Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 195: Càng nhiều hương hỏa thì càng ổn

Chương 195: Càng nhiều hương hỏa thì càng ổn
Bên trong Long Khởi quan.
Vạn Lý đang hồi báo cho Khương Trường Sinh tình huống Long Khởi quan gần đây, theo Long Khởi quan được lập làm Thánh địa, số lượng lớn quyền quý muốn đưa các đệ tử vào núi.
Khương Trường Sinh nói:
- Long Khởi quan chỉ lớn như vậy, không cần thu quá nhiều đệ tử, cầu tinh không cầu nhiều, cũng không cần lo lắng đắc tội quyền quý, bây giờ Long Khởi quan chính là quyền quý lớn nhất trong kinh thành.
Vạn Lý gật đầu, cảm thấy có lý, hắn suy nghĩ một chút, nói:
- Ta khống chế tại một ngàn người, về sau các đệ tử cũng không cần hành tẩu giang hồ thu lưu cô nhi.
Khương Trường Sinh gật đầu đồng ý.
Vạn Lý lại hỏi thăm một chút chi tiết, rời đi.
Khương Trường Sinh thở dài một hơi, hắn hơi nhớ Đại sư tỷ, nếu Mạnh Thu Sương ở đây, kia không cần mọi việc đều hỏi hắn.
Bạch Kỳ hỏi:
- Đệ tử rất nhiều, còn không tốt?
- Quá ồn.
Khương Trường Sinh trả lời, lúc này, Hoang Xuyên vào viện, thông báo đệ tử triều tông Ngọc Nghiên Dật đến đây bái phỏng, còn mang theo hậu lễ.
Hắn lúc này đồng ý.
Cũng không lâu lắm, Ngọc Nghiên Dật vào viện, nàng đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, cung kính khom lưng hành lễ, nàng móc ra một cái hộp gỗ, đặt lên bàn, nói:
- Tiền bối, đây là gia chủ ta tặng, chính là viêm sâm ba ngàn năm, thích hợp cho võ giả tu hành võ học chí cương chí dương, tăng trưởng trăm năm công lực, tuyệt không phải chuyện lạ.
Bạch Kỳ trừng lớn mắt sói, kém chút chảy nước miếng.
Khương Trường Sinh có thể cảm nhận được viêm sâm nội uẩn linh khí nóng bỏng nồng đậm, xác thực không vật phàm, hắn lần đầu gặp được trân bảo như thế.
Hắn mở miệng hỏi:
- Đa tạ gia chủ của các ngươi, bất quá gia chủ của các không phải để ngươi tặng không chứ?
Ngọc Nghiên Dật cười nói:
- Tặng lễ, làm sao có thể nói là tặng không, chỉ muốn Phù Nguyệt thế gia giao hảo với Đạo Tổ.
Trong lòng nàng hết sức không bỏ, chí bảo như thế, nàng cũng trông mà thèm, bảo vật như vậy cho dù triều tông cũng sẽ tranh đoạt, thấy phụ thân đưa ra bảo vật này, nàng cực kỳ giật mình.
Khương Trường Sinh nhận lấy hộp ngọc, cười nói:
- Nếu chỉ là giao hảo, ta đương nhiên sẽ không từ chối, chỉ sợ Phù Nguyệt thế gia nhất định phải tiếp quản Đại Cảnh.
Nghe vậy, Ngọc Nghiên Dật xấu hổ cười nói:
- Nào dám, thiên hạ hôm nay ai không biết Đạo Tổ tên, long mạch do tiền bối chưởng khống, Phù Nguyệt thế gia tâm phục khẩu phục.
Khương Trường Sinh hài lòng gật đầu, thế này còn tạm được.
Hai người trò chuyện trong chốc lát, Ngọc Nghiên Dật không dám quấy nhiễu, cấp tốc rời đi.
Khương Trường Sinh vuốt vuốt viêm sâm, như có điều suy nghĩ.
Ánh mắt Bạch Kỳ gắt gao nhìn chằm chằm viêm sâm, nói:
- Đạo trưởng, chí bảo như thế nếu để cho cao thủ Thần Tâm cảnh, chỉ cần chân khí phù hợp, thành tựu Thần nhân tuyệt không phải việc khó.
Khương Trường Sinh lật tay thu nó vào bên trong Cự Linh giới, Bạch Kỳ còn tưởng rằng hắn giấu vào trong tay áo, chỉ có thể lưu luyến không rời thu hồi tầm mắt.
Viêm sâm cho Khương Trường Sinh dùng, ý nghĩa không lớn, bản thân hắn sắp đột phá rồi, chẳng thà để Long Khởi quan tăng thêm một tên Thần nhân.
Nếu là Thánh địa, không thể chỉ dựa vào hắn giữ thể diện.
Thoáng chớp mắt, nửa năm trôi qua.
Tháng mười.
Khoảnh cách một trận đại quyết chiến kinh thế trước đó đã qua một năm, Đại Cảnh còn đang củng cố cương thổ cùng triều chính của mình, Khương Tú đã có mấy tháng không có tới Long Khởi quan, vội vàng giúp hoàng đế xử lý chính vụ.
Bây giờ cương thổ Đại Cảnh gấp bội, nhân thủ văn võ cần thiết vượt xa lúc trước, Khương Tử Ngọc mỗi ngày bận đến đêm khuya, Hoa Kiếm Tâm mỗi tháng đều cầu đan Khương Trường Sinh cho hắn, sợ hắn chịu không nổi sinh bệnh.
Một ngày này, Khương Trường Sinh luyện chế viêm sâm ba ngàn năm thành đan dược, dược hiệu mạnh hơn, cũng có thể để đệ tử hấp thu tốt hơn.
Hắn gọi Hoang Xuyên tới, ban đan này cho Hoang Xuyên.
Trừ hắn ra, đệ tử khác trong Long Khởi quan đều rất yếu, không đủ tư cách sử dụng, tuy Lăng Tiêu có kỳ ngộ, nhưng cũng chỉ là kiếm pháp, công lực miễn cưỡng bước vào Thần Tâm, xa không thể so cùng Hoang Xuyên.
Sau khi Hoang Xuyên biết được công hiệu của đan này, xúc động muốn hỏng, dập đầu bái tạ Khương Trường Sinh.
Bạch Kỳ cực kỳ ghen ghét, ánh mắt kia như đao, để Hoang Xuyên hết sức không được tự nhiên.
Sau đó, Hoang Xuyên không dám chờ lâu, cấp tốc chạy đi.
Tin tưởng không cần mấy tháng, Long Khởi quan sẽ sinh ra vị Thần nhân thứ nhất, còn về Bình An, không tính, đó là hoàng quyền tạo nên, bây giờ Bình An chính là Đại Cảnh đệ nhất mãnh tướng, không tính là đệ tử Long Khởi quan.
Khương Trường Sinh duỗi ra cái lưng mệt mỏi, điều ra giá trị hương hỏa xem xét.
【 Giá trị hương hỏa trước mắt: 490743 】 .
Bốn mươi chín vạn.
Con số rất khủng bố, nói cách khác thiên hạ hôm nay có bốn mươi chín vạn người thắp hương cho hắn.
Tại thế giới không có văn minh khoa học kỹ thuật, tin tức truyền lại mờ đục, có thể thu lấy được nhiều người tin ngưỡng như vậy, đủ để thấy địa vị của Khương Trường Sinh bây giờ tại Đại Cảnh.
Đây giống như là đại hiền lương sư?
Không, sao hắn có thể so với ta.
Khương Trường Sinh đắc ý nghĩ đến, thờ phụng hắn cũng không chỉ là bình dân bách tính, trong nhà rất nhiều quyền quý Kinh Thành đều dựng tượng thần của hắn.
Mấy trăm năm sau, không phải hắn sẽ trở thành nhân vật thần thoại?
Khương Trường Sinh chỉ ngẫm lại đã có chút chờ mong.
Giá trị hương hỏa mang cho hắn không chỉ là cảm giác thành tựu, càng là cảm giác an toàn.
Nhiều giá trị hương hỏa như vậy để độ kiếp, hẳn là ổn?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất