Chương 533: Chuẩn bị vẹn toàn, bắt đầu di chuyển
Khương Trường Sinh nói Mộ gia gia nhập cho Khương Triệt nghe, Khương Triệt tất nhiên cao hứng, quyết định chờ Mộ gia thu xếp tốt sẽ tự mình triệu kiến Mộ Huyền Cương.
Đại Cảnh sắp đi tới Thái Hoang, trước khi đi hấp dẫn càng nhiều võ giả càng tốt.
Hắn thậm chí còn nghĩ lôi kéo Phụng Thiên hoàng triều, nhưng bị Khương Trường Sinh từ chối, cũng nhắc nhở hắn, việc này nếu để quá nhiều thế lực biết được, ngược lại sẽ dẫn tới nguy hiểm.
Đại Cảnh còn đang ở bên trong trù bị, tận khả năng tập trung tất cả tài nguyên, nhân thủ hải ngoại trở về, Thiên Hải cùng Đông châu cũng là không hề động, bởi vì Khương Trường Sinh chuẩn bị đem hai địa phương này cùng một chỗ dời đi.
Hai địa phương này có rất nhiều hương hỏa tín đồ, thuộc về Đại Cảnh, tự nhiên cùng một chỗ dời đi, còn về tín đồ địa phương khác, hắn bất lực, chỉ có thể tình cờ giúp một vài người trong số bọn hắn, bản thân bọn hắn cách Long Mạch đại lục cũng rất xa, cho nên Long Mạch đại lục đi chỗ nào cũng không có ảnh hưởng bọn hắn.
Mấy ngày sau.
Mộ Linh Lạc đi vào trước sơn môn Long Khởi Quan, toàn thân nàng áo trắng cõng Tù Thiên Kiếm, khí chất xuất trần, như là tiên tử hạ phàm, hấp dẫn không ít người chú ý, nàng cũng đang thưởng thức phong cảnh của Long Khởi Quan.
Thanh Nhi đi đến trước mặt nàng, nói:
- Ngươi chính là Mộ Linh Lạc? Đạo Tổ bảo ta đến đón tiếp ngươi.
Mộ Linh Lạc gật đầu, đi theo Thanh Nhi rời đi.
Một đường không nói chuyện.
Hai người tới trong đình viện Long Khởi sơn, Thanh Nhi đưa tay ra hiệu, sau đó quay người rời đi.
- Mộ Linh Lạc.
Một tiếng kinh hô quen thuộc truyền đến, Mộ Linh Lạc định thần nhìn lại, phát hiện là Lâm Hạo Thiên, mặc dù nàng đã sớm biết Khương Trường Sinh chứa chấp Lâm Hạo Thiên, nhưng khi gặp lại Lâm Hạo Thiên, vẫn còn có chút cảm giác cảnh còn người mất.
Những người khác dồn dập mở mắt nhìn về phía Mộ Linh Lạc, trong ánh mắt đầy tò mò.
Khương Trường Sinh ngồi ở dưới tàng cây, vẫy tay chào nàng, Mộ Linh Lạc thấy thế bước đi nhanh đến trước mặt hắn.
- Ta giới thiệu cho mọi người một chút, nàng gọi Mộ Linh Lạc, cũng đến từ Thần Cổ Đại Lục, về sau đối đãi với nàng cũng giống như đối đãi với ta.
Lời Khương Trường Sinh để mọi người kinh ngạc, không phải có ý nghĩa là tương đương nói cho mọi người biết rằng Mộ Linh Lạc là nữ chủ nhân của Long Khởi Sơn.
Bạch Kỳ gấp, thật vất vả sống qua Hoa Kiếm Tâm, làm sao đột nhiên toát ra thêm một nữ tử?
Nó vội vàng hỏi:
- Chủ nhân, nàng có lai lịch ra sao?
Cơ Võ Quân cũng chăm chú nhìn Mộ Linh Lạc, quan sát tỉ mỉ, rất nhanh ánh mắt của nàng thay đổi..
Nàng có thể nhìn ra được Mộ Linh Lạc không tầm thường, trên người có một cỗ khí thế lăng lệ khó mà miêu tả, nhất là thanh thạch kiếm Mộ Linh Lạc cõng kia, cực kỳ không đơn giản.
Khương Trường Sinh nói:
- Về sau ngươi sẽ rõ.
Mộ Linh Lạc thoải mái hào phóng, tự giới thiệu, đại khái nói một lần tình huống Mộ gia.
Lâm Hạo Thiên nhìn chằm chằm nàng, nói:
- Ngươi lại mạnh lên, không nghĩ tới ta gặp nhiều cơ duyên như vậy, đều không thể kéo dài khoảng cách với ngươi, không hổ là thiên tài cùng thế hệ duy nhất đánh bại ta.
Nghe vậy, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Mộ Linh Lạc thay đổi, tư chất Lâm Hạo Thiên yêu nghiệt ra sao, bọn hắn rất rõ ràng, thậm chí để Diệp Tầm Địch, Dương Chu hoài nghi nhân sinh, không nghĩ tới Lâm Hạo Thiên còn bại bởi người đồng lứa.
Cơ Võ Quân mở miệng nói:
- Trên người ngươi có thượng cỗ Võ Đế truyền thừa không kém hơn Lâm Hạo Thiên, xin hỏi là vị thượng cỗ Võ Đế nào?
Mộ Linh Lạc nhìn về phía Khương Trường Sinh, thấy Khương Trường Sinh gật đầu mới hồi đáp:
- Tù Thiên võ đế.
Mọi người động dung, bỗng nhiên nghĩ đến trước đó Đạo Tổ từng hỏi thăm qua Tù Thiên võ đế, nguyên lai là bởi vì cô gái này.
Diệp Tầm Địch khó chịu, hắn trước kia dùng thượng cỗ võ đạo làm vinh hạnh, nhưng hiện nay ở trong sân có nhiều thêm hai vị tiếp nhận truyền thừa của Võ Đế thời thượng cổ, hắn cảm giác tràn ngập áp lực, cảm thấy bản thân sắp không theo kịp bộ pháp của người khác.
Tiếp tục như vậy nữa, về sau nhất định còn sẽ xuất hiện càng nhiều thiên tài, hắn nhất định phải càng nỗ lực.
Mộ Linh Lạc bắt đầu nói chuyện phiếm với mọi người, bất quá nàng chú ý nhất vẫn là Khương Tiển, chẳng qua là ánhmắt không có nhìn chằm chằm Khương Tiển.
Khương Tiển và Khương Trường Sinh có dung mạo thật giống nhau.
Nàng đã biết được hoàng thất Đại Cảnh họ Khương, mà nàng là người duy nhất biết được tên thật của Khương Trường Sinh.
Nguyên lai Đại Cảnh là hậu nhân của Trường Sinh ca ca.
Mộ Linh Lạc trước kia đã biết Khương Trường Sinh có thê tử, bất quá bởi vì đối phương đã chết, nàng đương nhiên sẽ không so đo, bây giờ nhìn thấy Khương Tiễn, chẳng biết tại sao nàng không sinh ra nổi cảm giác ghen tuông, có cảm giác thân cận không hiểu rõ, phảng phát nhìn thấy người nhà họ Mộ.
- Cũng đừng nói tên của ta ra ngoài, đây là bí mật của hoàng thất Đại Cảnh.
Giọng nói của Khương Trường Sinh truyền vào trong tai Mộ Linh Lạc, dùng truyền âm chi thuật, cũng chỉ có nàng có thể nghe được.
Mộ Linh Lạc không có gật đầu, vẫn như cũ tự nhiên nói chuyện phiếm với tất cả mọi người.
Cứ như vậy, Mộ Linh Lạc ở vào trong đình viện, Long Khởi sơn rất lớn, phòng ngủ của những người khác đều ở trong sân khác, chẳng qua ngày thường thì bọn hắn có thói quen đi vào trước phòng của Đạo Tổ luyện công, một là có thể thỉnh thoảng thỉnh giáo Đạo Tổ, hai là lúc Đạo Tổ luyện công có thể dẫn ra võ đạo linh khí, khiến cho mảnh đình viện này có võ đạo linh khí rất nồng nặc.
Mộ gia đã đến, tiếp theo chính là chờ đợi thời điểm di chuyển.
Thái Hòa năm mười ba, tân xuân vừa qua khỏi, Khương Triệt bái phỏng Khương Trường Sinh, tuyên bố Đại Cảnh đã chuẩn bị kỹ càng.
Khương Trường Sinh đứng dậy, nói:
- Vậy thì lên đường thôi.
Mọi người đứng dậy theo, khẩn trương mà mong đợi nhìn về phía Khương Trường Sinh, Khương Triệt tò mò Đạo Tổ muốn làm thế nào.
Khương Trường Sinh bay lên, cũng không hề rời khỏi đình viện, chẳng qua chỉ cách xa mặt đất một trượng, hắn tĩnh toạ ở trên không trung, tay phải vươn ra ngón trỏ cùng ngón giữa, hai ngón khép lại, đặt ở trước mặt.
Nhìn thấy tư thái như vậy, mọi người càng căng thẳng, Đạo Tổ muốn làm như thế nào?