Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 584: Xương Nhạc nguyên niên, lần nữa đầu thai (2)

Chương 584: Xương Nhạc nguyên niên, lần nữa đầu thai (2)
Lý Mẫn nhấc lên việc này, cũng không khỏi sụt sịt.
Hắn cùng Trương Anh có quan hệ không tệ, chủ yếu là Trương Anh biết làm người, nhân duyên cực tốt.
- Nói ra, gần đây Hung thú phụ cận Đại Cảnh càng ngày càng nhiều, cũng không chắc là có ủ thành họa lớn hay không.
Lý Mẫn rầu rĩ nói, sau đó nhìn Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh nói:
- Hung thú dù sao cũng là chủng tộc, cũng không phải dã thú, nhân tộc đi săn nhiều Hung thú như vậy, tổng sẽ nghênh đón kiếp nạn, đây là chuyện phải qua, về sau có thời điểm các ngươi sẽ nhức đầu.
Câu nói bóng gió này là hắn sẽ không nhúng tay.
Mặc dù Đại Cảnh đang mạnh mẽ, nhưng cũng cần lịch luyện, chờ giang sơn Đại Cảnh nguy hiểm, hắn lại ra tay.
Nghe nói như thế, Lý Mẫn căng thẳng trong lòng, xem ra thật đúng là muốn phát sinh việc lớn.
Hai người lại trò chuyện trong chốc lát, Lý Mẫn rời đi.
Bạch Kỳ cảm khái nói:
- Trách không được Trương Anh rất lâu không có tới tặng lễ, nguyên lai đã chết, thật sự đáng tiếc.
Nó rất hoài niệm Trương Anh tặng những mỹ thực kia.
Khương Trường Sinh cũng không có suy nghĩ nhiều, đi theo nhắm mắt.
Hai năm sau, Thái Hòa năm sáu mươi sáu.
Thiên tử chiếu cáo thiên hạ, chuẩn bị nhường ngôi hoàng vị, đầu xuân sang năm, Thái Tử Khương Khánh đăng cơ.
Chiếu này vừa ra, thiên hạ xôn xao.
Không có người suy nghĩ Thiên Tử sẽ nhường ngôi, từ xưa đến nay, hoàng vị Đại Cảnh đều là trước khi Thiên Tử sắp chết mới nhường cho, mà thân thể Thiên tử ngày nay vẫn ở vào trạng thái rất tốt, sống thêm mấy chục năm hẳn không có vấn đề.
Bất quá bởi vì Thái Tử những năm nay làm rất không tệ, dẫn đến bách tính thiên hạ cùng triều thần cũng không có ý kiến, chẳng qua là cảm khái thôi.
Thiên tử những năm này đã xây dựng một đám cung điện ở kinh thành phía bắc, tên là Tông cung, chiếm diện tích bao la, trong kinh thành gần với hoàng cung, hắn chuẩn bị mang hết thảy phi tử của mình đến Tông cung, nhường vị, hắn tự nhiên không ở trong hoàng cung.
Xử lý việc này chính là Thái Tử Khương Khánh, Khương Khánh rất chân thành tu kiến tông cung vô cùng hoa lệ, rất khí phái, để người kinh thành đều tán thưởng lòng hiếu thảo của hắn.
Năm sau, Khương Khánh đăng cơ, đổi niên hiệu thành Xương Nhạc.
Xương Nhạc nguyên niên, Thiên Tử mới vào chỗ, Khương Triệt mang theo hoàng hậu, phi tần của mình chuyển đến Tông cung, bởi vì Khương Triệt vẫn còn, năm này khắp chốn mùng vui, cũng không đại tang trên Kim Loan điện.
Khương Khánh người mặc long bào nhìn văn võ cả triều, vui sướng căn bản che đậy giấu không được, hai tay của hắn sờ lấy lan can long ỷ, chỉ cảm thấy thoải mái.
Cả triều văn võ đều cười nhìn hắn, phần lớn đều nhìn hắn lớn lên, cho nên hết sức vui mừng hắn hôm nay.
Không thể không nói, Thiên Tử tuy đăng cơ hơi muộn, nhưng cũng bức ra một vị minh quân, đây cũng là một chuyện tốt.
Trần Lễ cười ha hả nói:
- Bệ hạ, ngài vừa đăng lâm vị trí Thiên Tử, có ý nghĩ gì nói cho ta biết đi? Ít nhất cũng dẫn dắt hướng đi cho bọn ta.
Quần thần gật đầu, dồn dập mở miệng, bầu không khí trong đại điện vui sướng chỉ vì trước đó Khương Khánh đăng cơ cùng bọn họ đều là quan hệ hảo hữu.
Khương Khánh hít sâu một hơi, lộ ra nụ cười, nói:
- Trẫm sớm đã có ý nghĩ muốn nói cho chư vị ái khanh, các ngươi cảm thấy Đại Cảnh trước mắt thiếu cái gì?
Lời vừa nói ra, quần thần hai mặt nhìn nhau.
Thiếu cái gì?
Bọn hắn thật đúng là nói không nên lời, bởi vì theo bọn hắn nghĩ, bây giờ Đại Cảnh cường thịnh trước nay chưa có, văn võ, kinh tế đều không kém.
Trần Lễ tựa hồ suy nghĩ cái gì, sắc mặt biến hóa.
- Đại Cảnh không thiếu võ, võ đạo cường thịnh, Đại Cảnh không thiếu văn, văn đạo sáng chói, thương hội như rừng, càng làm cho bách tính không lo ăn mặc, nhưng Đại Cảnh thiếu một chút, một chút rất quan trọng.
Khương Khánh quét nhìn quần thần, chậm rãi nói:
- Cái kia chính là vui! Theo trẫm thấy, vui là không thể thiếu hụt, nhưng dân chúng Đại Cảnh ngoại trừ làm việc, chính là tập võ đọc sách, trẫm muốn phổ biến vui vẻ chi đạo, để người trong thiên hạ Đại Cảnh đều vui, vui như thế nào, tự nhiên không phải hưởng lạc tầm thường, trẫm muốn sáng tạo Đại Cảnh thành Cực Lạc chi triều trước nay chưa từng có.
Nghe vậy, quần thân biến sắc, không ít người thầm nghĩ hỏng bét.
Khương Khánh càng nói càng hưng phấn, đầu tiên cần phải làm là triệu tập tài tử, danh kỹ các nơi thiên hạ đến Kinh Thành, tổ chức một trận thi từ ca hội, chúc mừng kỷ nguyên mới đến.
Lúc này có người phản đối, nhưng bị Khương Khánh đè xuống.
Khương Khánh cũng không phải hài tử, hắn hiện tại là Thiên Tử, chỉ cần hắn kiên định, ai cũng ngăn cản không được.
Sau đó một quãng thời gian, lời tuyên bố của Thiên Tử truyền ra thiên hạ, dẫn tới chỉ trích không ngừng.
Có người duy trì, có người cảm thấy hoang đường.
Tin tức truyền đến trong tai Khương Trường Sinh, hắn lắc đầu bật cười, cũng không có thấy ngoài ý muốn.
Bản tính tiểu tử này là như thế.
Phù Nguyệt thế gia Ngọc Nghiên Dật nhịn không được hỏi:
- Đạo Tổ, ngài không lo lắng hắn trở thành hôn quân sao?
Khương Trường Sinh nói:
- Chỉ là việc này sao có thể được cho là hôn quân, hắn có không để ý tới triều chính, có không dùng người không khách quan, có để tiểu nhân nhiễu loạn triều cương hay không?
Ngọc Nghiên Dật sửng sốt, không thể phản bác.
Bạch Kỳ cười nói:
- Ta ngược lại thật ra cảm thấy rất tốt, ít nhất hắn có mục tiêu, người trong thiên hạ đều vui, đây không phải là thái bình thịnh thế à?
Cơ Võ Quân nói:
- Không sai, Thánh triều cũng có qua hai giai đoạn tương tự, giai đoạn dạng này có thể tăng trưởng ấn ký cùng trọng lượng của vận triều bên trong lòng người.
Ngọc Nghiên Dật bĩu môi nói:
- Nếu Đạo Tổ cảm thấy không có vấn đề, ta đây rửa mắt mà đợi.
Khương Trường Sinh đang muốn mở miệng, bỗng nhiên trước mắt nhảy ra một hàng chữ.
[ Xương Nhạc năm đầu, Trương Anh bị ngươi đánh dấu đầu thai thành công, giáng sinh tại Thái Hoang ].
Tại sao lại đầu thai?
Đi đến mệnh số của Tứ Hải hiền thánh trước đó rồi à?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất