Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 486: Đại Cảnh mạt lộ (2)

Chương 486: Đại Cảnh mạt lộ (2)
Đạo tâm thần chỉ nói:
- Hiện ra kiếm đạo của ngươi, đừng có lại nghĩ đến chuyện khác, dùng hết toàn lực đánh với ta một trận, ngươi còn có một chút hi vọng sống.
Dứt lời, hắn buông tay phải ra.
Kiếm Chủ lập tức tan biến, xuất hiện ở vị trí mấy trăm trượng trên bầu trời, đầu hắn đầy mồ hôi, thậm chí khống chế không nổi thân thể, bắt đầu thở dốc.
Đạo tâm thần chỉ cho hắn cảm giác áp bách thật sự quá mạnh.
Hắn cuối cùng cũng không phải là phàm phu, rất nhanh đã trấn định lại.
Đã như vậy, vậy cũng chỉ có thể liều mạng chiến một trận.
Kiếm Chủ nâng tay phải lên, mộc kiếm trên trụ đá và mặt đất cấp tốc bay lên, bay tới quanh người hắn, tốc độ cao xoay quanh, nhấc lên gió mạnh, ngay cả lôi vân đều bị phát động.
Hết thảy kiếm khách mất đi trói buộc, dồn dập thoát khỏi xích sắt, khi bọn hắn thiếu thốn chân khí, thân thể suy yếu, thoát khỏi xích sắt đã là cực hạn, bọn hắn rơi trên mặt đất, ngước nhìn Kiếm Chủ.
- Kiếm ý thật cường đại, cái tên này thật sự không đơn giản.
- Đó là Đạo Tổ sao? Đây là tuyệt học gì, chân khí ngưng tụ mà thành phân thân?
- WOW, ta nhưng chưa nghe nói qua võ học tạo ra phân thân, Đạo Tổ chẳng lẽ thật sự là tiên nhân?
- Không hổ là Đại Cảnh Đạo Tổ, không thấy chân thân đã cảm nhận được sự cường đại của hắn.
- Ha ha ha, Kiếm Chủ, đáng đời, tự làm tự chịu!
Các kiếm khách nghị luận ầm ĩ, có thán phục Đạo Tổ mạnh mẽ, có giễu cợt, nhục mạ Kiếm Chủ.
Kiếm Thần là bình tĩnh nhất, Đạo Tổ vừa ra tay, Kiếm Chủ hẳn phải chết không nghi ngờ.
Kiếm ý của Kiếm Chủ càng ngày càng mạnh mẽ, cả hải đảo đều đang run rẩy, nước biển xung quanh nhấc lên kinh đào hải lãng, như bão tố đột kích.
Hắn nhìn xuống đạo tâm thần chỉ, tay phải như kiếm, vung trảm hướng về phía đạo tâm thần chỉ, trong chốc lát, lôi vân bị đánh tan, muôn vàn lôi điện hội tụ thành một đạo kiếm quang kinh khủng chém về phía đạo tâm thần chỉ.
Đạo tâm thần chỉ nâng tay phải lên, nhất chỉ đè lại kiếm quang khủng bố rơi xuống đỉnh đầu, nhưng kiếm uy đáng sợ để hải đảo phía dưới sụp đổ, chia năm xẻ bảy, bụi đất tung bay.
Kiếm Chủ động dung, hai tay của hắn biến hóa kiếm chiêu, lôi điện kiếm quang phá toái, hóa thành kiếm ảnh như mưa sa tầm tã oanh sát đạo tâm thần chỉ, chút kiếm ảnh này cũng không phải trùng kích đơn giản, còn có thể đánh ra kiếm pháp, cực kỳ linh xảo.
Đạo tâm thần chi hình thành vòng bảo hộ linh lực, dễ dàng chống cự hết thảy công kích của Kiếm Chủ.
- Thực lực không tệ, đã vượt qua Tam Động Thiên bình thường.
Khương Trường Sinh yên lặng than thở, nhưng Kiếm Chủ phải chết, đây cũng là cảnh cáo dành cho thế nhân, động đến người của hắn, phải nghĩ rõ ràng hậu quả.
Đạo tâm thần chỉ bỗng nhiên động.
Hóa thành một đạo ánh sáng màu lam xé rách kiếm ảnh đầy trời, trong nháy mắt xuyên qua thân thể Kiếm Chủ, ngừng sau lưng hắn.
Sắc mặt Kiếm Chủ ngưng kết, cúi đầu nhìn về phía lồng ngực mình, bị đụng xuyên một lỗ máu to lớn, máu thịt vương vãi xuống.
- Làm sao có thể...
Hắn biết mình không phải đối thủ của Đạo Tổ, nhưng không ngờ khoảng cách to lớn như thế.
Chân khí của hắn đã tiêu tán, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sinh cơ đang trôi qua nhanh chóng.
Hắn chật vật quay đầu nhìn lại, run giọng nói:
- Đạo Tổ, ngươi quả nhiên lợi hại... Đại Cảnh có ngươi, tức là hảo vận, lại là vận rủi, rất nhanh Đại Cảnh sẽ đi đến hướng mạt lộ...
Thân thể của hắn đi theo rơi xuống phía dưới.
Đạo tâm thần chỉ đưa tay khẽ hấp, kéo tới thân thể của hắn, một tay nắm lấy đầu của hắn, một tay khác hút Kiếm Thần tới, mang theo hai người cấp tốc tan biến tại chân trời.
Các kiếm khách phân tán trên hòn đảo bị phá vỡ phía dưới vẫn ở vào trong rung động.
Bọn hắn biết Đạo Tổ rất mạnh, nhưng mới rồi Kiếm Chủ bộc phát kiếm ý cùng võ học có khí thế đáng sợ đủ để hủy thiên diệt địa, nhưng ở trước mặt Đạo Tổ lại không chịu được một kích.
Đạo Tổ đến cùng là cảnh giới gì?
······.
Trong đình viện.
Khương Trường Sinh đứng dậy, Diệp Tầm Địch một mực quan sát hắn vội vàng đứng lên hỏi:
- Ngài muốn đi cứu Kiếm Thần?
Những người khác cũng mở to mắt, mong đợi nhìn về phía Khương Trường Sinh.
Đúng lúc này, một hồi gió lớn từ trên trời giáng xuống, một hư ảnh màu lam rơi vào trong đình viện, dọa tất cả mọi người đều đề phòng, bao gồm cả Cơ Võ Quân ở bên trong.
Đạo tâm thần chỉ buông xuống hai người trong tay, Kiếm Thần vững vàng đứng thẳng, Kiếm Chủ đã hôn mê thì nằm trên mặt đất.
Nhìn thấy Kiếm Thần, mọi người nhất thời sửng sốt.
Bọn hắn còn chưa làm rõ ràng tình huống, đạo tâm thần chỉ đi về phía Khương Trường Sinh, dung nhập vào trong cơ thể hắn.
- Đây là tuyệt học gì?
Cơ Võ Quân trừng lớn đôi mắt đẹp, bỗng nhiên suy nghĩ võ đạo của mình, cả hai có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, nhưng võ đạo của nàng chỉ có thể dùng để đối địch, không thể cách nàng quá xa.
Kiếm Thần đánh vỡ yên lặng, chắp tay hành lễ, nói:
- Đa tạ Đạo Tổ cứu giúp, thật sự hổ thẹn, để ngài thất vọng.
Khương Trường Sinh nói:
- Nghỉ ngơi thật tốt đi.
Hắn đi đến trước mặt Kiếm Chủ, làm hắn thức tỉnh, Kiếm Chủ mặc dù thụ trọng thương, nhưng được Hồi Xuân thuật treo một hơi cuối cùng, còn chưa triệt để chết đi.
Kiếm Chủ vừa mở mắt, đã đối mặt với ánh mắt của Khương Trường Sinh.
Chính là Huyễn Thần đồng.
Lần này, Khương Trường Sinh không có ý định giấu diếm thuật này, dù sao hắn ngay cả Chân Long đều kêu gọi ra, hắn trong lòng mọi người đã không gì làm không được.
Mọi người tới không kịp quan tâm Kiếm Thần, tất cả đều nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh cùng Kiếm Chủ.
Ánh mắt Kiếm Chủ bao la mờ mịt, Khương Trường Sinh để cho hắn nói ra vì sao nói Đại Cảnh sắp đến mạt lộ.
- Đại Cảnh có Đạo Tổ tọa trấn, không chút kiêng kỵ khuếch trương, đã dẫn tới các triều xung quanh kiêng kị, nếu không diệt trừ Đạo Tổ, Đại Cảnh thế tất chiếm đoạt các triều, do năm phương hoàng triều, mấy chục tông môn hải dương hợp lại, lấy ra tài nguyên khổng lồ, cùng nhau mời Chiến thần Thánh triều đến đây tru diệt Đạo Tổ....


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất