩm có vóc dáng cao to kia ủy khuất vô cùng nhìn qua mấy người, vừa rồi đội bọn hắn chính là bị dẫn xuống như thế, hắn lộ vẻ đưa đám nói: " Vì sao mấy vị sư huynh không đi sớm hơn một chút a!"
Đám người này đi sớm một chút thì hắn cũng không tò mò chạy tới điều tra, còn cố ý bay xuống, kết quả là cả đội bị Dương Khai ẩn thân chỗ tối tận diệt.
Dư sư đệ lúng túng nói: "Ta cũng là vừa mới nghĩ rõ ràng."
Vương sư huynh thấy mấy vị ngũ phẩm tứ phẩm còn đang đau lòng tổn thất, bỗng nhiên mở miệng nói: "Đưa tin ra ngoài, người có thực lục dưới lục phẩm thì đừng có tham dự lần thí luyện này."
Tuy rằng chưởng giáo cũng không nói cấm người có thực lực dưới lục phẩm tham dự, nhưng trước đó chưởng giáo cũng chỉ là đưa tin cho lục phẩm, sở dĩ sẽ có ngũ phẩm tứ phẩm dính vào, đều là ôm tâm thái kiếm món hời mà tới, kết quả là mấy vị này không có nhặt được món hời, ngược lại còn bị bệnh thiếu máu, không có mấy trăm năm thì chắc là không khỏi được.
Dư sư đệ chần chờ nói: "Chúng ta xem như bị loại, trận thí luyện này đã cùng chúng ta cũng không quan hệ, đưa tin ra ngoài không tốt lắm đâu?"
Vương sư huynh lắc đầu nói: "Cũng không phải là thông báo vị trí của Dương Khai cho các sư huynh đệ, nói cho bọn hắn chuyện đan được chữa thương là được, những sư đệ ngũ phẩm tứ phẩm tự nhiên là hiểu ra, việc này cũng không tính dính vào."
Hắn nói vừa mới nói xong, Dương Khai liền xuất hiện như quỷ mị, nhìn hắn nói: "Vị sư huynh này giống như còn bị thương rất nặng a, ta còn có mấy trăm viên đan dược chữa thương, ngươi có cần hay không?"
Vương sư huynh giật mình, co giật khóe miệng nói: "Không cần, ý tốt của sư đệ ta xin nhận, ta trở về ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc là khỏi, ân, cáo từ!"
Nói xong, hắn xông lên trời.
Dương Khai lại nhìn về phía những người khác, một đám người ngay cả lời khách khí đều chẳng muốn nói, chạy vô tung vô ảnh trong chớp mắt.
Nhìn bóng lưng bọn hắn biến mất, Dương Khai chép miệng một cái, xem ra là không có cách nào tiếp tục câu cá.
Nhưng là mấy vị này muốn phá con đường phát tài của hắn, Dương Khai cũng là không cho phép, nếu ngũ phẩm tứ phẩm muốn dính vào trong đó, thì phải chuẩn bị tâm lý bị hắn đánh bị thương, rồi mua đan được chữa thương cho hắn.
Chẳng qua Dương Khai cũng biết, mặc dù lần này chính mình ngăn cản bọn hắn đưa tin ra ngoài, nhưng một lúc sau, tin tức nhất định vẫn sẽ truyền ra, đến lúc đó ngũ phẩm tứ phẩm tự nhiên là sẽ rời khỏi lần lịch luyện này.
Đến lúc đó thu nhập của hắn nhất định phải giảm lớn!
Không được, hắn phải chủ động xuất kích, chỉ có như vậy mới có thể vãn hồi tổn thất của mình.
Bạn đang đọc truyện tại TruyenMoiz.com.