Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 118: Yêu Lang Bạch Kỳ, Đại Thừa long lâu mạnh mẽ (2)

Chương 118: Yêu Lang Bạch Kỳ, Đại Thừa long lâu mạnh mẽ (2)
Đêm triệt để đen.
Lục Thừa Phong tiếp tục chiến đấu, theo chân khí trôi qua, hắn dự cảm được không ổn, muốn chạy trốn, nhưng không chỗ có thể trốn, sương mù đen giống như vô cùng vô tận, che đậy giác quan của hắn.
Phốc lần!
Eo trái của hắn đột nhiên bị cắt vỡ, máu tươi bắn tung toé, máu tươi khiến cho khói đen cuồn cuộn càng thêm kịch liệt.
Một cỗ sát khí đáng sợ khóa chặt Lục Thừa Phong, hắn thầm nghĩ không ổn, đang muốn thi triển tuyệt học, lồng ngực bị trọng kích, thân thể không bị khống chế bay ra ngoài, đâm vào trên sườn núi, máu ngược không cầm được bắn ra từ trong yết hầu.
- Không ngờ Lục Thừa Phong ta lại chết ở trong tay một nghiệt súc trong sơn dã...
Lục Thừa Phong nghiến răng nghiến lợi, hai tay của hắn chống đỡ mộc kiếm, chật vật đứng dậy.
- Môn quy của Thiên Sư môn không phải chính là như thế à? Dù sao cũng tốt hơn so với chết ở trên tay võ phu nhân tộc.
Hắc Phong Lang Đầu lần nữa lên tiếng, trong lời nói tràn ngập trào phúng.
Chỉ thấy khói đen đột nhiên ngưng tụ thành một đầu sói, xuất hiện ở trước mặt hắn, há ra cái miệng lớn đầy máu, muốn một ngụm nuốt hắn vào.
Mệnh ta xong rồi!
Lục Thừa Phong trừng to mắt, trong lòng tràn đầy hối hận, không cam lòng.
Một tiếng xé gió chói tai truyền đến, Hắc Phong Lang Đầu trước mắt hắn trực tiếp bạo tán, bị một vệt kim quang hút đi, kim quang kia cấp tốc tan biến trong bóng tối.
Lục Thừa Phong sững sờ tại chỗ.
- Vừa rồi đó là cái gì?
Lục Thừa Phong không thể nào hiểu được, hắn không có cảm nhận được khí tức khác, nhưng thấy thật sự rõ ràng.
Hắn vội vàng tọa hạ vận công, ánh mắt khẩn trương nhìn qua bốn phương tám hướng, chỉ sợ yêu nghiệt làm trò xiếc.
...
Long Khởi quan, trên nhánh cây Địa Linh thụ, Khương Trường Sinh nằm tựa ở trên cành cây, tán thưởng ánh trăng tươi đẹp.
Khóe miệng của hắn khẽ nhếch, nhìn thấy trong Minh Nguyệt hiện ra kim quang, kim quang càng lúc càng lớn, dùng tốc độ cực nhanh bay về phía hắn, hắn đưa tay tiếp vào, dùng hai ngón kẹp lấy kim quang.
Đây là một mảnh lá cây màu vàng kim, nhưng hoa văn trên lá cây cực giống Long Lân, chính là pháp bảo Kim Lân ngọc diệp.
Khương Trường Sinh vươn mình rơi xuống, trở lại trong phòng của mình.
Hắn ngồi ở trên giường, phóng xuất yêu vật trong Kim Lân ngọc diệp, một đầu Hôi Lang xuất hiện trên mặt đất, nó nhìn thấy Khương Trường Sinh, vô ý thức muốn trốn, nhưng vừa quay đầu, Kim Lân ngọc diệp đã treo ở trước mặt nó, dọa nó không dám nhúc nhích.
Hôi Lang quay đầu, nằm rạp trên mặt đất, dùng hai vuốt che mình đầu, miệng phun tiếng người, khẩn trương nói:
- Tiền bối tha mạng... Tiền bối tha mạng... Ta cũng không dám nữa...
Đúng là giọng nữ, âm thanh vẫn rất dễ nghe.
Khương Trường Sinh bị bộ dáng của đối phương chọc cười, một đầu sói biểu hiện quá giống người, thật sự buồn cười.
Hắn mở miệng hỏi:
- Vì sao tới Kinh Thành, không cần nói với ta là đi ngang qua.
Hôi Lang trả lời:
- Ta đi theo hướng thiên địa linh khí tụ tập, cảm giác được nơi này tất có thiên địa kỳ vật.
Khương Trường Sinh nhíu mày, thì ra là Địa Linh thụ đưa tới.
Quả thật là điều bình thường, Địa Linh thụ thúc đẩy sinh trưởng linh khí càng ngày càng nhiều, bản thân trưởng thành cũng sẽ hấp thu thiên địa linh khí, không giống với võ giả luyện nội công, thối luyện thể phách, Yêu thú tu hành chính là dựa vào hấp thu thiên địa linh khí.
- Giới thiệu một chút về mình.
Khương Trường Sinh mở miệng nói.
Hôi Lang thận trọng lộ ra một con mắt, khẩn trương nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, nói:
- Ta gọi Bạch Kỳ, chính là một Lang yêu chỉ tu hành trăm năm, theo Đông Lâm vương triều tới đây, có cường giả Nhân tộc muốn yêu đan của ta, treo giải thưởng cho Thiên Sư môn truy sát ta, ta một đường chạy trốn tới nơi này...
Thiên Sư môn?
Đông Lâm vương triều?
Khương Trường Sinh hoàn toàn không biết, hỏi thăm từng chút, Bạch Kỳ thành thật trả lời.
Đông Lâm vương triều cực kỳ xa xôi, cách xa Cảnh triều đến bốn vương triều, Thiên Sư môn thì thuộc về môn phái có lịch sử lâu đời, chuyên môn trừ yêu.
- Đông Lâm vương triều, Thiên Sư môn có không cao thủ Kim Thân cảnh?
Khương Trường Sinh hỏi.
Bạch Kỳ nheo mắt, nói:
- Tiền bối chớ có nói giỡn, Kim Thân cảnh, đó là truyền thuyết, vị cường giả kia truy nã ta ở Đông Lâm vương triều là tồn tại một tay che trời, nhưng cũng chỉ là Thần nhân mà thôi.
Khương Trường Sinh nghe xong, trong lòng nhất thời thở dài một hơi.
Còn tốt!
Hắn thật đúng là sợ vương triều khác nhiều Kim Thân như chó, Thần nhân đi đầy đất, nghĩ lại cũng không có khả năng, thật mạnh như vậy, Đại Thừa long lâu sớm đã bị chiếm đoạt.
- Ngươi biết Đại Thừa long lâu không?
Khương Trường Sinh hỏi.
Bạch Kỳ ngẩng đầu lên đáp.
- Biết! Triều tông mạnh mẽ oai hùng nắm trong tay giang sơn của bốn phương vương triều, thì ra tiền bối đến từ Đại Thừa long lâu, trách không được lợi hại như thế...
Nó vừa muốn tiến lên, Kim Lân ngọc diệp đã xuất hiện ở trước mắt nó, dọa nó cứng đờ.
Khương Trường Sinh nghe lời này, trong lòng càng thêm buông lỏng.
Đại Thừa long lâu lộ ra càng mạnh, vậy hắn càng an tâm.
Khương Trường Sinh đánh giá Bạch Kỳ, cái tên này chính là Thần Tâm cảnh hàng thật giá thật, yêu đan của nàng hẳn là có giá trị không nhỏ, bằng không cũng sẽ không bị Thần nhân phái người truy sát vạn lý.
Bạch Kỳ cầu khẩn nói:
- Tiền bối, xin tha ta một mạng... Ta sau này cũng không dám hút dương khí của người nữa...
Khương Trường Sinh không có trước giết nó, để trong lòng nó có một tia chờ mong.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất