Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 291: Long Mạch đại lục, Đại Thừa long lâu tuyệt vọng (1)

Chương 291: Long Mạch đại lục, Đại Thừa long lâu tuyệt vọng (1)
Tháng mười hai, một tin tức kinh động võ lâm Đại Cảnh.
Thụy Thú Bạch Trạch bị võ lâm các triều hợp lại đánh giết, cuối cùng bị một cao thủ thần bí bắt đi.
Tin tức truyền đi bay đầy trời, từng khách sạn trong kinh thành đều đang đàm luận về việc này, ngay cả đệ tử Long Khởi quan cũng đang thảo luận.
Khương Trường Sinh thì biết được từ trong miệng Ngọc Nghiên Dật, nàng bất đắc dĩ nói:
- Thân pháp của cao thủ kia thật sự quá nhanh, mặc dù có hai vị tiền bối Kim Thân cảnh ngăn cản, cũng ngăn không được hắn.
Khương Tiển hỏi:
- Đây chẳng phải là hắn một người độc hưởng máu Bạch Trạch?
- Cái này không tính là gì, Bạch Trạch kia trước khi chết phát ra tiếng kêu rên, kinh động không ít yêu thú, trên đường Phù Nguyệt thế gia trở về nhìn thấy rất nhiều yêu thú, tất cả đều tiến đến cùng một phương hướng, không biết muốn đi cứu Bạch Trạch, hay là có nguyên do khác.
Ngọc Nghiên Dật rầu rĩ nói, nàng nhìn về phía Bạch Kỳ, hỏi:
- Ngươi có cảm ứng được cái gì không?
Bạch Kỳ mờ mịt nói:
- Không có, ta ở trong sân cả ngày ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, cái gì cũng không cảm ứng được.
Kiếm Thần đang quét rác cau mày nói:
- Nếu yêu thú tụ tập cùng một chỗ, rất dễ dàng dẫn tới yêu loạn, thậm chí dẫn ra lão yêu ngàn năm trong núi sâu, vậy thì sẽ rất phiền toái, thiên hạ này mặc dù dùng nhân tộc làm chủ, nhưng không thể khinh thường yêu thú, phàm là lão yêu ngàn năm, chắc chắn có thể so với lão quái Kim Thân cảnh, thậm chí mạnh hơn, bất quá bởi vì Hiển Thánh động thiên cùng triều tông tồn tại, chúng nó không dám ló đầu.
Hắn không khỏi nhìn về phía Khương Trường Sinh, thấy sắc mặt Khương Trường Sinh như thường, trong lòng hơi bình tĩnh.
Mọi người bắt đầu thảo luận về yêu loạn.
Theo hiểu biết của Kiếm Thần, yêu loạn lần trước phát sinh vào ba trăm năm trước, một đầu lão yêu ngàn năm suất lĩnh hơn trăm vạn yêu thú bao phủ một phương vương triều, trong nửa tháng ngắn ngủi, để một phương vương triều phơi thây khắp nơi, giải tán, sau này lão yêu ngàn năm bị Hiển Thánh động thiên tru sát, yêu thú chết thì chết, trốn thì trốn, yêu loạn lần kia để vương triều tràn ngập cảnh giác về yêu thú, các triều bắt đầu xuất hiện rất nhiều môn phái săn yêu thú.
Khương Trường Sinh cũng không để trong lòng, cho dù yêu loạn buông xuống Đại Cảnh, cũng chỉ là cho hắn đưa sinh tồn ban thưởng.
....
Dưới bầu trời xanh thẳm, hải đảo thành đoàn, đội thuyền lớn nhỏ nhiều vô số kể, còn có vô số kể các loại yêu cầm ngao du ở trên trời.
Một chiếc thương thuyền treo hai chữ Kỳ Duyên cập bờ, đà chủ Trương Anh nhảy xuống từ boong thuyền, hắn nhấc nhấc đai lưng, quay đầu nói:
- Tiểu Quý, an bài tốt các đệ tử đưa hàng hóa trở về, ta đi uống chút rượu.
Dứt lời, hắn không đợi các đệ tử trả lời, đi về phía tiểu trấn bên bờ biển.
Hắn một đường huýt sáo, rất nhanh đi vào bên trong một gian khách sạn.
- Chưởng quỹ, quy củ cũ.
Trương Anh hét to, sau đó tùy tiện tìm một cái bàn ngồi xuống.
Trở lại Thiên Hải, hắn mới trở lại chân chính là mình, không có nhiều trói buộc cùng quy củ.
Tiểu Nhị cầm theo hai vò rượu đi tới, một bên giúp hắn rót rượu, một bên tò mò hỏi:
- Trương đà chủ, gần hai năm không có nhìn thấy ngươi, ngươi đi chỗ nào làm ăn?
Trương Anh cười nói:
- Hướng bắc, Long Mạch đại lục.
Tiểu Nhị ngồi xuống, một mặt hiếm lạ hỏi:
- Long Mạch đại lục? Là chỗ khí vận do võ giả thời cổ sáng tạo, nơi kia rất xa nhỉ, tình cờ có thấy người tới từ Long Mạch đại lục đến đây, bọn họ đều ở trên biển đi mấy năm, có không biết hướng đi, thậm chí mê mang mười mấy năm.
- Xác thực rất xa, bất quá thương hội phái ta đi, ta không thể không đi.
Trương Anh cười nói, tâm tình hắn rất tốt.
Lúc này, một tên nam tử tóc hơi bạc khoác áo đen bưng bát rượu, bình rượu tới, ngồi ở trước mặt Trương Anh, hắn mở lời:
- Tại hạ Tiêu Bất Khổ, từ Long Mạch đại lục tới đây cũng đã ba mươi sáu năm, xin hỏi vị huynh đệ đi qua phương vương triều của Long Mạch đại lục?
Tiêu Bất Khổ, bạn vong niên của Mạnh Thu Hà, con trai Tiêu Điệu Thiên Lâu chủ của Đại Thừa long lâu.
Trương Anh liếc mắt nhìn hắn, mạn bất kinh tâm nói:
- Đại Cảnh vương triều.
Nghe vậy, tay Tiêu Bất Khổ nắm bát rượu run rẩy, hắn nỗ lực giữ vững bình tĩnh, hỏi:
- Bây giờ Đại Cảnh là năm nào?-.
- Nhân Đức năm thứ tư.
- Càn Vũ hoàng đế chết rồi?
- Ừm, thọ hết chết già.
- Đạo Tổ kia vẫn còn chứ?
- Dĩ nhiên còn, ta còn gặp qua hắn đây.
Trương Anh ngạo nghễ nói, hắn tin tưởng người đến từ Long Mạch đại lục biết được Đạo Tổ là tồn tại như thế nào.
Tiêu Bất Khổ nghe xong, khẩn trương, lúc này đứng dậy rời đi.
Trương Anh bắt lấy cổ tay của hắn, hỏi:
- Cứ thế mà đi?
Tiêu Bất Khổ cau mày nói:
- Tặng vò rượu này cho ngươi.
Trương Anh đánh giá hắn, hỏi:
- Ta thấy võ công ngươi không yếu, chẳng lẽ ngươi cũng đã gặp Đạo Tổ?
Tiêu Bất Khổ bất đắc dĩ nói:
- Sao có thể, Đạo Tổ chính là tồn tại Kim Thân cảnh, không, thậm chí có khả năng vượt qua Kim Thân cảnh, ta làm sao có thể gặp được hắn.
- Ngươi nói sai, Đạo Tổ cũng không phải Kim Thân cảnh, hắn là tồn tại còn cường đại hơn Càn Khôn cảnh, mặc dù đi vào Thiên Hải, cũng là cường giả số một số hai.
Trương Anh lắc đầu nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất