Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 409: Giá trị hương hỏa Hoàng triều, yêu tộc tụ thế (1)

Chương 409: Giá trị hương hỏa Hoàng triều, yêu tộc tụ thế (1)
Đối mặt lão giả tự xưng Tam Động Thiên, trong lòng Lâm Hạo Thiên lần nữa tràn ngập tuyệt vọng.
Hắn cắn răng nói:
- Giết ta cũng có được, có thể bỏ qua cho nó hay không?
Hắn đưa tay chỉ Thiên Thương lôi ưng dưới chân, mặc dù quen biết không lâu, nhưng yêu cầm này đã cùng hắn thành lập tình cảm thâm hậu.
Thiên Thương lôi ưng lần nữa kêu to, ánh mắt nó sắc bén, nhìn hằm hằm lão giả, không có chút thoái ý.
Lâm Hạo Thiên cảm động, dọc theo con đường này mặc dù mất đi rất nhiều, nhưng hắn cũng thu hoạch được rất nhiều, nhân tộc có người nguyện kết giao với hắn, nguyện ý giao phó thân nhân cho hắn, mà yêu tộc cũng có yêu thú nguyện gắn bó sinh tử cùng hắn.
Nghĩ được như vậy, Lâm Hạo Thiên đột nhiên thoải mái.
Lão giả đưa mắt quét nhìn giữa thiên địa, lạnh lùng nói:
- Chỗ dựa của ngươi đã không muốn hiện thân, cứ như vậy đi.
Hắn nâng tay phải lên, đang muốn xuất thủ, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, sắc mặt của hắn kịch biến.
Lôi vân bị tách ra, một đạo ánh sáng màu vàng khủng bố mang theo thiên uy lớn lao buông xuống.
Sương mù Long Khởi sơn bị đánh xuyên, dân chúng liên tục thấy mười mấy đạo kim quang được bắn ra, nhưng trong chớp mắt đã biến mất không thấy gì nữa, như là huyễn tượng.
Cảnh tượng như vậy dẫn tới bách tính nghị luận ầm ĩ, ngay cả Bạch Y vệ cũng hồi báo hoàng đế.
Thuận Thiên hoàng đế cầm lấy tấu chương, mạn bất kinh tâm nói:
- Đã là lần thứ mấy rồi?
Bạch Y vệ trả lời:
- Nửa năm qua, xuất hiện bảy mươi ba lần.
- Bảy mươi ba lần, xem ra Đại Cảnh thật nhiều kẻ địch.
Thuận Thiên hoàng đế tự lẩm bẩm, hắn tin tưởng Đạo Tổ ra tay không phải chơi đùa đơn giản, tất có rất nhiều cường địch mong muốn nguy hại Đại Cảnh.
Bảy mươi ba lần.....
Thuận Thiên hoàng đế lâm vào bên trong trầm tư, hắn ý thức được vận triều chi tranh còn muốn tàn khốc hơn mình dự đoán xa.
Thuận Thiên hoàng đế bỗng nhiên hạ lệnh:
- Truyền Huyền Không đảo Trương Thừa Cương đến đây.
- Vâng!
Bạch Y vệ lui ra.
Thuận Thiên hoàng đế lại không cách nào lại chuyên chú, nhíu mày, không biết đang suy tư điều gì.
Lâm Hạo Thiên đứng trên lưng Thiên Thương lôi ưng, toàn thân run rẩy, trợn mắt hốc mồm, ngay cả Thiên Thương lôi ưng cũng đang run lẩy bẩy.
Không gian bốn phương tám hướng còn lưu lại kim quang, đám võ giả Thẩm Lan tông bao quanh bọn hắn đều chết thảm, ngoại trừ lão giả, tất cả đều biến thành tro bụi, mà lão giả kia chỉ còn lại có tay phải lơ lửng giữa không trung.
Phía dưới hải dương xuất hiện mười mấy vòng xoáy khổng lồ, phát động sóng biển, trong thời gian ngắn khó khôi phục bình tĩnh.
- Tam Động Thiên liền chết như vậy?
Lâm Hạo Thiên nhìn đến ngây người.
Qua một hồi lâu, hắn mới lấy lại tinh thần, cực kỳ hưng phấn, bắt đầu hướng khoe khoang với Thiên Thương lôi ưng về chỗ dựa của mình.
- Ha ha ha, trợ thủ của ta lợi hại không?
- Chậc chậc, trách không được các trưởng lão Thánh phủ cũng không tìm thấy tiền bối, nguyên lai tiền bối vượt qua Tam Động Thiên.
- Đại Cảnh rốt cuộc mạnh cỡ nào? Tiểu Ưng, nhìn thấy không, đi theo ta lăn lộn, sẽ không để cho ngươi ăn thiệt thòi.
Lâm Hạo Thiên khoa tay múa chân, giống như hài tử choai choai.
Hắn sùng bái Khương Trường Sinh tới cực điểm, quyết tâm chờ đến Đại Cảnh sẽ nghe lời tiền bối răm rắp.
Một bên khác.
Khương Trường Sinh nghe tiếng lòng của Lâm Hạo Thiên, hài lòng cực kỳ.
Hắn bắt đầu diễn toán giá trị hương hỏa của Thẩm Lan tông.
【 Cần tiêu hao 3080000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? 】 .
Không.
Nương theo vị lão giả này chết thảm, giá trị hương hỏa Thẩm Lan tông thấp một phần tư, thật thảm.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hi vọng Thẩm Lan tông cứ thế từ bỏ, hắn cũng không muốn vì vậy mà diệt một tông, dù sao cũng không phải mâu thuẫn về chiến lược, chẳng qua là cừu hận của cá nhân.
- Lâm Hạo Thiên ơi Lâm Hạo Thiên, nhanh lên trưởng thành đi, ta cũng sẽ không một mực bảo hộ ngươi, con đường tiếp theo, ngươi vẫn phải gặp càng nhiều gặp trắc trở.
Khương Trường Sinh nhắm mắt lại.
Hắn đợi lâu, vẫn không có đợi đến sinh tồn ban thưởng.
Lần này, hắn có chút tiếc nuối.
Đây chính là Tam Động Thiên, giết một tên là thiếu một tên, đáng tiếc, bất quá cũng không có cách, khoảng cách quá xa, đối phương cũng rất khó trở thành kẻ thù của hắn.
Thuận Thiên năm hai mươi mốt, mùa xuân tháng hai.
Khương Trường Sinh tĩnh toạ dưới tàng cây, ý thức thì tắm ở bên trong Đạo Giới.
Bây giờ Đạo Giới đã hình thành thiên địa mới, trời xanh mây trắng, bình nguyên chập trùng, rừng cây rậm rạp tăng thêm màu xanh cho thiên địa.
Doanh Ngư giương cánh ngàn trượng bốc lên trong mây, Bạch Long đi theo nó, ở trước mặt nó, Bạch Long lộ ra vô cùng nhỏ bé.
Ý thức Khương Trường Sinh thì nhìn về phía Vân Thiên thần thụ ở trung ương đại lục, cây này đã sắp trưởng thành, trên đỉnh cây ngưng tụ mây mù, mặc dù không tính là cây cối cao nhất trong rừng cây, nhưng lộ ra cực kỳ chú mục.
Bất quá chờ Vân Thiên thần thụ dài đến cao bằng trời, đoán chừng còn phải đợi rất nhiều năm.
Ở bên trong Đạo Giới, Khương Trường Sinh có thể trồng rất nhiều hoa cỏ, thậm chí không thiếu kỳ trân dị bảo, có di sản của Hiển Thánh động thiên, có hoàng đế tặng, chủng loại phong phú, bây giờ Đạo Giới đã không cần dựa vào Khương Trường Sinh hấp thu thiên địa linh khí, tự mình đã có thể thúc đẩy sinh trưởng linh khí, để Doanh Ngư, Bạch Long sinh tồn, thậm chí để cho Khương Trường Sinh tu luyện.
Cảm thụ được linh khí của Đạo Giới, Khương Trường Sinh yên lặng đánh giá, Đạo Giới đang một mực ấp ủ quy tắc bản thân, bây giờ đã hình thành sinh thái tuần hoàn, linh khí chính là cơ sở quy tắc thiên địa, linh khí càng nhiều, có thể gánh chịu càng nhiều sinh linh sinh tồn ở đây.
Hiện thực cũng là như thế, chẳng qua sinh linh thế giới võ đạo không thể hấp thu thiên địa linh khí, cho nên thiên địa sinh ra võ đạo linh khí, võ đạo linh khí cũng là do thiên địa linh khí diễn hóa, chỉ là không thuần túy bằng thiên địa linh khí.
Đây mới là tu tiên, nắm giữ thiên địa, lực lượng Thiên Địa đã là lực lượng của bản thân, con người cùng tự nhiên, đạo pháp hợp nhất.
Khương Trường Sinh thu hồi ý thức, mở to mắt. Kỳ Duyên thương hội Trương Anh đến đây bái phỏng, hắn thấy Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần, thái độ càng thêm cung kính.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất