Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 239: Cảnh giới trăm vạn giá trị hương hỏa (2)

Chương 239: Cảnh giới trăm vạn giá trị hương hỏa (2)
【 Cần tiêu hao 150,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? 】 .
Không!
Chậc chậc, Thiên Hải lại có võ giả mạnh hơn trên phiến đại lục này, xem ra thế giới võ đạo ở một chỗ khác bên hải dương càng mạnh.
Khương Trường Sinh âm thầm vui mừng, may mắn mình đợi ở trên đại lục không tính mạnh nhất, bằng không quá nguy hiểm.
Hệ thống cho tới bây giờ đều không thể bao trùm toàn bộ thế giới võ đạo, nếu Tam Động Thiên tồn tại, chắc chắn một nơi nào đó có ẩn giấu cường giả Tam Động Thiên.
- Cứ đợi ở trong Đại Cảnh, không ngừng trùng kích cảnh giới càng mạnh đây mới là ổn thỏa nhất.
Khương Trường Sinh yên lặng nghĩ đến, hắn lại hỏi thăm một vài vấn đề, tất cả đều lựa chọn không, mặc dù không có đạt được đáp án rõ ràng, nhưng nhiều ít có thể phỏng đoán đến đáp án mong muốn.
Trong một tòa thành trì phồn hoa, Khương La ngồi bên cửa sổ lầu hai của một khách sạn, an tĩnh uống rượu, ánh mắt của hắn nhìn đường đi, không biết suy nghĩ cái gì.
Đã nhiều năm trôi qua, hắn biến hóa rất lớn, toàn thân trên dưới tản ra khí tức nguy hiểm, cái bớt màu đỏ như máu để mặt mày của hắn càng lộ ra sát khí.
Một thân ảnh ngồi đối diện hắn, cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Khương La quay đầu, hỏi:
- Sư phụ, tình huống thế nào?
Ngồi đối diện hắn chính là một tên nam tử tóc trắng, tướng mạo cũng không già nua, thoạt nhìn ba bốn mươi tuổi, người mặc áo bào trắng rộng thùng thình.
Lầu hai trừ bọn họ, cũng không có khách nhân khác, cho nên Khương La dám hỏi.
Nam tử tóc trắng bình tĩnh nói:
- Không dễ động long mạch Đại Tề, không nghĩ tới Đại Tề xây Hoàng thành ở phía trên long mạch, bọn hắn đã đả thông địa đạo. Mong muốn đánh cắp long mạch khí vận, quá khó khăn, chỉ có thể đổi một đầu long mạch.
Khương La nhíu mày hỏi:
- Đại Tề mạnh như thế à, ngài là Kim Thân cảnh.
Trong nhận thức của hắn, vương triều có Thần nhân cũng không tệ rồi, tuyệt đại đa số vương triều dùng Thần Tâm cảnh làm Tông Sư.
Nam tử tóc trắng nói:
- Đại Tề cũng có Kim Thân cảnh, nói ra, hắn vẫn là sư bá của ta.
- Cũng đến từ Hiển Thánh động thiên?
Chân mày Khương La nhíu chặt hơn, vừa nhắc tới Hiển Thánh động thiên, trong mắt của hắn tràn đầy hận ý.
Nam tử tóc trắng một bên rót rượu cho mình, một bên gật đầu nói:
- Không sai, võ đạo khởi nguyên trên phiến đại lục này vốn đến từ Hiển Thánh động thiên, đi đến Kim Thân cảnh, hoặc nhiều hoặc ít đều có sâu xa cùng Hiển Thánh động thiên, đây cũng là nội tình của Hiển Thánh động thiên, bọn hắn không sợ triều tông quật khởi, không cần chưởng khống thế gian.
Khương La nghe xong, cũng rót rượu cho mình, sau đó buồn bực uống xuống một ngụm.
Nam tử tóc trắng cười nói:
- Ngươi muốn báo thù cho sư phụ trước kia của ngươi, ta hiểu rõ, không cần gấp gáp, ta cũng muốn báo thù Hiển Thánh động thiên, yên tâm đi, ngày đó không sớm thì muộn đến.
Khương La hỏi:
- Sư phụ, công lực ngài bây giờ đã đi đến bao nhiêu năm?
- Sắp một ngàn năm.
Nam tử tóc trắng lộ ra nụ cười, cười đến hết sức tự tin, hắn dừng một chút, nói:
- Vẫn không hy vọng xa vời cảnh giới phía trên Kim Thân cảnh, ăn xong bữa rượu tiệc này, xuôi nam đi, đến lúc đó vi sư cũng để cho ngươi hút công lực của người khác, để ngươi sớm ngày bước vào Thần Nhân cảnh.
Khương La nghe nói Thần Nhân cảnh, mặt lộ vẻ hướng tới.
Đại chiến giữa Đại Cảnh và Đại Hoang không có bùng nổ, người bình thường không biết dị tượng Kim Thân cảnh, dân chúng còn tưởng rằng hoàng đế hồi tâm chuyển ý.
Đại Hoang cũng không có trước tiên khởi xướng tiến công, hai Đại vận triều tiến vào trạng thái sống chung hòa bình quỷ dị.
Hai triều đều đang điều động số lượng lớn trú quân đến biên cảnh, phòng bị lẫn nhau.
Bốn mùa giao thế.
Càn Vũ năm ba mươi bảy đến, một ngày tháng sáu, trời trong gió nhẹ.
Khương Trường Sinh đi vào bên trong Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm tản bộ, gieo trồng mười hai năm, mảnh rừng trúc này đã trưởng thành, cũng mang ý nghĩa Đại Cảnh trở thành khí vận chi triều đã qua mười hai năm.
Rừng trúc thoạt nhìn không có khác biệt lớn gì với rừng trúc bình thường, nhưng Khương Trường Sinh có thể cảm nhận được linh khí, khiến cho tâm thần hắn thanh thản.
Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm cùng Địa Linh thụ thúc đẩy sinh trưởng linh khí đã vờn quanh Long Khởi sơn, nơi này nghiễm nhiên đã trở thành đạo tràng.
Vong Trần thủ hộ tại rừng trúc nhìn thấy Khương Trường Sinh đi tới, đứng dậy, bất quá bởi vì đứng dậy quá nhanh, eo của hắn hơi vận động mạnh, mặt lộ vẻ vẻ thống khổ.
Khương Trường Sinh lăng không xuất hiện ở trước mặt hắn, dùng linh lực giúp hắn chữa thương, dìu hắn chậm rãi ngồi xuống.
Vong Trần cao tuổi cười khổ nói:
- Người đã già, luôn dễ dàng té ngã.
Làm Thái Tử giả trước kia, hắn và Khương Trường Sinh sinh ra cùng năm, bây giờ đã tám mươi bảy tuổi, bởi vì tư chất võ đạo bình thường, lại bỏ lỡ tuổi tác tốt nhất tập võ, cảnh giới hắn không cao, tuổi thọ tự nhiên giống như người bình thường.
Hai năm qua, Vong Trần đã làm tốt chuẩn bị nghênh đón tử vong, hắn biết rõ, mình có thể sống lâu như thế, may mắn mà có đan dược của Khương Trường Sinh.
Mỗi người đều có đại nạn của mình, có người có thể sống lâu trăm tuổi, nhưng đại bộ phận người bình thường chỉ có thể sống bảy tám chục tuổi.
Khương Trường Sinh đi theo ngồi xuống, ngồi ở bên cạnh hắn, cùng hắn trò chuyện về quá khứ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất