Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 290: Kẻ tám lạng người nửa cân

Chương 290: Kẻ tám lạng người nửa cân
Tháng bảy.
Khương Tú đến bái phỏng Khương Trường Sinh, còn mang theo hai đứa con trai, Thái Tử Khương Thiên Mẫn cùng Nhị hoàng tử Khương Thiên Kỳ.
Mi tâm hai người đều có bớt đạo văn, đây đã là biểu tượng của hoàng thất Khương gia.
- Đồ tôn bái kiến sư tổ.
Hai người quỳ lạy trước mặt Khương Trường Sinh, trăm miệng một lời, dựa theo bối phận, bọn hắn là tằng đồ tôn, nhưng Khương Trường Sinh cho phép bọn hắn dùng đồ tôn gọi cho mình, tránh khỏi phiền toái, đây cũng là quy củ của Long Khởi quan.
Khương Trường Sinh không phải lần đầu tiên nhìn thấy bọn hắn, nhưng trước kia bọn hắn tuổi nhỏ, bây giờ đã lớn lên, tướng mạo không có làm mất mặt hắn.
Công lực của Khương Thiên Mẫn sắp đi đến Linh Thức cảnh, Khương Thiên Kỳ thì đã đi đến Linh Thức cảnh, đặt ở Đại Cảnh tám mươi năm trước, được cho là cao thủ tuyệt đỉnh.
Khương Trường Sinh phất tay, cách không nâng đỡ bọn hắn, để cho hai người hết sức kích động.
Khương Tú cười nói:
- Các ngươi đi tìm cửu hoàng thúc và Bình An đại tướng quân chơi đi..
Hai người rời đi.
Khương Tiển nhấc lên Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, dẫn bọn hắn đi ra sân nhỏ, chuẩn bị ngược bọn hắn một hồi, Bình An đi theo tham gia náo nhiệt, Kiếm Thần thì quét rác ở giữa sườn núi.
Bốn bề vắng lặng, Bạch Kỳ không tính là người, Khương Tú dỡ xuống tư thái, ưu sầu nói:
- Sư tổ, lần này bắc phạt, ta thật sự có chút không an lòng, dù sao đây là lần đầu tiên ta khai chiến, sợ thất bại, nếu Hiển Thánh động thiên ra tay, nên làm cái gì?
Khương Trường Sinh tức giận trừng mắt hắn một cái, nói:
- Ngươi và cha ngươi thật sự là một tính tình, Hiển Thánh động thiên sẽ không đến nữa, còn về triều tông, khó mà nói, nếu Đại Cảnh gặp khó, ta sẽ ra tay, nhưng giang sơn xã tắc chỉ có thể dựa vào chính ngươi.
Cho dù hắn giết sạch hoàng thất thiên hạ, Đại Cảnh cũng rất khó trong khoảng thời gian ngắn thống nhất thiên hạ, hắn muốn không chỉ là Đại Cảnh thống nhất, mà là Đại Cảnh chiếm đoạt vương triều thiên hạ, mở rộng địa bàn thu thập hương hỏa.
Bây giờ giá trị hương hỏa tăng trưởng rất nhanh, hắn tạm thời không vì hương hỏa mà sầu muộn.
- Nếu Hiển Thánh động thiên không ra tay, ta an tâm, đối mặt triều tông, ta cũng không sợ.
Khương Tú như trút được gánh nặng, vuốt râu cười nói.
Hai ông cháu bắt đầu nói chuyện phiếm, Khương Tú nói đến chuyện lý thú trong khoảng thời gian này mình nghe nói, mỗi tháng đều có ngoại bang vào kinh thành gặp hắn, phần lớn là để lấy lòng, cũng hoặc là muốn làm ăn tại Đại Cảnh.
- Không nghĩ tới trên đời này còn có môn phái chuyên môn ngự thú, bọn hắn thuần hóa yêu thú, biến hoá để cho bản thân sử dụng, dùng để chiến đấu, yêu thú và người hợp lại, lại vẫn có thể thi triển ra võ học mạnh mẽ.....
Khương Tú nhắc đến việc này, Bạch Kỳ không khỏi mở to mắt.
Khương Trường Sinh vừa uống trà, một bên nghe, cũng cảm thấy thú vị.
Hàn huyên một hồi lâu, Khương Tú đột nhiên hỏi:
- Sư tổ, ngài cảm thấy Thái tử và Nhị hoàng tử, người nào càng thích hợp làm hoàng đế?
Khương Trường Sinh bất động thanh sắc, nói:
- Thái Tử trước là thái tôn, sau là Thái Tử, vì sao ngươi chần chờ?
Khương Tú bất đắc dĩ nói:
- Kẻ này trời sinh tính ngang bướng, tuổi còn trẻ, không nắm giữ chính vụ, chỉ biết vui chơi vui đùa, thế mà còn..... Lưu luyến vào nơi khói liễu.
Đối với đứa con trai lớn này của mình, hắn rất yêu thương, lại không thể làm gì, nói hết lời, nhưng kẻ này không nghe.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Thế Nhị hoàng tử còn mạnh hơn cả Thái Tử?
Khương Thiên Kỳ mặc dù có tư chất võ đạo càng cao hơn, nhưng cũng am vui, khác biệt với Thái Tử yêu thích nữ nhân, Khương Thiên Kỳ ưa thích đánh cược, đủ loại cược đều dính, chọi gà đấu dế đều có thể cược, thứ duy nhất hắn mạnh hơn Thái Tử chính là bản thân hắn kiêm chức vị quan trọng, đang lịch luyện trong Hộ bộ.
- Tám lạng nửa cân, cho nên ta mới đau đầu, thật lo lắng Đại Cảnh đời sau.
Khương Tú thở dài nói.
Đối với bối phận tằng tôn của mình, Khương Trường Sinh không có quá nhiều tình cảm, hắn không có khả năng thân cận với mỗi một thời đại.
Khương Trường Sinh nói:
- Ngươi chuyên tâm chuyện của ngươi đi, nếu có Chân Long sinh ra, tự sẽ ra mặt, nếu như không có Chân Long, tạo hóa trêu ngươi.
Vương triều nào trên đời này đời đời đều là minh quân, tình cờ xuất hiện một vị hôn quân, Khương Trường Sinh cũng có thể tiếp nhận, ngược lại cả đời hoàng đế chỉ máy chục năm, chẳng qua chỉ là nhạc đệm trong cuộc đời của hắn.
Khương Tú cảm thấy có lý, năm đó Khương Tử Ngọc cũng lo lắng hắn không thể kế nhiệm chức trách lớn, bây giờ hắn cảm giác mình gánh được hoàng vị.
Một mực đến chạng vạng tối, Khương Tú mang theo hai vị hoàng tử rời đi.
Khương Tiển trở lại trong sân, lắc đầu nói:
- Hai đứa con trai của đại ca không được, võ công quá kém.
Bình An cười hắc hắc nói:
- Đúng đấy, đúng như thế.
Sau khi trở lại Long Khởi quan, hắn thích chơi với Khương Tiển, bởi vì hai người đều thích đánh nhau, Khương Tiển mặc dù thường xuyên bị đánh, nhưng làm không biết mệt.
Khương Trường Sinh không để ý đến bọn hắn, chuyên tâm luyện công.
Kiếm Thần nhìn chằm chằm Bình An, như có điều suy nghĩ.
······


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất