Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 368: Tụ Yêu châu gây sóng gió (1)

Chương 368: Tụ Yêu châu gây sóng gió (1)
Hình Thủ đứng ở bên cạnh hắn, nói:
- Nếu Đạo Tổ ham khí vận, võ đạo thiên hạ này phát triển sẽ chậm xuống, có lẽ hắn cân nhắc từ vấn đề như thế.
Thuận Thiên hoàng đế cảm thấy có lý, dùng cảnh giới khủng bố của Đạo Tổ, cần có tài nguyên võ đạo, khí vận tất nhiên khổng lồ, nếu hắn mở miệng, chắc chắn áp súc không gian võ đạo Đại Cảnh phát triển, chờ hắn đột phá mới có thể phản hồi cho Đại Cảnh, nhưng cảnh giới của hắn bao nhiêu năm mới có thể đột phá một lần.
Thuận Thiên hoàng đế hỏi:
- Kế hoạch trận tu kiến truyền tống tiến triển như thế nào rồi?
Hình Thủ trả lời:
- Dự tính cuối năm có thể nếm thử truyền tống lần đầu tiên, một khi thành công, là sẽ chế tạo quy mô lớn.
Thuận Thiên hoàng đế gật đầu.
Khối thiên thạch vũ trụ kia đến nay còn chưa có khai thác xong, vẫn có hơn phân nửa ngừng ở ngoài thành, bây giờ sắp thành phong cảnh mang tính tiêu chí cho Đại Cảnh Kinh Thành.
- Không qua loa kế hoạch này được, ngươi cần phải nhìn chằm chằm nhiều hơn, cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm Kỳ Duyên thương hội.
- Thuận Thiên hoàng đế căn dặn, truyền tống trận quan hệ đến chiến lược của Đại Cảnh, cho dù Kỳ Duyên thương hội hỗ trợ chế tạo cũng không thể thăm dò thêm vị trí cụ thể.
- Thuộc hạ hiểu rõ.
Hình Thủ đáp.
Thuận Thiên hoàng đế bắt đầu phê duyệt tấu chương.
Đúng lúc này.
Hắn bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu.
Hình Thủ hỏi:
- Bệ hạ, làm sao vậy?
Thuận Thiên hoàng đế híp mắt nói:
- Có võ giả vượt qua Kim Thân cảnh đang chiến đấu, ngay tại Ti Châu.
Hình Thủ nghe xong, lập tức tan biến.
Thuận Thiên hoàng đế buông tấu chương xuống, lâm vào trong suy tư.
- Chân Long tự..... Tạm thời thả một chút.
Thuận Thiên hoàng đế một lần nữa cầm tấu chương, chuyên tâm xem xét.
Ti Châu, khu vực Chân Long tự.
Ở giữa dãy núi, hai bóng người đang đại chiến, một người trong đó chính là Già Diệp thần tăng, tay trái của hắn nắm bắt phật châu, tay phải đang đối chiêu cùng một nam tử thần bí mang theo mặt nạ.
Hai người đều là Càn Khôn cảnh, chân khí to lớn, mỗi một lần đối chưởng đều có thể chấn động để dãy núi run rẩy.
Phương xa, trước cổng chính Chân Long tự, trên trăm tên đệ tử đang đang quan sát, còn liên tục không ngừng có đệ tử từ trong chùa chạy ra.
- Tránh ra!
Một hòa thượng trẻ tuổi đẩy đám người đi ra, bước nhanh đi tới, khuôn mặt hắn không tính quá tuấn lãng, nhưng hai đầu lông mày lộ ra một cỗ ngạo khí, khiến cho hắn lộ ra cảm giác lãnh ngạo, hắn chính là đệ nhất thiên tài Chân Long tự, Chu Tuyệt Thế.
Chu Tuyệt Thế đưa mắt nhìn lại, con mắt căn bản theo không kịp thân pháp của Già Diệp thần tăng và nam tử đeo mặt nạ.
Quá nhanh.
Nam tử đeo mặt nạ thả người vọt lên, một cước đạp tới Già Diệp thần tăng, quanh thân lượn lờ lấy khí diễm mạnh mẽ, vạch phá giữa không trung trên dãy núi, dùng thế như vạn tấn bay đạp trúng Già Diệp thần tăng.
Già Diệp thần tăng bị đánh bay ra ngoài, cũng may hắn cấp tốc ổn định thân hình, hắn cúi đầu nhìn bàn tay phải của mình, bị nóng đến đỏ bừng, còn bốc hơi nóng, nửa gương mặt hắn lộ ra vẻ nghiêm túc.
Nam tử mặt nạ cao cao tại thượng, nhìn xuống Già Diệp thần tăng, nói:
- Giao vật kia ra, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết, cũng sẽ không tổn thương đệ tử của ngươi.
Vẻ mặt Già Diệp thần tăng không chút thay đổi nói:
- A Di Đà Phật, thứ ngươi muốn sớm đã không còn ở trong tay bần tăng.
Nam tử mặt nạ híp mắt lại, lạnh giọng hỏi:
- Ở đâu?-.
- Kinh Thành.
Lời Già Diệp thần tăng nói để con ngươi nam tử mặt nạ co rụt lại, hắn lập tức giận dữ, nói:
- Vì vật này, Thiên Nghiệp tự đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, không ngờ ngươi lại tuỳ tiện giao cho người khác?
Già Diệp thần tăng lắc đầu nói:
- Vật này cũng không phải là bần tăng có thể hàng phục, cũng không phải các ngươi có khả năng chưởng khống.
- Muốn chết!
Nam tử mặt nạ gầm thét một tiếng, lần nữa bay đạp tới Già Diệp thần tăng, trong chốc lát, ngoài thân hắn ngưng tụ ra huyễn tượng thiên địa càn khôn, sau đó chui vào trong cơ thể hắn, khiến cho hắn hóa thành một đạo cường quang, tốc độ đột nhiên tăng lên.
Song chưởng Già Diệp thần tăng đánh ra, chân khí sục sôi hóa thành một Kim Chung, bao phủ quanh thân, cao tới mười trượng, hùng vĩ vô song.
Kim Chung bị đánh nát, nam tử mặt nạ tung một cước đạp trên ngực Già Diệp thần tăng, tiếng gãy xương vang lên, Già Diệp thần tăng bí đá bay vào trong vách núi, bụi đất tung bay, cả núi ngọn lay động không dứt.
Nam tử mặt nạ rút ra loan đao bên hông, chuẩn bị kết thúc Già Diệp thần tăng.
- Đủ rồi.
Một giọng nói đạm mạc vang vọng giữa đất trời, cả kinh nam tử mặt nạ thu tay lại.
Cùng lúc đó, ngoài mấy chục dặm, Trình Viêm và hai võ giả đợi ở trong rừng cây, xa xa xem chiến, bọn hắn cũng nghe được giọng nói này, trong lòng đều giật mình.
Đạo Tổ!
Mặc dù không dám xác định, nhưng nếu thật sự là Đạo Tổ, vậy thì phiền toái.
Trình Viêm lập tức thổi một tiếng huýt sáo, âm thanh thanh thúy, hai lỗ tau nam tử mặt nạ phía xa ngoài mấy chục dặm khẽ động, lập tức quay người rời khỏi, trong chớp mắt tan biến tại phần cuối thiên địa.
Ba người Trình Viêm đi theo rời khỏi.
Các đệ tử Chân Long tự thấy này, vội vàng lao tới chỗ sơn nhạc Già Diệp thần tăng bị đánh bay vào, đối với Càn Khôn cảnh mà nói, chẳng qua là khoảng cách mấy hơi, đối với bọn hắn mà nói lại muốn trèo đèo lội suối.
Một bên khác.
Trong đình viện.
Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, nhưng thần niệm của hắn đang theo dõi Chân Long tự.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất