Chương 532: Đại Đạo chi tổ, nhân gian Chân Thần (2)
Chờ chút.
Thần tiên muốn dẫn bọn hắn đi xa, sau này bọn hắn chẳng phải không về nhà được, không về được tông môn?
Tất cả bọn hắn đều lâm vào trong hoảng sợ, trong tuyệt vọng, nhưng không người nào dám nhảy ra, chỉ có thể kiên trì ngụy trang....
Bên bờ biển Ngự Châu Đại Cảnh, Hải Lộ đô đốc Tống Ly đứng ở trên lầu các, ngắm nhìn một hòn đảo lớn cuối mặt biển.
Mặt mũi hắn tràn đầy phức tạp, tâm loạn như ma.
Tối hôm qua, còn không có đảo lớn kia, sáng nay lại đột nhiên xuất hiện.
Nếu không phải hắn nghe được âm thanh của Đạo Tổ, hắn còn tưởng rằng gặp phải quỷ.
Hắn không rõ ràng Đạo Tổ thế nào biến ra tòa đảo lớn này, cho dù là dời núi, cũng không phải một ngọn núi có thể thành, cũng không thể là nắm biển đi, toà đảo lớn kia còn cao hơn cả bến cảng Ngự Châu.
Toàn bộ bến cảng, đếm không hết binh sĩ, ngư dân, thương nhân cũng đang thảo luận đảo lớn phương xa, nếu không phải Tống Ly ra lệnh, đoán chừng có một chút gia hỏa to gan lớn mật tiến đến dò xét.
Tống Ly suy nghĩ đến mật tín mình nhận được, Đại Cảnh không ngờ lại chuẩn bị di chuyển, mà lại là nâng cả đại lục rút lui.
Hắn không thể nào hiểu được, làm sao để đại lục cùng một chỗ rút lui
Nhưng hôm nay đã hiểu rõ, tất nhiên là Đạo Tổ muốn thi triển thần thông.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy một vệt kim quang xuyên qua mây mù, từ trên trời giáng xuống, rơi vào bên cạnh đảo lớn, hắn thị lực trác tuyệt, híp mắt mắt nhìn đi, ngay sau đó thấy được một màn mà hắn cả đời đều khó mà quên được.
Một bên mặt biển của đảo lớn bỗng nhiên nổ tung, sóng biển cuốn trời, từng chiếc từng chiếc thuyền biển khổng lồ hạ xuống, vững vàng rơi trên mặt biển, không có một chiếc thuyền biển bị đè sập.
Hắn trừng to mắt, hoài nghi mình hoa mắt, làm sao trống rỗng xuất hiện nhiều thuyền biển như vậy?
Hắn dụi dụi con mắt, xác định mình không có nhìn lầm.
Ngay sau đó, bên cạnh vang lên tiếng bước chân, hắn quay đầu nhìn lại, Khương Trường Sinh mang theo Mộ Huyền Cương, Mộ Linh Lạc xuất hiện, mặc dù thấy không rõ khuôn mặt Đạo Tổ, nhưng Tống Ly liếc mắt đã biết là Đạo Tổ tới, lập tức quỳ lạy.
Tại Đại Cảnh, thấy Đạo Tổ như thấy thiên tử.
Ở trong lòng bách tính, địa vị của Đạo Tổ vượt xa Thiên Tử.
- Hòn đảo đó là ta tạo ra cho Mộ gia, vị này chính là gia chủ Mộ gia Mộ Huyền Cương, sau này Mộ gia sẽ ở trên đảo, Tống đô đốc chiếu cố Mộ gia một chút, Mộ gia có bất kỳ hoang mang, nhu cầu gì thì cứ đi tìm vị Tống đô đốc này.
Khương Trường Sinh mở miệng nói, sau đó nhìn về phía Mộ Linh Lạc bên cạnh vẫn còn đang ở trong trạng thái ngẩn người, nói:
- Ngươi hiện tại đi theo ta, hay thu xếp tốt Mộ gia lại đi Ti Châu tìm ta?
Mộ Linh Lạc giật mình tỉnh lại, nàng vô ý thức bắt lấy tay Khương Trường Sinh áo, hỏi:
- Ti Châu xa không?
- Dùng công lực của ngươi chưa tới một canh giờ thì sẽ đi đến.
- Vậy thì tốt, ta trước ở lại đây.
Khương Trường Sinh gật đầu, hư không biến mất tại tại chỗ.
Mộ Huyền Cương lúc này cũng tỉnh táo lại, cả người giật mình như mộng, hắn nhìn đội tàu Mộ gia cùng đảo lớn phương xa, nhịn không được bóp mình một thoáng, cũng không phải nằm mơ.
Tống Ly đứng dậy, một mặt ân cần mà hỏi:
- Vị cô nương này, ngài và Đạo Tổ có quan hệ như thế nào?
Mộ Linh Lạc kinh ngạc hỏi:
- Trường Sinh ca ca có ngoại hiệu là Đạo Tổ?
Trường Sinh ca ca?
Tống Ly suy nghĩ đến Đạo Tổ trước kia gọi Trường Sinh tiên sư, lập tức hiểu được.
Đạo Tổ lại có nữ nhân.
Tư thái của hắn càng thêm cung kính, nói:
- Đúng, hắn chính là Đạo Tổ, là bảo hộ thần của Đại Cảnh, là tồn tại cường đại nhất thiên hạ, sau này các ngươi cứ an tâm ở lại đây, có thể giới thiệu cho ta một chút tình huống của các ngươi hay không, ta cũng dễ trợ giúp cho các ngươi, ta sẽ phái người đi trên đảo tu kiến lầu các.
Mộ Huyền Cương hít sâu một hơi, không có giấu diếm lai lịch Mộ gia.
Tống Ly nghe xong, càng ngày càng chấn kinh.
Thần Cổ đại lục?
Mộ gia?
Trên biển tiến lên mấy chục năm?
Trăm vạn người?
Lão đầu này lại là cao thủ Động Thiên cảnh?.
- Xin hỏi Mộ gia làm sao qua được?
Tống Ly thận trọng hỏi.
Dội tàu khổng lồ như thế nếu tới gần Thiên Hải, khẳng định trước đó sẽ bị phát giác, hắn cũng sẽ nhận được tin tức, nhưng trên thực tế cũng không có tình báo này.
Hắn không hỏi còn tốt, hỏi một chút, Mộ Huyền Cương là cường giả Động Thiên cảnh đã không kềm được, trực tiếp thất thố.
- Là Đạo Tổ, hắn thi triển tiên thuật khó có thể tưởng tượng nâng lên trọn cái biển đến, mang theo Mộ gia tới đây, ngươi có tin tưởng không, toàn bộ vùng biển bị Đạo Tổ thu vào trong lòng bàn tay...
Mộ Huyền Cương lôi kéo tay Tống Ly kích động nói, hắn thật sự quá khiếp sợ, cần phát tiết cảm xúc.
Tống Ly nghe được cả người đều tê dại.
Hắn không dám phủ nhận, bởi vì hắn xác thực nhìn thấy Mộ gia trống rỗng xuất hiện.
Nghe chuyện như thế, Đạo Tổ ở đâu là tiên nhân, sẽ không thật sự là Đại Đạo chi tổ, tiên thần địa vị cực cao chứ?
Mộ Huyền Cương cũng mở ra máy hát của Tống Ly, hắn nhịn không được nói về sự tích truyền kỳ của Đạo Tổ.
Rải đậu thành binh, dời núi, hô phong hoán vũ, khởi tử hồi sinh, nắm biển, Xạ Nhật, chờ chút...
Tống Ly thuộc như lòng bàn tay, Mộ Huyền Cương, Mộ Linh Lạc cũng bị hấp dẫn, tử tế nghe nói, hình ảnh Khương Trường Sinh trong lòng bọn họ càng ngày càng cao lớn.
Mộ Linh Lạc nghe rất lâu, nhịn không được hỏi:
- Vì sao Đạo Tổ bảo hộ Đại Cảnh như thế? Hắn và Đại Cảnh có quan hệ như thế nào?
Tống Ly cười nói:
- Ngươi đây cũng không biết, Đại Cảnh Cảnh Thái Tông chính là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ, nếu không phải Đạo Tổ duy trì, Đại Cảnh bây giờ nói không chắc đã bị vương triều khác chiếm đoạt, cho nên trong lòng người Đại Cảnh, địa vị Đạo Tổ còn cao hơn cả Thiên Tử.
Nói lời này có chút phạm kỵ húy, nhưng cân nhắc đến đối phương là nữ nhân của Đạo Tổ, hắn vẫn nhân cơ hội vỗ mông ngựa Đạo Tổ.
- Cảnh Thái Tông…
Mộ Linh Lạc lẩm bẩm nói, không biết đang suy nghĩ gì.