Chương 229: Đại Hoang cùng Đại Cảnh, bắc phạt (1)
Khương Tú đã hai mươi sáu tuổi, nhi tử đều có vài đưa, trưởng tử hắn còn được Khương Tử Ngọc phong làm thái tôn, tương đương với nói cho khắp thiên hạ rằng Khương Tú chính là Thiên Tử đời tiếp theo, để vị trí thái tử của Khương Tú triệt để vững chắc.
Nhưng còn không biết Khương Tử Ngọc muốn chờ bao nhiêu năm mới nhường ngôi.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Đó là chuyện của hắn, cũng không thể vì Khương Tú mà để hoàng đế đương nhiệm buông xuống lý tưởng.
Hoa Kiếm Tâm lắc đầu nói:
- Cũng không phải lo lắng Tú Nhi không thể vượt qua Tử Ngọc, ta lo lắng giang sơn quá lớn, hắn không tiếp nổi.
Giang sơn Đại Cảnh bây giờ sao mà bao la, người bình thường đi cả một đời, đều chưa hẳn có thể đi khắp các quận Đại Cảnh, lại lớn hơn, như thế nào quản lý thiên hạ?
Hoa Kiếm Tâm ngược lại nghĩ mãi mà không rõ, nàng chỉ biết đại tôn tử xác thực không bằng hắn cha ở các phương diện.
Khương Trường Sinh đưa tay bóp bóp mặt của nàng, nói:
- Ngươi quản bọn chúng nhiều như vậy làm gì, cho dù sơn hà Đại Cảnh phá toái, ta lại nâng đỡ là được.
Hoa Kiếm Tâm bị động tác thân cận của hắn làm cho khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng né tránh, thấp giọng nói:
- Tiển Nhi còn ở đây, chớ làm loạn.
Khương Trường Sinh cười cười, nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Theo Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm sinh trưởng, linh khí trên Long Khởi sơn càng ngày càng nồng đậm, khiến cho hắn hết sức hưởng thụ tu luyện, chẳng qua khoảng đến Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ tám vẫn rất xa xôi.
Đúng lúc này.
【 Càn Vũ năm ba mươi, Tứ Hải hiền thánh bị ngươi đánh dấu đầu thai thành công, giáng sinh đến Thiên Hải Chi Địa 】 .
Một dòng nhắc nhở xuất hiện ở trước mặt Khương Trường Sinh.
Tứ Hải hiền thánh đầu thai?
Thiên Hải là địa phương nào?
Khương Trường Sinh nhíu mày, hắn cẩn thận cảm thụ một thoáng, Luân Hồi ấn ký của Tứ Hải hiền thánh vậy mà tại chỗ cực xa phía Nam, nói cách khác là nhảy vọt hải dương.
Chợt hắn lại nghĩ tới, Khương La hiện tại chẳng phải lẻ loi một mình?
Bất quá tiểu tử kia đều đã hai mươi sáu tuổi, hẳn là có thể độc lập sinh tồn, cũng sẽ có các mối quan hệ của mình bên trong Hiển Thánh động thiên chứ.
Khương Trường Sinh chẳng qua hơi lo lắng một thoáng đứa cháu trai này, hắn đánh vào Luân Hồi ấn ký trên người Khương La, nếu Khương La đầu thai, hắn sẽ biết được.
Mặc dù hắn có thể cảm nhận được Luân Hồi ấn ký của Khương La vẫn còn, nhưng không xác định là người hay là hồn.
Được rồi, dùng hương hỏa diễn toán tra một chút đi.
【 Giá trị hương hỏa trước mắt: 3809762 】 .
Nhìn giá trị hương hỏa bây giờ, Khương Trường Sinh hài lòng cười một tiếng, thật sự giàu có.
Trong lòng của hắn vận dụng hương hỏa diễn toán hỏi thăm:
- Ta muốn biết Khương La hôm nay có mạnh khỏe hay không?
【 Cần tiêu hao 400 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không 】 .
400 giá trị hương hỏa, ít nhất đã đi đến Thần Tâm cảnh, thậm chí tiếp cận Thần Nhân cảnh.
Công lực Mạnh Thu Hà rất nhiều năm trước tăng nhanh như gió cũng mới giá trị 500 giá trị hương hỏa, mà hắn trước khi chết là Thần nhân hàng thật giá thật.
Khương Trường Sinh thấy Khương La lớn lên vững chắc như thế, vốn định lựa chọn không, nhưng nghĩ lại, thực lực mạnh không có nghĩa trôi qua tốt.
Được rồi, hôm nay vì tôn nhi mà phá lệ đi.
Khương Trường Sinh yên lặng lựa chọn Có.
【 Tạm thời mạnh khỏe, trước mắt đi theo một võ thần bí giả tập võ 】 .
- Ta muốn biết cảnh giới vị võ giả thần bí kia.
【 Cần tiêu hao 5000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không 】 .
Không!
Mạnh như thế?
Khương Trường Sinh yên tâm, 5000 giá trị hương hỏa, ít nhất cũng là Kim Thân cảnh, đi theo cao thủ như thế, Khương La tất nhiên an toàn, trừ phi tên kia sẽ thương tổn Khương La.
Cho dù có tổn thương, thiên nam địa bắc, Khương Trường Sinh tạm thời cũng không giúp được, chỉ có thể nghĩ theo hướng tốt.
Khương Trường Sinh đưa mắt nhìn về phía Khương Tiển, tôn nhi của hắn rất nhiều, nhưng chân chính được hắn sủng ái chỉ có hai người, nhất là Khương Tiển, chế tạo riêng công pháp, mang theo bên người lớn lên, rèn đúc thần binh, xây dựng con mắt thứ ba, hắn hi vọng Khương Tiển về sau có thể trở thành người chống đỡ cả Khương gia.
Bất quá điều kiện tiên quyết để trở thành người khiêng đỉnh là chớ đi đường rẽ.
Về sau Khương Trường Sinh phụ trách thủ nhà, Khương Tiển phụ trách khai cương khoách thổ, đã có thể thu được sinh tồn ban thưởng, cũng có thể để giá trị hương hỏa không ngừng tăng trưởng.
- Ngươi đã có được đãi ngộ cùng hoàn cảnh tốt hơn các huynh đệ khác, đừng khiến ta thất vọng.
Khương Trường Sinh yên lặng nhắm mắt lại, chuyên tâm tu luyện.
Cuối năm, Ngọc Nghiên Dật đến đây bái phỏng Khương Trường Sinh, nói chuyện có cao thủ thần bí trộm đoạt long mạch, Khương Trường Sinh tính toán một thoáng, đối phương cũng mới năm ngàn giá trị hương hỏa, không đáng để lo.
Khương Trường Sinh thậm chí hoài nghi cao thủ thần bí mà Khương La đi theo học chính là người này, nhưng hắn lười nhác tính, nếu thật là địch, giết là xong, sớm biết được, hắn lại không thể đi đến chân trời góc biển tìm Khương La.
Trò chuyện trong chốc lát, Ngọc Nghiên Dật có chút thất vọng, chuẩn bị rời đi.
Những năm qua nàng tặng lễ vật hết sức phong phú, bao gồm cả võ học, kỳ trân dị bảo, thần binh lợi khí các loại, Phù Nguyệt thế gia nhìn như thành lập quan hệ tốt đẹp cùng Long Khởi quan, nhưng nàng rõ ràng, không có đột phá tính thực chất.
Khương Trường Sinh chú ý tới sắc mặt của nàng, lấy ra một viên Trú Nhan đan, ban cho Ngọc Nghiên Dật.