Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 137: Long lâu buông xuống, chúng sinh tuyệt vọng (1)

Chương 137: Long lâu buông xuống, chúng sinh tuyệt vọng (1)
Tháng mười.
Thương Túc phái, một trong trong môn mười vị trí đầu võ lâm Đại Cảnh bị đồ sát, cả tông môn hơn hai ngàn đệ tử đều bị hút khô công lực, bị chết thê thảm, án này kinh động toàn bộ giang hồ, tin tức cũng truyền đến Kinh Thành, Bạch Y vệ chịu hoàng đế mệnh lệnh, tự mình tiến đến điều tra.
- Đại Thừa long lâu muốn tới!
Sắc mặt Lý công công đầy nghiêm túc nói, Đại Thừa long lâu lần này ra tay khiến cho hắn đều cảm thấy sợ hãi.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Tới thì tới đi.
Liễu Vô Nhân ở bên cạnh tĩnh toạ luyện công nhịn không được tò mò hỏi:
- Đại Thừa long lâu là cái gì?
Lăng Tiêu cũng đi theo mở mắt, hắn mặc dù đã bước vào Linh Thức cảnh, nhưng trong ngày thường vẫn sẽ đến đình viện này luyện công.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Một nhánh môn phái, mưu toan thay đổi càn khôn.
Hắn nhìn về phía Lý công công, nói:
- Ngươi đi xuống trước đi.
Lý công công gật đầu, quay người rời khỏi.
Bạch Kỳ đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, thấp giọng nói:
- Đạo trưởng, không thể khinh thường Đại Thừa long lâu, ta cũng từng nghe nói tuyệt học hút công lực người khác của bọn hắn, chính là Chu Thiên thần công, nghe nói này tuyệt học là lấy từ Hiển Thánh động thiên trong truyền thuyết.
Hiển Thánh động thiên?
Khương Trường Sinh không ngờ Bạch Kỳ còn biết thế lực này, không khỏi hỏi:
- Ngươi hiểu Hiển Thánh động thiên bao nhiêu?
Liễu Vô Nhân cùng Lăng Tiêu cũng nghiêng tai lắng nghe, rất tò mò.
Bạch Kỳ nằm rạp trên mặt đất, bất đắc dĩ nói:
- Ta chỗ nào hiểu, chẳng qua là nghe nói qua, nghe nói Hiển Thánh động thiên chính là Thánh địa võ đạo của nhân tộc các ngươi, ngay cả thập đại triều tông đều không dám trêu chọc.
Khương Trường Sinh tức giận nói:
- Vậy ngươi cút đi, chỉ nói nhảm.
Bạch Kỳ nhìn chằm chằm điểm tâm trên bàn, hỏi:
- Ta có thể...
Khương Trường Sinh cầm lên một khối bánh ngọt ném về phía Địa Linh thụ, Bạch Kỳ thả người nhảy lên, tiếp được ở trên không trung, sau đó nằm xuống liếm ăn, không nỡ bỏ ăn một miếng là xong.
- Ăn ngon thật, lúc nào rảnh chui vào hoàng cung trộm một chút, thế này thì quá ít...
Bạch Kỳ yên lặng suy nghĩ, sinh hoạt hiện tại để nó rất hài lòng, dựa vào Địa Linh thụ, yêu lực của nó đang không ngừng tăng trưởng, còn có Khương Trường Sinh bảo đảm nó an toàn, tình cờ còn có mỹ vị như vậy, nó cũng không muốn đi.
Đương nhiên, nó cũng không có để Khương Trường Sinh nuôi không, tình cờ có võ lâm nhân sĩ đến đây gây rối, nó đều sẽ âm thầm ra tay, dù sao nó cũng là yêu vật có thể so với Thần Tâm cảnh, đổi thành võ giả, kia chính là nhân vật cấp Tông Sư.
Khương Trường Sinh đang tra xét giá trị hương hỏa của mình.
【 Hương hỏa giá trị trước mắt: 11702 】
Hắn lưỡng lự muốn suy tính một thoáng thực lực Đại Thừa long lâu trước mắt hay không, dù sao vật đổi sao dời, Đại Thừa long lâu cũng đang thay đổi mạnh.
Thử một chút đi!
- Ta có thể dễ dàng trấn áp toàn bộ Đại Thừa long lâu hay không?
【 Cần tiêu hao 2000 hương hỏa giá trị, có hay không tiếp tục 】
Hả?
Gấp bội.
Bất quá cũng không tính quá mạnh.
Khương Trường Sinh trực tiếp lựa chọn không, không cần thiết lại tốn oan số hương hỏa.
Nếu vượt qua năm ngàn hương hỏa giá trị, hắn còn có thể vững vàng một tay.
Đại Thừa long lâu đang thay đổi mạnh, hắn cũng không có nhàn rỗi, chỉ là linh lực, hắn tăng cường cũng không phải gấp đôi.
...
Từ sau khi Đại Thừa long lâu đồ sát hơn hai ngàn võ giả, lòng người giang hồ bàng hoàng, Phần Thiên các trước đó không ai bì nổi cũng yên tĩnh, mặc dù có Bạch Y vệ điều tra, cũng không cách nào truy xét đến hung phạm, đúng lúc này, tình báo Đại Thừa long lâu truyền ra trong giang hồ.
Thánh địa ngàn năm, cầm giữ vương triều thay đổi.
Đệ tử Tông sư, trưởng lão Thần nhân, cái thế thần công các loại.
Đủ loại tin tức điên cuồng truyền ra, không người biết được là ai truyền, toàn bộ võ lâm chấn động, đều cảm thấy khoa trương, không hợp thói thường.
Trên đời sao có võ đạo tông môn hơn ngàn năm, hoàng quyền làm sao có thể bị võ đạo môn phái chưởng khống?
Kinh Thành.
Trên Kim Loan điện, Khương Tử Ngọc người mặc long bào nhìn hằm hằm văn võ cả triều, trầm giọng nói:
- Còn không có tra được? Các ngươi đều là phế vật sao?
Lời đồn đại trên giang hồ đã truyền đến trong tai bách tính, điều này cực kỳ bất lợi đối với hoàng quyền, rất dễ dàng giảm xuống địa vị hoàng quyền ở trong lòng bách tính.
Văn võ cả triều lặng ngắt như tờ.
Đột nhiên, một tướng quân mở miệng hỏi:
- Đại Thừa long lâu tồn tại là thật sao?
Vừa dứt lời, các đại thần khác cũng đều nhìn về Khương Tử Ngọc.
Dương Triệt nói:
- Dù cho là thật, không nói rõ Đại Thừa long lâu có thể làm gì được bệ hạ?
Lời hắn nói để không ít đại thần cảm thấy có lý, sau lưng hoàng đế có Trường Sinh tiên sư làm chỗ dựa đã không phải bí mật, đây chính là võ lâm thần thoại.
Khương Tử Ngọc bình tĩnh nói:
- Không sai, là thật, Tiên Hoàng và Thái Tử ngày xưa chính là được Đại Thừa long lâu đỡ lên, Thái Tử chính là bị Đại Thừa long lâu mê hoặc, ám sát Tiên Hoàng, mong muốn nghe theo Đại Thừa long lâu phân phó mà phục Sở.
Tất cả mọi người động dung.
Phục Sở!
Tiên Hoàng đã từng đưa ra ý kiến hoang đường này, mặc dù cuối cùng bị ấn xuống, nhưng bọn hắn đều từng nghe nói.
Thân là hạ thần Đại Cảnh, bọn hắn tự nhiên không thể chịu đựng việc phục Sở.
Bọn hắn không còn dám suy nghĩ nhiều, đều thấy cảm giác nguy hiểm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất