Chương 138: Long lâu buông xuống, chúng sinh tuyệt vọng (2)
Khương Tử Ngọc thấy vẻ mặt quần thần biến hóa, tiếp tục nói:
- Đại Thừa long lâu đây là đang tuyên chiến, nếu bọn hắn muốn chiến, trẫm sẽ đợi bọn hắn đến, còn đám người rải tin tức cho Đại Thừa long lâu đều không thể bỏ qua.
Hắn bắt đầu hạ lệnh, để quần thần tăng lớn cường độ điều tra.
Cùng lúc đó, Khương Trường Sinh cũng thông qua Lý công công biết được việc này.
Khương Trường Sinh nhíu mày, không rõ Đại Thừa long lâu vì sao làm như vậy, muốn nhục nhã Khương gia sao?
Lý công công thấp giọng nói:
- Lão nô suy đoán, Đại Thừa long lâu muốn làm cho người xem chiến, nếu như bọn hắn thắng, bọn hắn nhất cử chưởng khống Cảnh triều, hiện ra sự mạnh mẽ của mình cho thiên hạ thấy, nếu như bọn hắn bại, nhìn như tăng lên uy phong của ngài, cũng là gây thù hằn cho ngài, theo ta được biết, những lời đồn đãi này đã truyền đến vương triều xung quanh.
Khương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, một chiêu này thật sự tàn nhẫn.
Nếu triều tông khác biết được Khương Trường Sinh có thể tuỳ tiện trấn áp Đại Thừa long lâu, thế tất sẽ đề phòng hắn, thậm chí kết minh.
Khương Trường Sinh cũng không hoảng, các triều tông khác không có lỗ mãng như vậy, chỉ cần Khương Trường Sinh không uy hiếp được bọn hắn, bọn hắn trong thời gian ngắn sẽ không hợp nhau tấn công.
Các đại triều tông nào có dễ dàng đoàn kết cùng một chỗ?
Đại Thừa long lâu cử động lần này nhiều nhất chính là chôn xuống nhân quả.
Kim Thân cảnh đối với triều tông mà nói đều là truyền thuyết, huống chi Càn Khôn cảnh.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, mình vẫn càng thêm nỗ lực đến mạnh lên, cũng nên nâng cấp hành trình tu luyện đan dược phía trên Thiên Vật đan phổ, hắn chuẩn bị để hoàng đế giúp mình sưu tập dược liệu.
Đan dược tu tiên thid chỉ có hắn có thể dùng, hắn cũng không sợ bị phát hiện, tỷ như Tăng Linh đan, trừ hắn, cũng chỉ có Yêu thú thân thể mạnh mẽ mới có thể dùng ăn.
Khắp thiên hạ chỉ có hắn tu tiên, tương đương với hắn độc hưởng tài nguyên tu tiên!
Đây cũng là ưu thế để hắn mạnh hơn võ đạo.
- Ừm, tiếp tục nhìn chằm chằm, có bất kỳ gió thổi cỏ lay gì, bất cứ lúc nào tìm ta.
Khương Trường Sinh gật đầu nói.
Lý công công khom lưng hành lễ, quay người rời khỏi.
Khương Trường Sinh đột nhiên cảm thấy có Lý công công thật tốt, mình quả thật cần bồi dưỡng thế lực về phương diện tình báo, không thể chỉ là tu luyện ngoài ánh sáng, cũng nên biết được chuyện thiên hạ, có thể sớm đề phòng mối nguy không biết.
Cứ theo Lý công công bắt đầu đi, nhiều đời truyền xuống, mấy trăm năm sau, chắc chắn trải rộng thiên hạ.
Khương Trường Sinh bắt đầu miên man bất định.
...
Đại Thừa long lâu thả ra tin tức càng ngày càng nhiều, cuối cùng thể hiện ra dã tâm của mình, Đại Thừa long lâu buông xuống Kinh Thành, để võ lâm Đại Cảnh nhìn ngàn năm Thánh địa mạnh mẽ cỡ nào, lại thêm người cố ý kích động, càng ngày càng nhiều võ lâm cao thủ bắt đầu tiến đến Kinh Thành.
Ngàn năm Thánh địa chiến võ lâm thần thoại.
Cuộc chiến Thần nhân.
Đủ loại mánh lới điên cuồng truyền ra trên giang hồ, ngay cả võ giả lân cận cũng nghe theo gió mà đến.
Dần dần, đến cả các đệ tử Long Khởi quan cũng hiểu biết việc này, bọn hắn cũng bị sức mạnh của Đại Thừa long lâu rung động, nhưng bọn hắn cũng không hoảng, bọn hắn tin tưởng Khương Trường Sinh.
Đạo trưởng mới là thiên hạ đệ nhất.
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Càn Vũ năm thứ hai, cấm quân tăng cường quân bị Kinh Thành, binh lực tăng trưởng đến hai mươi vạn, bốn phía cửa thành đều có cấm quân giữ nghiêm.
Nội thành càng ngày càng nhiều võ giả lui tới, đi đầy đường đều có thể thấy người tập võ, bởi vì Kinh Thành không có cấm binh khí, nhìn qua võ giả và bách tính đã dễ dàng phân biệt biệt.
Trung tuần tháng hai.
Khương Trường Sinh đang ở trong đình viện luyện đan, hắn để Khương Tử Ngọc ra lệnh cho chuyên gia chế tạo một đại đỉnh, uy phong lẫm liệt, cũng có thể tiếp nhận nhiệt độ rất cao.
Bạch Kỳ ghé vào bên chân Khương Trường Sinh, càng không ngừng le lưỡi, y như một con chó.
Nó sắp không được.
Mùi thơm trong dược đỉnh linh làm nó điên cuồng, nhưng Khương Trường Sinh ở bên cạnh, nó không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Khương Trường Sinh lườm nó một cái, nói:
- Ngươi muốn ăn?
Bạch Kỳ liều mạng gật đầu, mắt sói tỏa ánh sáng.
- Khó mà làm được, loại đan dược này cực kỳ trân quý...
Khương Trường Sinh lắc đầu nói.
Bạch Kỳ gấp, cắn răng nói:
- Đạo trưởng, chỉ cần ngài có thể ban thưởng đan này cho ta, ta có thể biến ảo thành nữ tử... Ngài muốn bộ dáng gì, dáng người gì đều được...
Khương Trường Sinh xụ mặt, tức giận nói:
- Hồ ngôn loạn ngữ, coi ta là người nào, đan này không thể tiết lộ ra ngoài, nếu ngươi muốn phục dụng, chỉ có triệt để quy thuận tại ta.
Bạch Kỳ vội vàng nói:
- Bạch Kỳ nguyện dùng đạo trưởng làm chủ, vĩnh thế phục thị đạo trưởng.
Nó cả đời truy cầu cũng không nhiều, đó là sống tiếp, trở nên mạnh hơn, ở bên cạnh Khương Trường Sinh vừa có thể thực hiện, nó cũng không có lo lắng người nhà, bởi vì sớm đã bị võ giả Đông Lâm vương triều giết sạch.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Ta sẽ cố mà nhận lấy ngươi.
Vừa hay cầm Bạch Kỳ thử đan.
Bạch Long tốt xấu gì cũng là do hắn nuôi lớn, một phần vạn ăn chết cũng không tốt, Bạch Kỳ không giống, chết thì chết thôi.
Trong đỉnh có ba viên thuốc, Khương Trường Sinh vừa dùng linh lực tạo hình, tiếp theo chính là khống chế lửa, tăng trưởng tốc độ linh khí chuôi vào đan được, cần thời gian mấy ngày.