Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 297: Lại đính đến hai chữ Kim Lân

Chương 297: Lại đính đến hai chữ Kim Lân
- Những lời này đã không có ý nghĩa, bổn quân đã sớm dự liệu được không phải đối thủ của ngươi... Đã sớm để Hiển Thánh động thiên rút lui, cuối cùng sẽ có một ngày, Hiển Thánh động thiên sẽ trở về... Hi vọng khi đó ngươi còn sống, để đệ tử hậu thế báo thù cho bọn ta...
Hắn lộ ra nụ cười điên cuồng, máu tươi không ngừng rơi ra từ trong miệng.
Khương Trường Sinh nói:
- Các ngươi không về được, đêm bọn hắn chuẩn bị rút lui, bị ta giết hết.
Tru Lục thánh quân cứng đờ, bờ môi phát run.
Giết người tru tâm.
Hắn mở choàng mắt, trong mắt tràn đầy máu tươi, hắn oán hận nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, quát ầm lên:
- Không có khả năng..... Không có khả năng.....
- Chu Thước, cẩu vật đáng bị ngàn đao bầm thây ngươi! Vậy mà bán đứng Hiển Thánh động thiên.
Tru Lục thánh quân gào thét, cổ nghiêng một cái, triệt để mất mạng.
Khương Trường Sinh lắc đầu, Chu Thước chính là cường giả Càn Khôn cảnh trước đó tập kích Kinh Thành, Chu Thước nào biết được kế hoạch của Tru Lục thánh quân, dù sao kế hoạch Tru Lục thánh quân sinh ra sau khi Chu Thước chết, chỉ bất quá Tru Lục thánh quân sắp bỏ mình, đã mất lý trí.
Khương Trường Sinh phất tay, dùng bùn đất xung quanh vùi lấp Tru Lục thánh quân.
Hắn đang muốn rời đi, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, quay đầu nhìn về phía Đông, lông mày nhíu lại.
- Cỗ khí tức này... Chẳng lẽ là vị cường giả cái thế mười vạn giá trị hương hỏa kia?
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ đến, khí tức đối phương còn cường đại hơn Tru Lục thánh quân sau khi đột phá, có lẽ bởi vì Tru Lục thánh quân vừa đột phá, cảnh giới còn chưa đủ ổn định, mà đối phương là một Động Thiên cảnh hàng thật giá thật.
Khương Trường Sinh không có ý định đi tìm vị cường giả Nhất Động Thiên kia, dù sao không oán không cừu, cho dù đi tìm, cũng không tính kiếp nạn, là mình tự tìm.
Hắn đang muốn rời đi, đột nhiên phát hiện chỗ Tru Lục thánh quân bị chôn đang chậm rãi hấp thu võ đạo linh khí giữa thiên địa.
Chết còn có thể hấp thu, có ít đồ.
Hắn do dự một chút, vẫn móc Tru Lục thánh quân ra, hắn không cần nghiên cứu võ đạo, nhưng có thể giao cho Khương Tú, trong lúc Khương Tử Ngọc tại vị chuyên môn thành lập một cơ cấu bí mật, phụ trách nghiên cứu Kim Thân cảnh, Càn Khôn cảnh, quen thuộc kinh mạch bọn hắn, các chân khí vận chuyển, thuận tiện để càng nhiều võ giả lấy được kinh nghiệm.
Hắn dẫn theo thi thể Tru Lục thánh quân rời đi, cấp tốc tan biến tại chân trời.
·····
Một hồ nước rất lớn, đường kính đi đến mấy trăm dặm, trung ương hồ bỗng nhiên hãm xuống, mở ra tựa như cái phễu, trong bóng tối có một thân ảnh chậm rãi bay lên.
Tóc tai hắn bù xù, ở trần, cơ bắp vô cùng cường tráng, lực rung động tràn ngập thị giác, toàn thân ướt nhẹp, xung quanh hắn mơ hồ có hình ảnh thiên địa xuất hiện, bao trùm toàn bộ mặt hồ, như ẩn như hiện, như là hải thị thận lâu (không có thật).
Một thân ảnh chạy nhanh, chính là một lão giả mặc áo bào đen, hắn cấp tốc bay tới bên cạnh nam tử cường tráng, quỳ trong không trung, kích động nói:
- Cung nghênh Nhân Vương thức tỉnh.
Vị nam tử cường tráng này là Nhân Vương, người mà Thiên Mệnh tâm tâm niệm niệm.
Nhân Vương ngẩng đầu, khuôn mặt tang thương, thoạt nhìn bốn mươi tuổi, con ngươi là màu máu, hắn hưởng thụ ánh nắng tắm gội, lẩm bẩm nói:
- Khí vận bạo động tan biến, xem ra đã bị ngăn cản.....
Hắn quay đầu nhìn về phía lão giả áo bào đen, hỏi:
- Ta bế quan bao lâu?
Lão giả áo bào đen cố nén xúc động, trả lời:
- Ngài đã bế quan bốn trăm năm.....
Nhân Vương nghe xong, hai mắt rủ xuống dưới, nhẹ giọng khẽ nói:
- Bốn trăm năm, xem ra ta cũng không còn sống bao nhiêu năm nữa.
- Đi thôi, mang ta trở lại gặp Thiên Mệnh, nói một chút bốn trăm năm qua biến hóa ra sao, lại nói cho ta biết người nào thích hợp làm Nhân Vương đời tiếp theo.
Lão giả áo bào đen dẫn đường, hai người cấp tốc bay khỏi hồ nước, mặt hồ khôi phục lại bình tĩnh.
Khương Trường Sinh ném thi thể Tru Lục thánh quân vào trong hoàng cung, truyền âm cho Khương Tú để cho người ta nhặt xác, Khương Tú nghe nói đối phương vượt qua Càn Khôn cảnh, thả xuống tấu chương trong tay, tự mình tiến đến.
Một bên khác, Khương Trường Sinh trở lại đến bên trong sân vườn.
Khương Tiển tò mò hỏi:
- Sư tổ, ngài đi đâu? Khí vận đột nhiên khôi phục như thường, là ngài làm sao?
Kiếm Thần kính nể nhìn về phía Khương Trường Sinh, mặc dù không rõ ràng xảy ra chuyện gì, nhưng hắn biết Khương Trường Sinh cứu vớt thiên hạ.
Khương Trường Sinh khoát tay nói:
- Giải quyết mầm tai vạ, ta về phòng nghỉ ngơi một chút.
Nhìn hắn vào phòng đóng cửa, Khương Tiển lo lắng.
Hắn nhìn về phía Kiếm Thần, hỏi:
- Sư tổ ta sẽ không bị thương chứ?
Kiếm Thần lắc đầu nói:
- Không giống.
Bạch Kỳ tức giận nói:
- Khẳng định có thu hoạch lớn.
Trong phòng.
Khương Trường Sinh chờ đợi, không có đợi bao lâu, trước mắt hiện ra một dòng thông báo:
【 Nhân Đức năm thứ bảy, Hiển Thánh động thiên Tru Lục thánh quân muốn hấp thu khí vận thiên hạ lại chạy mất, may mắn bị ngươi ngăn cản, ngươi thành công sinh tồn khi đối chiến với hắn, vượt qua một kiếp, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - pháp bảo Kim Lân côn 】 .
Kim Lân côn?
Có quan hệ như thế nào với Kim Lân ngọc Diệp?
Khương Trường Sinh tiếp nhận truyền thừa trí nhớ về Kim Lân côn.
Kim Lân côn chính là pháp bảo mạnh mẽ, có thể trấn áp khí vận, có thể tru diệt Tà Ma, nếu kết nối Kim Lân ngọc diệp, hình thành Kim Lân bảo thụ, có thể trở thành pháp bảo chí cường, uy lực vô tận.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất