Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 466: Diệp Tầm Địch hoảng sợ, cha cùng con (2)

Chương 466: Diệp Tầm Địch hoảng sợ, cha cùng con (2)
Cơ Võ Quân rõ ràng là thiên tài đến từ Thánh triều, Diệp Tầm Địch xác thực khó lường, nhưng cũng chỉ là đệ nhất một vùng biển mà thôi.
Bạch Kỳ cảm khái nói:
- Thiên kiêu bên người chủ nhân thật sự càng ngày càng nhiều, càng ngày càng không hợp thói thường.
Khương Trường Sinh từ chối cho ý kiến.
Bạch Kỳ còn có một câu không nói, nó cảm thấy chủ nhân đang hạ một bàn lớn cờ.
Ngược lại nó không nghĩ ra Khương Trường Sinh vì sao đối xử tử tế với Đại Cảnh như thế, Khương Tử Ngọc đều đã chết bao nhiêu năm.
Vừa nghĩ tới suy đoán trong lòng, nó thậm chí còn có chút hưng phấn.
Một lúc lâu sau, Cơ Võ Quân hai người trở về, y phục Cơ Võ Quân chưa nhiễm bụi trần, thoạt nhìn không có đánh nhau, trái lại Diệp Tầm Địch cực kỳ chật vật, đầu tóc rối bời, y phục tả tơi, mặt mũi bầm dập, vết thương chằng chịt.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Cơ Võ Quân lộ ra một chút sợ hãi, giống như lúc trước nhìn Khương Trường Sinh.
Cơ Võ Quân bỏ qua ánh mắt của hắn, đi vào trước mặt Khương Trường Sinh ngồi xuống, cả gan lĩnh giáo võ đạo.
Khương Trường Sinh không có từ chối, đối mặt nghi ngờ của nàng, cố ý nói ra vài lời nhìn như huyền ảo, kì thực là nói mò, lời nói rỗng tuếch.
Quả nhiên, Cơ Võ Quân bị hù đến sửng sốt một chút.
Thực tiễn ra chân lý, Khương Trường Sinh đã phát hiện đối mặt thiên tài, không thể giảng quá rõ ràng, chỉ cần cho bọn hắn một phương hướng, bọn hắn sẽ tự mình lĩnh ngộ, sáng tạo võ học tốt hơn.
Đương nhiên, cũng không phải nói rõ những thiên tài này ngoại trừ tập võ ra thì lộ ra ngu xuẩn trong việc xem người xem chuyện, mà là bởi vì Khương Trường Sinh quá mạnh.
Bất kỳ thế giới gì đều như thế.
Lời cường giả nói để người tin phục, nhất là khi cường giả biểu thị đang dẫn dắt ngươi, cho ngươi chỗ tốt, người sẽ suy nghĩ.
Thiên tài có đôi khi cần lực lượng cường đại trấn định tâm chưa quyết định của bọn hắn, để bọn hắn sớm ngày rời khỏi xoắn xuýt hiện tại.
Cứ như vậy, Cơ Võ Quân thường thường sẽ tới bái phỏng Khương Trường Sinh.
Nửa năm sau, nàng thỉnh cầu chuyển vào đình viện, ngược lại phòng ốc đủ nhiều, Khương Trường Sinh cũng đồng ý, giữ nàng ở bên người, ngược lại càng an tâm, miễn cho nàng chạy loạn khắp nơi.
Cái này khiến Diệp Tầm Địch càng thêm có cảm giác nguy hiểm, hắn bắt đầu chuyên tâm luyện công, ngay cả thời gian dạy cho Dương Chu thời gian cũng ít đi, cũng may Dương Chu đã không cần hắn tự mình dạy bảo, trước đó chẳng qua là Diệp Tầm Địch không yên lòng hắn.
·····.
Lại là ba năm qua đi.
Thuận Thiên năm năm mươi bảy.
Bầu không khí trong kinh thành trở nên quỷ dị, chỉ vì thường xuyên có quan lại xuống ngựa, Thái Tử đổi không ít người trong quan lại Vận Bộ, thủ đoạn của hắn lần này cũng đưa tới không ít người bất mãn, nhưng theo bên cạnh Khương Triệt nhiều thêm một người, âm thanh không vừa lòng của những cái kia tan biến hết.
Khương Tiển!
Năm ngoái cuối năm, Khương Tiển cùng Bình An trở về, sau khi Khương Triệt gặp qua hắn, hai người thường xuyên qua lại liền quen thuộc.
Tình cảnh Khương Triệt bây giờ giống như Cảnh Nhân tông năm đó, cho nên Khương Tiển rất có hảo cảm đối với hắn.
- Sư tổ, bằng không ngài đi nói một câu? Để Thiên Tử nhường ngôi đi!
Trong đình viện, Khương Tiển nói một lời đại nghịch bất đạo.
Khương Trường Sinh không có lên tiếng.
Bạch Kỳ trêu chọc nói:
- Tiểu Thái Tử đổ cho ngươi thuốc mê gì, ngươi muốn duy trì hắn tạo phản sao?
Khương Tiển hoàn toàn thất vọng:
- Tự nhiên không có khả năng tạo phản, chỉ là ta cảm thấy Thiên Tử nếu muốn tập võ, vậy thì nên nhường lại hoàng vị, cho hậu nhân một cơ hội.
Hắn năm đó cũng có cơ hội tranh đoạt hoàng vị, nhưng hắn chỉ muốn theo đuổi võ đạo, cho nên hắn rất không vừa lòng đối với Thuận Thiên hoàng đế.
Để con trai quản lý giang sơn, mình thì chiếm lấy hoàng vị, đây không phải c*t đầy hầm cầu à?
Khương Triệt hiện tại làm ra hết thảy công tích, sách sử đều sẽ ghi vào trên đầu Thuận Thiên hoàng đế, đây là không công bằng.
Đương nhiên, cái này cũng có thể nói rõ Khương Triệt có nhiều ưu tú.
Diệp Tầm Địch cười nói:
- Tựa hồ hết thảy hoàng đế mặc dù định Thái Tử, cũng không muốn thoái vị, thậm chí sẽ sinh ra kiêng kị đối với Thái Tử, cho đến chết mới nhường lại hoàng vị.
Cơ Võ Quân nói theo:
- Xác thực, Thánh triều cũng như thế.
Khương Tiển cũng hiểu biết thân phận của nàng, cực kỳ kính trọng nàng, hắn nhìn về phía nàng, nói:
- Tiền bối, theo ngài, hành động như vậy coi là tốt à, có phụ trách đối với thiên hạ bách tính, đối với hậu nhân?
Cơ Võ Quân bình tĩnh nói:
- Chớ hỏi ta, nếu ta hiểu chuyện này cũng sẽ không bị đại thần Thánh triều truy sát.
Trước khi đoán ra thái độ cụ thể của Khương Trường Sinh đối với Đại Cảnh, nàng sẽ không chen chân vào chuyện hoàng quyền của Đại Cảnh.
Khương Tiển nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:
- Sư tổ, ngài nói chuyện đi.
Hắn biết được thân phận chân thật của Khương Trường Sinh, hắn thấy, Khương Trường Sinh có tư cách định hoàng vị.
Khương Trường Sinh mở to mắt, nói:
- Chuyện hoang vị chính là chuyện của cha con bọn họ, ta há có thể nhúng tay, giao cho phụ tử bọn hắn đi, nếu Khương Triệt thật có năng lực, chắc chắn có biện pháp đạt được hoàng vị, dĩ nhiên, có một chút, ngươi nhất định phải nói cho hắn biết, dù tranh thủ như thế nào, giang sơn không thể loạn, hoàng thất không được thấy máu.
Câu nói này cũng đang cảnh cáo Khương Tiển.
Một khi mở ra tiền lệ, hậu nhân Khương gia sẽ bắt chước, đây cũng không phải chuyện tốt.
Thời kỳ đầu của Đại Cảnh, chuyện phụ tử tương tàn có thể kéo dài ba đời.
Khương Tiển nghe được Khương Trường Sinh nói bóng gió, hắn bất đắc dĩ nói:
- Ta cũng là gấp gáp thay Triệt nhi, hắn làm ta nghĩ đến đại ca, ta lo lắng hắn còn thảm hơn đại ca, ít nhất phụ hoàng tận lực không có kéo dài tính mạng, chính là cho đại ca cơ hội, nhưng hôm nay Thiên Tử còn đang tráng niên, không nhất định không phải đến chết mới có thể truyền vị.
Nhắc đến Khương Tử Ngọc, Khương Trường Sinh yên lặng.
Vẫn là con của hắn tốt, biết đại thể.
Nhưng đứng ở lập trường của Thuận Thiên hoàng đế, hắn cũng không có làm sai, Thiên Tử chưa chết, hắn vẫn có hùng tâm, dựa vào cái gì thoái vị?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất