Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 316: Đạo Giới, Nhân Vương vào kinh thành (2)

Chương 316: Đạo Giới, Nhân Vương vào kinh thành (2)
Sau đó một quãng thời gian, lần lượt có tin tức chiến thắng truyền về Kinh Thành.
Hồng Huyền vương triều bị Khương Tiển, Bình An đánh sập, không có Càn Khôn cảnh ngăn cản, còn lại Kim Thân cảnh cao thủ nhiều nhất chiến ngang tay với hai người bọn họ, không thể đánh lui bọn hắn.
Từ Thiên Cơ cũng dừng lại, không có tiếp tục công phạt vương triều tiếp theo, hắn đang đợi hai người Khương Tiển giết tới Đông Hải vương triều.
Đông Hải vương triều chắc chắn có Kim Thân cảnh, nếu tùy tiện tiến lên, rất dễ dàng để Thiên Sách quân bị diệt toàn quân.
So với Hồng Huyền vương triều, giờ Đại Cảnh mà tiếp tục khai chiến với Đông Hải vương triều ngược lại càn bó tay bó chân, lúc Thiên Sách quân dừng lại, đại quân Đông Hải vương triều cũng không có tiến công, mà vẫn đóng giữ duy trì một khoảng cách.
Một bên khác, Trần Lễ cùng ba vị phiên vương điên cuồng chiếm lĩnh thành trì, Đại Cảnh đang ngầm chiếm cương thổ Hồng Huyền vương triều.
Con dân Đại Cảnh reo hò, mọi người giống như thấy vị Cảnh Thái tông thứ hai.
Mặc dù thủ đoạn của Cảnh Thái tông tàn bạo, nhưng không ai có thể phủ nhận là Cảnh Thái tông dẫn đầu Đại Cảnh đi về hướng cường thịnh.
Bên bờ biển, số lượng lớn thuyền biển cập bến, lớn nhỏ không đều, trên không cũng không ít thân ảnh võ giả trôi nổi.
Thần Nhân.
Đưa mắt nhìn lại, nói ít có ba mươi vị Thần Nhân.
Một thân ảnh uyển chuyển bay ra từ bên trong thuyền biển lớn nhất, nàng mặc áo dài màu tím sậm, đầu đội mũ phượng vàng ngọc, trên mặt mang theo mặt nạ màu bạc, lộ ra hai mắt và miệng mũi, mặc dù chỉ lộ ra nửa gương mặt, nhưng đủ để để nam nhi thế gian miên man bất định.
Nàng chính là Tông chủ Thiên Nam hải tông, Thiên Nhân Phượng.
Một lão giả bay tới nàng bên cạnh, cung kính hỏi:
- Tông chủ, trước đi tới Hồng Huyền vương triều, hay là đi Đại Cảnh?-.
Thiên Nhân Phượng nói:
- Đi Đông Hải vương triều.
Lão giả mở miệng hỏi:
- Thế Hồng Huyền vương triều....
- Tự sinh tự diệt đi.
Dứt lời, Thiên Nhân Phượng bay vào nội lục, lão giả lúc này quay người trở lại hạ lệnh....
Tháng mười.
Lý Mẫn lần nữa đến đây bái phỏng Khương Trường Sinh, hắn thần tình kích động, nói:
- Đạo Tổ, Nhân Vương đã rời khỏi Đông Hải, lần này hắn không có chạy tới Hồng Huyền vương triều, mà thẳng đến Đại Cảnh, nói cách khác, Đông Hải vương triều cũng không có nhân tuyển thích hợp cho Nhân Vương.
Khương Trường Sinh nghe xong, mặt lộ vẻ vẻ tiếc nuối.
Lý Mẫn tiếp tục giảng giải tình huống cụ thể, Nhân Vương đi xuyên các quốc gia, càng ngày càng nhiều người gặp qua phong thái của hắn, nghe nói thế lực Thiên Mệnh thờ phụng bọn hắn đã khuếch trương đến ngàn người, võ công yếu nhất cũng đạt tới Thông Thiên cảnh, đây là một cỗ thể lực hết sức cường đại. Nhân Vương tuyên bố, hắn sẽ giao phó Thiên Mệnh vào trong tay Nhân Vương đời tiếp theo, để cỗ lực lượng này đỡ hắn quét ngang thiên hạ, nhất thống nhân tộc, dẫn đầu nhân tộc đại lục hướng đến con đường cường thịnh.
Truyền thuyết liên quan tới Nhân Vương càng ngày càng nhiều, dẫn đến phàm nhân càng tin tưởng Nhân Vương chính là Thiên Mệnh lựa chọn, người có thể thống nhất thiên hạ nhất định có khí vận Nhân Vương.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Nhưng người nào trong hoàng thất Đại Cảnh có tư cách trở thành Nhân Vương?
Kiếm Thần tiếp lời nói:
- Nếu là con trai phiên vương được tuyển chọn trở thành Nhân Vương, vậy thì có ý tứ.
Lý Mẫn nghe xong, nhíu mày.
Đúng vậy.
Nếu như như thế, Đại Cảnh có thể sẽ nội loạn.
Hắn không khỏi nhìn về phía Khương Trường Sinh, thấy mặt Khương Trường Sinh không đổi sắc, nổi lòng hắn đang bất an lập tức bình tĩnh trở lại.
Lý Mẫn lại nói một chút chuyện, mới rời khỏi.
Bạch Kỳ và Kiếm Thần hàn huyên, trước kia Kiếm Thần không nhìn trúng Bạch Kỳ, nhưng đương thời không người nói chuyện phiếm, chỉ có thể trò chuyện cùng Bạch Kỳ, dần dần, quan hệ giữa hai bên rút ngắn không ít, ít nhất không có ngăn cách do chênh lệch cảnh giới mang tới.
Khương Trường Sinh thì không có nghiêm túc nghe, bởi vì hắn thấy được một đầu nhắc nhở:
【 Nhân Đức năm mười hai, Vong Trần bị ngươi đánh dấu thành công đầu thai, giáng sinh vào Đại Tề hoàng triều 】 .
Vong Trần cuối cùng đầu thai.
Khương Trường Sinh trước đó đưa cho hắn một vạn giá trị hương hỏa tăng cường thể chất, hiện tại lại cho hắn thêm một vạn giá trị hương hỏa, để cho hắn có vận may.
Một vạn giá trị hương hỏa không ít, chỉ là không thể so với Mộ Linh Lạc hay Khương Tử Ngọc.
Lại một vị cố nhân giáng sinh, tâm tình Khương Trường Sinh quả thật không tệ.
Nhưng tâm tình tốt của hắn không có kéo dài quá lâu.
Tháng mười một, Thanh Khổ qua đời.
Thanh Khổ nhỏ hơn Khương Trường Sinh một tuổi, bây giờ một trăm mười một tuổi, tuyệt đối xem như trường thọ, dù sao hắn không phải Thần Nhân.
Khương Trường Sinh gặp Thanh Khổ một lần cuối, Thanh Khổ sống cả đời cũng không có tiếc nuối, khi còn bé hắn và Khương Trường Sinh ở chung một phòng, từ nhỏ đã sùng bái Khương Trường Sinh, sau khi lớn lên cũng chịu mệt nhọc, cùng với những lão đệ tử khác cùng nhau quản lý Long Khởi quan, rất được dân tâm trong lòng các đệ tử.
Vì làm tang lễ cho hắn, Long Khởi quan bế quan ba ngày, không tiếp khách hành hương, Khương Trường Sinh tự mình ra mặt trong tang lễ của hắn, rất nhiều đệ tử mới cũng mượn cơ hội này nhìn thấy Đạo Tổ lần đầu tiên.
Thanh Khổ là người cuối cùng của đời đệ tử thế hệ Khương Trường Sinh, mà đời đệ tử tiếp theo cũng không còn lại quá nhiều người.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất