Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 243: Kim Thân kiếm ý, yêu nghiệt của Đại Cảnh (1)

Chương 243: Kim Thân kiếm ý, yêu nghiệt của Đại Cảnh (1)
Tuyết lớn đầy trời, bao trùm Long Khởi sơn cùng Võ Phong, thiên địa hóa thành màu trắng, khó thấy người ở và đường nét của thành trì.
Khương Trường Sinh ngồi ở trước dược đỉnh luyện đan, Bạch Kỳ, Hoa Kiếm Tâm cũng ở bên cạnh sưởi ấm.
Hoa Kiếm Tâm chà xát hai tay, nói:
- Gần đây đệ tử Long Khởi quan đã đi đến số lượng ba ngàn, thật là náo nhiệt.
Nàng vừa rồi tiến vào Long Khởi quan, đệ tử mới có hơn một trăm vị, so sánh xưa nay, khiến cho người cảm khái.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Nhân số tuy nhiều, nhưng số lượng cao thủ vẫn kém xa.
Hắn đưa hết tất cả võ học của Hiển Thánh động thiên võ học vào trong tàng kinh các của Long Khởi quan, bây giờ Long Khởi quan không thiếu võ học, nhưng thiếu thiên tài, thời đại vận triều đến, hạn mức cao nhất của võ giả phổ biến được đề cao, nhưng Thần Tâm cảnh vẫn như cũ là mức độ mà tuyệt đại đa số võ giả không thể đạt tới, chớ nói chi là Thần Nhân cảnh.
Cho tới bây giờ, Long Khởi quan còn không ra đời tôn thần nhân thứ hai.
Hoa Kiếm Tâm thổi một hơi vào trong lòng bàn tay, cười nói:
- Chờ Tiển Nhi đi, không cần mấy năm, hắn hẳn là có thể thành tựu Thần nhân, chậc chậc, đưa mắt toàn bộ Đại Cảnh, thiên tư của hắn là không người có thể so sánh.
Khương Tiển mới hai mươi hai tuổi, đã là Thần Tâm cảnh, xông vào Thần Nhân cảnh.
Tại trong nhận thức của Hoa Kiếm Tâm, chỉ có Từ Thiên Cơ có thể so sánh, Từ Thiên Cơ cũng là hai mươi tuổi ra mặt đi đến Thần Tâm cảnh, đáng tiếc sau đó thì cảnh giới bị kẹp lại, qua mấy thập niên, đến nay không thể bước vào cảnh giới Thần Nhân.
Khương Trường Sinh đưa vào trong dược đỉnh một gốc dược liệu, nói:
- Hẳn là thế, điều kiện của hắn được trời ưu ái, lẽ ra nên như thế.
Lúc này, Khương Tiển đang khiêng Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trở về, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao dài đến một trượng, tương đương với hơn ba mét, cho dù Khương Tiển có thân hình cao lớn cũng lộ ra thấp bé, nhưng khi dùng binh khi hạng năng như thế thì hắn mới vận dụng mười phần vừa tay.
Cân nặng của Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đã truyền ra Long Khởi quan, bởi vì các đệ tử đều nếm thử đi nhấc, phát hiện không có hai mươi người, căn bản không nhấc lên nổi.
Dần dần, tên Khương Tiển cũng bắt đầu truyền ra, võ lâm Đại Cảnh cũng biết Long Khởi quan trên có một tên quái vật, đi theo Đạo Tổ tập võ, đợi hắn xuất thế, nhất định danh chấn thiên hạ.
Vũ khí nặng vạn cân, nghe qua đã không thể tưởng tượng nổi.
Lại thêm Khương Tiển từng đứng cùng hoàng đế tiếp nhận khí vận Đại Cảnh trong đại điển tấn thăng vận triều, để hình ảnh của Khương Tiển trở nên càng thêm truyền kỳ.
Khương Tiển đặt Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao dưới đất, sau đó trở về trước dược đỉnh ngồi xuống, hắn chà xát hai tay, cười nói:
- Sư tổ, Lăng Tiêu đều không phải đối thủ của ta, Long Khởi quan lớn như vậy tìm không thấy người cùng ta bồi luyện, có chút nhàm chán.
Trước đó Hoang Xuyên có mặt, hắn còn có thể cảm nhận được cảm giác áp bách, bây giờ lại tung hoành Võ Phong vô địch thủ.
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm dược đỉnh, nói:
- Chờ ngươi đi đến Thần Nhân cảnh, ta cùng ngươi luyện.
Nghe vậy, Khương Tiển lập tức phấn khởi, hỏi:
- Vì sao muốn chờ đến Thần nhân?
- Phải đi lên không trung chiến đấu, ta sợ làm núi lỡ đất sụp.
Khương Tiển bị hù dọa, Bạch Kỳ cho hắn ánh mắt đồng tình.
Hoa Kiếm Tâm buồn cười, nhìn xem ông cháu bọn hắn, cảm thấy cuộc sống như vậy thật rất tốt.
Tuyết lớn bàng bạc, thiên địa lạnh lẽo, trong đình viện lại rất ấm áp.
Đại Hoang, trong hoàng cung vương thành.
Hoàng đế Đại Hoang Cao tuổi giận đến toàn thân run rẩy, hắn nhìn hằm hằm cả triều văn võ, mắng:
- Đại Hoang dừng chân mấy trăm năm, võ đạo phồn vinh, lại tìm không ra một người đi trấn áp hung nhân Bình An kia sao?
Trên điện, tất cả văn võ bá quan đều cúi đầu, không người dám trả lời, bầu không khí trong đại điện vô cùng nặng trĩu.
Hoàng đế Đại Hoang nhìn về phía một nam tử trung niên thân hình cứng rắn, mắng:
- Trình thạch, trẫm để ngươi quản lý võ lâm Đại Hoang, thật không ai có thể địch Bình An?
Trình Thạch bất đắc dĩ ngẩng đầu, nói:
- Bệ hạ, Đại Hoang hết thảy có năm vị Thần nhân, trong đó hai vị tuổi tác đã cao, khi Đại Hoang đứng trước nguy hiểm vong triều mới có thể ra tay, còn lại ba vị đã giao thủ qua cùng Bình An, suýt nữa bị đánh chết.
Nhắc đến tên Bình An, thân thể của hắn nhịn không được run run.
Hắn đi qua chiến trường, tận mắt nhìn thấy qua Bình An cường đại, đúng là hung thần ở nhân gian.
Hoàng đế Đại Hoang ngồi liệt trên long ỷ, hữu khí vô lực nói:
- Nguy hiểm vong triều... nguy hiểm vong triều... Đây không phải đang ở trong tình trạng như thế à.....
Trong lời nói của hắn tràn ngập tuyệt vọng.
Hắn biết Đại Cảnh rất mạnh, dù sao tốc độ Đại Cảnh quật khởi quá mức khoa trương, đưa mắt nhìn toàn bộ thiên hạ, cũng là Đại Tề mới có tốc độ như vậy, nhưng Đại Tề là bá chủ ngàn năm khó tìm được một, vì sao thời đại này lại có hai?
Hắn không thể nào hiểu được, chỉ cảm thấy ông trời già bất công.
Có lẽ à thượng thiên cảm thấy Đại Hoang nên vong.
Đúng lúc này, một hồi cuồng phong theo ngoài điện gào thét tới, thổi đến áo bào quần thần bay phất phới, hoàng đế Đại Hoang vô ý thức đưa tay áo che mặt.
Đợi cuồng phong yên tĩnh, hoàng đế Đại Hoang buông tay, kết quả nhìn thấy trên điện thêm ra một người.
Quần thần bị hù dọa, đám võ tướng dồn dập bao vây hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất