Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 267: Hấp thu thiên hạ khí vận, Kiếm Thần xuất thế (2)

Chương 267: Hấp thu thiên hạ khí vận, Kiếm Thần xuất thế (2)
Tru Lục thánh quân chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra một đôi con ngươi màu nâu, lạnh lùng nhìn xuống Mệnh Tôn.
- Bổn quân biết được, Thiên Mệnh cũng không phải trợ bổn quân, các ngươi muốn bổn quân ngưng tụ khí vận thiên hạ, kinh động Nhân Vương thức tỉnh, đúng không?
Đối mặt hắn, Mệnh Tôn thản nhiên tự nhiên, nói:
- Xác thực như thế, nhưng cả hai cũng không xung đột, Thánh Quân được khí vận, Thiên Mệnh gặp Nhân Vương, Nhân Vương xưa nay không quản võ chuyện đạo, hắn chỉ cầu nhân tộc bên trên đại lục này vô ưu.
Tru Lục thánh quân lần nữa nhắm mắt, móng tay màu đen trên ngón trỏ tay phải nhẹ gõ nhẹ quải trượng, không biết suy nghĩ cái gì.
Đại điện lâm vào trong yên lặng.
Đúng lúc này, một người đàn ông tuổi trung niên mang theo từng đạo tàn ảnh, nhanh chóng xông vào trong điện, đứng ở bên cạnh Mệnh Tôn, hắn khom lưng hành lễ, mở lời:
- Thánh Quân, Kiếm Thần xuất quan, hắn đã đi về phía Đại Cảnh, Đạo Tổ giết đồ tôn của hắn, lại danh chấn thiên hạ, mục tiêu của hắn là Đạo Tổ.
Mệnh Tôn quay đầu, kinh ngạc hỏi:
- Kiếm Thần? Hắn không phải đã sớm chết rồi sao?
Trung niên nam tử liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Đây chẳng qua là thế nhân nghĩ thế thôi, hai trăm năm trước, Kiếm Thần và Thánh Quân đời trước quyết chiến tại đỉnh Vũ Trụ sơn, tại trong trận chiến ấy bước vào Thiên chi cảnh, về sau thoái ẩn, hai trăm năm đi qua, võ công của hắn đã đi đến mức độ khó có thể tưởng tượng.
Mệnh Tôn yên lặng.
Những cao thủ Kim Thân cảnh cũng mỗi người nghị luận lên, đều đang nhớ lại Kiếm Thần mạnh mẽ.
Tru Lục thánh quân chậm rãi mở lời:
- Kiếm Thần xác thực mạnh mẽ, bổn quân cũng không có nắm chắc đối phó hắn, nhưng Đạo Tổ càng thâm bất khả trắc, hư hư thực thực là cao thủ đến từ đại lục khác, chúng ta không thể phớt lờ, không thể chỉ nắm hi vọng đặt ở trên người Kiếm Thần, bổn quân chuẩn bị hấp thu khí vận thiên hạ, trùng kích cảnh giới cao hơn, đợi bổn quân thành công, thiên hạ này mới càng vững chắc.
Mệnh Tôn nói ngay:
- Hấp thu khí vận thiên hạ? Thánh Quân cử động này sợ là sẽ mang đến hạo kiếp cho thiên hạ.
Tru Lục thánh quân bình thản nói:
- Hạo kiếp chẳng qua là nguy hại ngay lập tức, nếu không trừ Đạo Tổ, ngày sau thế lực hải ngoại xâm lấn, thiên hạ này chắc chắn sinh linh đồ thán, Mệnh Tôn, ngươi chính là Thiên Mệnh, đừng quên hạo kiếp vài ngàn năm trước, những truyền thuyết mạnh mẽ giống như thần kia chưa hẳn là truyền thuyết thôi đâu.
Mệnh Tôn cúi đầu, lồng ngực của hắn chập trùng, rõ ràng đang điều chỉnh cảm xúc.
Tru Lục thánh quân đứng dậy, quay người đi vào thiền điện, để lại một câu nói:
- Trước khi Kiếm Thần và Đạo Tổ giao chiến, Hiển Thánh động thiên không được phát sinh xung đột với Đại Cảnh.
Hết thảy Kim Thân cảnh cao thủ đứng dậy, cung tiễn Tru Lục thánh quân rời đi.
Mệnh Tôn hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Tất cả những cao thủ Kim Thân cảnh đều tiến đến trước mặt trung niên nam tử, hỏi thăm có tận mắt nhìn thấy Kiếm Thần.
Vẻ mặt trung niên nam tử phức tạp, nói:
- Gặp qua, Kiếm Thần có lẽ đã vượt qua Thánh Quân, đi đến cảnh giới trên dưới Hiển Thánh động thiên cố gắng cả đời truy đuổi, mặc dù Thánh Quân cẩn thận, không dám hy vọng xa vời Kiếm Thần có thể tru diệt Đạo Tổ, nhưng ta cảm thấy Đạo Tổ rất có thể sẽ bại.
Lời vừa nói ra, tất cả những người khác đều động dung.
- Đạo Tổ có thể di chuyển cự nhạc ngàn trượng, ngay cả Chu tiền bối đều chết ở trong tay hắn, Kiếm Thần làm sao có thể địch?
- Đúng vậy, Đạo Tổ kia một người tọa trấn Đại Cảnh, khiến cho thế lực khắp nơi thiên hạ tránh né mũi nhọn, cường giả như vậy, ngàn năm khó gặp.
- Cũng không nhất định, Kiếm Thần sở dĩ là Kiếm Thần, chính là Kiếm đạo đã đạt đến Hóa Cảnh, nghe đồn, hắn có thể làm hấp dẫn kiếm của tất cả mọi người trong thiên hạ cho mình sử dụng, thậm chí để thiên địa vạn vật hóa thành kiếm của mình.
- Ngươi nói quá bất hợp lí, sao hắn lại có thể mạnh như vậy?
- Ai, vậy rửa mắt mà đợi đi.
- ······
Càn Vũ năm bốn mươi lăm, tháng tư, vạn dặm tinh không.
Khương Trường Sinh ở dưới tàng cây nhìn chằm chằm Khương Tiển, giờ phút này Khương Tiển ngồi tĩnh tọa ở trong một dược đỉnh to lớn, nước thuốc sôi trào, hơi nóng vờn quanh thành sương mù, Khương Tiển ở trần càng là làn da đỏ bừng, giống như sắp bị đun sôi.
Khương Tiển đang trùng kích Thần Nhân cảnh, Khương Trường Sinh cố ý tạo một đỉnh dược giúp hắn một tay.
Bạch Kỳ cảm khái nói:
- Thể chất của tiểu tử này không tầm thường, cảm giác chân khí của hắn còn mạnh hơn cả Hoang Xuyên, lại còn chưa đột phá.
Khương Trường Sinh nói khẽ:
- Sắp thành công rồi, ngay tại hôm nay.
Một khi Khương Tiển đột phá thành công, kia chính là Thần Nhân hai mươi chín tuổi.
Truyền đi sẽ để tất cả võ giả khắp thiên hạ chấn kinh.
Lúc này, một thân ảnh đi vào đình viện, chính là Ngọc Nghiên Dật.
Vẻ mặt nàng đầy lo lắng, chỉ vội vàng liếc mắt nhìn Khương Tiển một cái, bước nhanh đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, thấp giọng nói:
- Đạo Tổ, việc lớn không ổn, Kiếm Thần đang đi tới Đại Cảnh.
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm Khương Tiển, tùy ý hỏi:
- Kiếm Thần là ai, rất mạnh sao?
Ngọc Nghiên Dật cắn răng nói:
- Mạnh, rất mạnh, nghe nói võ giả hắn gặp được trên đường đi, kiếm trong tay đối phương đều bị hắn hút đi, theo hắn cùng nhau tiến lên, theo đệ tử Phù Nguyệt thế gia thấy, kiếm sau lưng Kiếm Thần đã nhiều đến trăm vạn, dài đến năm mươi dặm, lơ lửng giữa không trung theo hắn, công lực như vậy, không thể tưởng tượng, thâm bất khả trắc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất