Chương 539: Thời đại dã man, quật khởi cùng ngăn chế (1)
Mấy canh giờ sau, Cơ Võ Quân tựa hồ cảm nhận được cái gì, mở to mắt, kinh ngạc nói:
- Gợn sóng khí vận mạnh như vậy.
Nàng quay đầu nhing về hướng phía Nam.
Hết sức rõ ràng, nàng cũng đã nhận ra cỗ khí tức cường đại mà mấy canh giờ trước Khương Trường Sinh cảm nhận được.
Diệp Tầm Địch nghe được lời nàng, tò mò hỏi:
- Làm sao vậy?
Cơ Võ Quân hít sâu một hơi, quay đầu lại nói:
- Phương hướng Vô Tận Hải Dương truyền đến một cỗ hơi thở cực kỳ mạnh, còn phát động cả khí vận Nhân tộc, hẳn là có tồn tại khó có thể tưởng tượng đang đột phá cảnh giới cao hơn, khí vận nhân tộc cũng không có tăng trưởng rõ rệt, ta hoài nghi vị cường giả này đến từ yêu tộc hoặc là chủng tộc khác.
Bạch Kỳ bày trảo, nói:
- Chúng ta đều ở Thái Hoang, sợ cái gì?
Cơ Võ Quân thở dài một tiếng, không có trả lời.
Mà hiện tại, Khương Trường Sinh tu hành Đạo Pháp Tự Nhiên Công càng ngày càng tăng tiến, mặt ngoài đạo quả trong cơ thể hắn tăng thêm một chút phù văn tối tăm khó hiểu, loại phù văn này có thể để bên trong đạo quả ẩn chứa linh lực trở nên càng mạnh.
Xem ra, Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ chín chính là đạo quả thuế biến, linh lực của hắn sẽ thay đổi theo hướng lực lượng tầng thứ cao hơn.
Còn về Đạo Giới, mỗi ngày đều đang tăng trưởng, những năm nay thậm chí còn mọc ra một chút thực vật mới, nói rõ quy tắc thiên địa bản thân Đạo Giới đã tiến vào mức độ hoàn toàn mới, đều có thể sinh ra giống loài thuộc về Đạo Giới, hiện tại là thực vật, về sau có lẽ có thể sinh ra sinh linh.
Võ giả Động Thiên chẳng qua là bắt chước quy tắc thiên địa, cũng không phải là thế giới chân chính, điểm này cũng là tu tiên tốt hơn, tu tiên bản thân là đạo pháp tự nhiên, dung hợp cùng thiên địa, vạn vật biến hoá để cho bản thân sử dụng.
Lần trước đột phá chờ đợi năm mươi bốn năm, bây giờ cách lần trước đột phá đã qua bảy mươi lăm năm, càng về sau cần thời gian càng dài, nhưng cũng sẽ không dài đến trình độ quá lớn, dù sao trước mắt Khương Trường Sinh còn chưa cảm nhận được bình cảnh.
Cũng không biết là thiên tư bản thân cao minh, hay là Đạo Pháp Tự Nhiên Công bác đại tinh thâm, tu hành đến nay ngày, xuôi gió xuôi nước.
Có lẽ sau khi thành tiên mới thật sự là khổ sở, tiên chắc chắn không phải điểm cuối cùng.
Khương Trường Sinh vừa nghĩ, một bên yên lặng cảm thụ bản thân biến hóa.
Tháng ngày tiếp tục trôi qua.
Sau khi Đại Cảnh thống nhất thiên hạ, đã sắc phong mười tám phương chư hầu các nước, trong đó dùng thế lực Đại Tề mạnh nhất, nhưng cương thổ mười tám phương chư hầu các nước cộng lại cũng không có lớn bằng Đại Cảnh.
Bởi vì Thái Hoang đặc thù, mức độ nguy hiểm vượt xa Vô Tận Hải Dương, dẫn đến thế lực võ đạo bắt đầu quật khởi, càng ngày càng nhiều võ đạo Thị Tộc xuất hiện, Phù Nguyệt thế gia, Ngọc gia, Hóa Long phủ, Chu gia, Mộ gia, Huyền Không đảo, Trương gia nương tựa theo nội tình gia tộc, khai thác số lượng lớn tài nguyên, địa vị nước lên thì thuyền lên.
Thái Hòa năm hai mươi hai.
Khương Trường Sinh vừa tròn hai trăm tuổi.
Mùa xuân thời gian, Khương Triệt đến đây bái phỏng, thấy Mộ Linh Lạc ở bên cạnh, hắn có chút khó chịu.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Có lời gì nói thẳng, ở trước mặt ta, ngươi sợ cái gì?
Khương Triệt nghĩ cũng phải, nói ngay:
- Hôm nay thiên hạ võ đạo vội vàng khai thác tài nguyên Thái Hoang, thực lực võ đạo càng mạnh, tốc độ gia tộc bành trướng càng nhanh, ta lo lắng.
......
Nói đến chỗ này, hắn dừng lại, ý tứ đã rất rõ ràng.
Các phương gia tộc quật khởi khiến cho hắn cảm nhận được cảm giác nguy hiểm.
Khương Trường Sinh nói:
- Ngươi là thiên tử, bọn hắn mạnh hơn, cũng là để ngươi sử dụng, mới tới Thái Hoang, thời đại này tất nhiên là thời đại dã man sinh trưởng, chờ thế nhân quen Thái Hoang mới có thể triệt để vững chắc, cứ thuận theo tự nhiên đi, chỉ cần ngươi ngồi cao trên hoàng vị, củng cố nội tình Khương gia là được.
Thiên tử và Khương gia nhìn như một thể, kì thực cũng không phải một thể, nhưng Khương gia càng mạnh, lực lượng của Thiên Tử chắc chắn càng đủ.
Mộ Linh Lạc bất đắc dĩ nói:
- Tài nguyên võ đạo ở Thái Hoang vô cùng vô tận, Mộ gia chúng ta đã lâm vào trạng thái điên cuồng, ngay cả gia gia của ta đều ép không được, chớ nói là gia tộc khác, hiện tại xác thực không dễ cưỡng chế.
Chủ nếu là không có mối nguy yêu tộc, Thái Hoang với địa thế bao la, cùng lắm thì nâng nhà dời đi, đối với gia tộc, tông môn có nội tình mà nói, xác thực có thể làm được.
Cơ Võ Quân cười nói:
- Hoàng quyền cùng gia tộc ngăn chế bản thân là chưa có phương án giải quyết hoàn toàn, dù cho Thánh triều, cũng là gia tộc thế lực san sát, chi phối hoàng quyền.
Khương Triệt lâm vào bên trong xoắn xuýt.
Khương Trường Sinh nói:
- Chỉ cần Đại Cảnh đủ mạnh thì không cần lo lắng những vấn đề này, cho dù có người muốn ra đi, mong muốn sống sót tại Thái Hoang, cũng là si tâm vọng tưởng, đừng quên, dựa theo Cơ cô nương nói, tổ tiên nhân tộc là bức bách dưới áp lực sinh tồn, bị đuổi ra ngoài.
Khương Triệt gật đầu, nói:
- Có đạo lý, ta không cần nghĩ nhiều như vậy.
Hắn muốn là thái độ của Khương Trường Sinh.
Bởi vì Mộ Linh Lạc đến, dẫn đến hẳn lo lắng Mộ Linh Lạc sẽ ảnh hưởng đến Đạo Tổ, tiếp theo cổ vũ quyền thế Mộ gia.
Cũng may theo lời Đạo Tổ, hắn căn bản không thèm để ý gia tộc khác.
Chỗ dựa lớn nhất củaĐại Cảnh là cái gì?
Không phải Hóa Long phủ, không phải Mộ gia, càng không phải là võ đạo tông môn khác, mà là Đạo Tổ.
Sau khi nghĩ thông suốt, Khương Triệt cao hứng rời đi.
Bạch Kỳ cười nói:
- Tiểu tử này có chút giống Thái tông, Thiên Tông.
Khương Trường Sinh lắc đầu bật cười, lại cũng không có suy nghĩ nhiều. Thiên hạ này là của Khương gia, điểm này không có khả năng dao động, dù cho Mộ gia muốn tạo phản, Khương Trường Sinh cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, bất quá chưa đến mức đó, người ta vốn không tham lam, chẳng qua là bị thế giới hoàn toàn mới choáng váng đầu óc, cái này cũng có thể hiểu được.