Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 467: Thiên Ô nhất tộc, khổ cực cả đời (1)

Chương 467: Thiên Ô nhất tộc, khổ cực cả đời (1)
- Ngươi chẳng qua cảm thấy hắn giống phụ hoàng ngươi, cho nên trong lòng có đồng tình, nhưng Thiên Tử lại sai ở đâu, cũng bởi vì sớm sinh ra Khương Triệt à, hay là nói, hắn phạm vào sai lầm lớn, còn về Khương Triệt giám quốc, nếu như Thiên Tử không cho hắn giám quốc, hiện tại có lẽ các hoàng tử khác vẫn phải vội vàng tranh đấu, nguy hiểm đoạt chính mang cho Khương Triệt áp lực chắc chắn lớn hơn hiện tại.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói, đứng ở góc độ Khương Triệt, nhìn như ủy khuất, nhưng vị trí Thái Tử của bản thân hắn là do Thuận Thiên hoàng đế định.
Nếu Khương Triệt không muốn giám quốc, tự có hoàng tử nguyện ý.
Khương Tiển nghe xong cũng tỉnh táo lại.
Bạch Kỳ nói theo:
- Đúng vậy ađó, đây chính là vận triều, hoàng vị không phải trò đùa, cũng không phải gia truyền nghiệp đơn giản, năng lực Khương Triệt trị quốc quả thật không tệ, nhưng hoàn toàn vượt qua Thiên Tử sao? Thiên Tử chẳng qua là ủy quyền, để cho hắn ngồi vững vị trí thái tử của mình, Đại Cảnh trước đó, có bao nhiêu hoàng đế dám uỷ quyền?
Cơ Võ Quân gật đầu, lau mắt mà nhìn đầu Yêu Lang này.
Diệp Tầm Địch trêu chọc nói:
- Không nghĩ tới con chó chết nhà ngươi nghe hiểu.
- Nói nhảm, há có thể giống như ngươi, chỉ mạnh cơ bắp không có đầu óc.
- Ngươi...
Nhìn một người một sói lại ầm ĩ, dù Khương Tiển cũng bị chọc cười.
Khương Tiển cũng không phải người thô bạo không nói đạo lý, lại thêm nghe lời Khương Trường Sinh, rất nhanh đã nghĩ thông suốt.
- Sư tổ nói đúng, giang sơn này cũng không phải Triệt nhi đánh xuống, không có lý do cần phải để cho hắn sớm đăng cơ, ta sẽ khuyên hắn tập võ thật tốt, tăng trưởng tuổi thọ, chỉ cần cảnh giới võ đạo cao, là hắn có thể tăng thọ, hắn cũng không phải Thiên Tử, Thiên Tử lại thế nào đột phá, mệnh số cũng có hạn chế.
Khương Tiển hít sâu một hơi, nghiêm túc nói.
Khương Trường Sinh nói:
- So với Thiên Tử cùng Thái Tử, ta càng để ý cảnh giới của ngươi, nên trùng kích Càn Khôn cảnh.
Hắn nhìn về phía Bình An.
Bình An đang chơi đùa cùng Hoàng Thiên, Hắc Thiên, hai mèo cũng hết sức ưa thích hắn, cả ngày lẫn đêm đều quấn quýt lấy nhau.
Mặt Khương Tiển lộ vẻ xấu hổ, nói:
- Tiếp theo một quãng thời gian ta sẽ không nữa xuống núi, chuyên tâm luyện công, bây giờ Đại Cảnh không cần ta xông pha chiến đấu.
Khương Trường Sinh gật đầu, sau đó nhắm mắt lại.
Chuyện này như vậy bỏ qua, chuyện hoàng thất, hắn thấy nên để chính bọn hắn xử lý, quá nhiều vượt quyền ngược lại sẽ đánh tan hùng tâm của hoàng đế, bất lợi cho công cuộc thống nhất thiên hạ.
Nếu Khương Tiển nhúng tay, ngày sau phiên vương chắc chắn bắt chước, cái kia quá phiền toái.
Ở trong lòng Khương Trường Sinh, địa vị của Khương Triệt và Thuận Thiên hoàng đế không sai biệt lắm, đương nhiên sẽ không hướng về bất kỳ ai.
Trước mắt mà nói, hắn vẫn rất hài lòng với cách làm của Thuận Thiên hoàng đế.
Long Khởi sơn nhiều thêm Khương Tiển, Bình An trở nên càng náo nhiệt, Cơ Võ Quân cũng thỉnh thoảng sẽ chỉ bảo những người khác võ học, để mọi người được ích lợi không nhỏ, nàng là Lục Động Thiên, thậm chí có khả năng thu Diệp Tầm Địch làm đồ đệ.
Ngày kế tiếp, Khương Triệt đến đây bái phỏng Khương Tiển, biết được hắn đang lúc bế quan, chỉ có thể thất vọng cáo lui.
Trước khi đi, Khương Trường Sinh vẫn nói cho hắn biết một phen:
- Triệt nhi, tâm nếu là vì dân, dân không sớm thì muộn sẽ hồi báo ngươi, rất nhiều chuyện gấp không được, làm việc nhất định phải không thẹn với lương tâm, tích đức mới có thể kết thúc yên lành.
Nói lời này để Khương Triệt nghe mà mồ hôi lạnh tràn trề.
Trở lại bên trong tẩm cung của mình, Khương Triệt còn đang nghĩ về lời nói này.
Hắn không phải người ngu, hiểu rõ ý tứ Khương Trường Sinh, cũng muốn thông chuyện khác.
Hắn ý thức được dã tâm của mình là bởi vì phụ hoàng dung túng, chớ nhìn hắn bây giờ công tích không tệ, luận danh vọng, giữa hắn và phụ hoàng thì bách tính chắc chắn lựa chọn phụ hoàng, một khi chọc giận phụ hoàng, phụ hoàng một câu đã có thể khiến cho vị trí thái tử của hắn không còn.
Hắn còn chưa đủ tư cách nhúng chàm hoàng vị.
Hắn càng nghĩ càng sợ, suy nghĩ thủ đoạn trước kia của phụ hoàng, suy nghĩ đến những huynh đệ, hoàng thân tâm hoài quỷ thai của mình.
Tất cả đều đang đào hố cho hắn, bao gồm cả phụ hoàng hắn đều đang thử thăm dò hắn.
Khương Triệt hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên định.
·····
Thoáng chớp mắt.
Lại ba năm qua đi, Đại Cảnh mưa thuận gió hoà, trong ngoài an lành, các nơi thỉnh thoảng xuất hiện yêu loạn, nhưng rất nhanh sẽ bị trấn áp, thừa dịp giai đoạn không có chinh chiến, Khương Triệt trắng trợn thành lập truyền tống trận, Võ phủ, đào móc tài nguyên các nơi, đồng thời không có đoạn tuyệt liên hệ cùng ngoại giới, Đại Cảnh trước mắt đã thành lập liên hệ cùng hai phe hoàng triều hải ngoại, vương triều đến đây dâng cống càng vượt qua số lượng năm mươi.
Từ khi Đại Cảnh để Phụng Thiên vấp phải trắc trở, không có hoàng triều dám khinh thường Đại Cảnh, cho nên đều muốn giao hảo, chờ đợi Đạo Tổ rời bàn lại tranh phong, cũng không phải hết thảy hoàng triều bị kẹp giống như Phụng Thiên, hoàng triều khác còn có lựa chọn khác, cũng không phải nhất định phải cùng chết với Đại Cảnh, dưới bối cảnh như vậy, quốc lực Đại Cảnh tăng trưởng tốc độ cao, sức sản xuất của bách tính phóng đại, kinh tế cũng là một năm cao hơn một năm, mặc dù trình độ các châu Đại Cảnh sinh hoạt vẫn có khoảng cách, nhưng ít ra có thể làm cho hết thảy bách tính không cần lo lắng bị chết đói, chỉ là đồ sát yêu thú đã có thể để giá thịt giảm xuống trên phạm vi lớn, ngược lại là một chút rau quả, hoa quả trở nên đắt đỏ.
Kỳ Duyên thương hội đã xây dựng phân đà trên khắp Đại Cảnh, trọng tâm cũng dần dần hướng về phía Đại Cảnh, vì để cho hoàng thất Đại Cảnh yên tâm, bọn hắn còn cố ý để người của triều đình đi vào thương hội, đối với cái này, Thuận Thiên hoàng đế và Thái Tử đều rất hài lòng, cũng cho Kỳ Duyên thương hội thu hoạch được càng nhiều tiện lợi.
Đầu tháng tám, Ti Châu trở nên nóng bức, có phần nóng hơn so với cùng tháng những năm qua.
Trương Anh đến đây bái phỏng.
- Đạo Tổ, tình huống không ổn, Thiên Hải đi về phía nam xuất hiện một hỏa điểu thần bí, toàn thân đều là lửa, nó đang ở đại lục khác, đi dạo trên vùng trời vận triều, mang đến hoả hoạn liên tục không ngừng cho các nơi, nạn hạn hán, ngay cả võ giả Động Thiên cảnh cũng không làm gì được nó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất