Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 151: “Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bị ngươi lật bàn rồi.”

Chương 151: “Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bị ngươi lật bàn rồi.”


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên mũi kiếm chỉ dính một giọt nước, nhưng giọt nước này giống như có sức nặng ngàn cân, đè kiếm hắn hạ xuống.
Gã mập kia cười to: “Ngươi cho rằng đây là khiên nước sao? Đây là khiên trọng thủy đó tiểu tặc!”
Dây leo kia đã chạm được vào Khương Vọng, gã lại bắn ra hai lưỡi đao lửa, muốn đẩy Khương Vọng vào chỗ chết đồngt hời không cho hắn có cơ hội phản kích.
Mười ngón tay mập mạp kia bấm niệm pháp quyết nhanh như bay, giống như là sự châm chọc hoàn hảo cho cái tên vô địch.
Khương Vọng vận công, mũi kiếm rạn nứt, giọt nước dính trên kiếm cũng bay ra. Khi cơ thể rơi xuống thì tử khí trong cơ thể cũng gào thét dâng lên. Trong nháy mắt, hai lưỡi đao lửa kia đã bay ngược về phía Chân Vô Địch!
Đây là sát pháp mạnh nhất của kiếm quyết Tử Khí Đông Lai.
Bùm!
Tử khí tản đi, tại chỗ cũng chỉ còn lại bóng dáng cầm kiếm của Khương Vọng.
Mà dây leo cũng đã quấn đến, tạo thành một lồng giam tạm thời vây lấy Khương Vọng.
Khương Vọng đưa tay ra, khó khăn hoàn thành Diễm Đạn đặt lên trên lồng giam, nổ ra một lỗ hổng. Bởi vì đang ở trong lồng, không thể tránh được, tay trái của hắn cũng bị nổ cho máu tươi đầm đìa.
Nhưng mặt Khương Vọng không hề đổi sắc, chỉ đưa trường kiếm ra muốn chui ra từ lỗ hổng đó.
Nhưng mà từ trong lỗ hổng này vừa vặn có thể dễ dàng thấy được phía bên ngoài lồng giam có vô số lưỡi đao gió đang bay lơ lửng trong không trung.
Chân Vô Địch đang đứng ở ngoài lồng giam, vẫn duy trì một khoảng cách vừa đủ với Khương Vọng, lau mồ hôi nói: “Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bị ngươi lật bàn rồi.”
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng tay lại vung lên.
Vô số lưỡi đao gió ngay lập tức bay đến chỗ Khương Vọng, cắt nát hắn ngay tại chỗ.
Thua!
Khương Vọng trở lại phúc địa, vẫn còn có chút mơ màng.
Đối thủ quá mạnh!
Khiên trọng thủy, lưỡi đao lửa, dây leo, thuật ảo ảnh, đằng xà, phong nhận. Chín sợi đằng xà còn hợp thành một cái lồng giam, thuật ảo ảnh đã là hiếm thấy, khiên trọng thủy lại càng là đạo thuật mà Khương Vọng chưa từng nghe thấy.
Gã nắm nhiều loại đạo thuật như vậy, hơn nữa lại còn vận dụng chúng vô cùng tinh chuẩn tuyệt diệu.
Khác với Tôn Tiếu Nhan đơn thuần thật thà, Chân Vô Địch mập mạp này nhìn bề ngoài có vẻ ngu ngốc nhưng thật ra lại khống chế tiết tấu trận chiến từ đầu đến cuối, trong trận chiến này, mỗi một bước đi của Khương Vọng đều nằm trong kế hoạch của gã.
Lúc này Khương Vọng nhớ lại toàn hộ cuộc chiến xong cũng không tìm được nửa cơ hội chiến thắng.
Bóng mặt trời đã lên cao, đại biểu điểm công đã là 3360 điểm. Khởi động luận kiếm đài tốn mười điểm, ngụy trang tốn mười điểm, chiến bại thua mất mười điểm.
Một cuộc chiến đấu liền mất đi ba mươi điểm công. Phải biết rằng phúc địa xếp hạng chót là Đông Hải Sơn, số công mỗi tháng sinh ra cũng chỉ có một trăm điểm. Với thực lực hiện tại của Khương Vọng, chỉ sợ là đánh không nổi phúc địa Đông Hải Sơn.
Đúng lúc đó, một con hạc giấy mập ú không biết từ đâu bay đến, lảo đảo bay đến trước mặt Khương Vọng.
Khương Vọng tiếp đươc nó theo bản năng, con hạc giấy trong tay hắn liền tự động mở ra, trở thành một bức thư:
“Độc Cô huynh thấy thư như thấy người: Trận chiến vừa rồi khiến cho tiểu đệ nhớ mãi không quên. Huynh thật sự rất mạnh, đệ đây ngẩng đầu ngưỡng vọng, may mắn thắng được một trận, không nhịn được sợ hãi, xin được tái chiến, chiêm ngưỡng sự uy nghi của huynh.”
Thứ lộn xộn gì đây? Khương Vọng nhìn đến lạc khoản, quả nhiên thấy được ba chữ to Chân Vô Địch.
Con hạc giấy của người này cũng mập hơn so với người khác.
Chẳng qua đọc những lời này, nhìn thế nào cũng thấy giống đang muốn dùng Khương Vọng để “quét công”.
Lượng công hao hụt của đài luận kiếm là do người khởi động chịu, cho nên trận chiến vừa rồi khiến cho Khương Vọng hao hụt nghiêm trọng, Chân Vô Địch lại lời được mười công.
Khương Vọng chỉ hận mình không phải là Hoàng A Trạm, kỹ xảo mắng chửi người thiếu hụt, mắng chẳng đã ghiền.
Lúc này, lại có một con hạc giấy mập ú khác lảo đảo bay đến.
Khương Vọng nhận lấy nhìn qua, quả nhiên là gã Chân Vô Địch kia, chẳng qua là đổi lại một cách nói chuyện khác…
“Thẳng thắn mà nói thì Độc Cô huynh à, ta rất ít khi gặp được một đối thủ ngang tài ngang sức như huynh, được lợi không ít, được lợi không ít nha! Hôm nay không rảnh thì lần sau đánh tiếp cũng được mà. Nào, tùy tiện hồi đáp hạc giấy của ta đi, thuận tiện lần sau liên lạc!”
Những thứ phía sau bốn chữ “Thẳng thắn mà nói” kia…đều không quá thẳng thắn.
Khuôn mặt Khương Vọng co giật, cầm lấy giấy bút trả lời lại: “Sẽ liên lạc sau.”
Sau đó liền cảm nhận ấn ký Ngân Nguyệt trong lòng bàn tay, rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh.
Mập mạp chết bầm. Ngươi chờ đó.
Chân Vô Địch kích thích lòng háo thắng của Khương Vọng, nhưng trước khi có sự nắm chắc nhất định, hắn chắc chắn sẽ không vào lại Thái Hư Huyễn Cảnh để tìm tai vạ.
Phải biết rằng, Chân Vô Địch căn bản không ở trong số một trăm người xếp hạng đầu trong Du Mạch Cảnh ở Thái Hư Huyễn Cảnh. Mà lấy tư thế gã thắng Khương Vọng một trận liền “theo đuổi không bỏ” mà xem, chỉ sợ gã rất ít gặp được cuộc chiến đấu nhẹ nhàng như vậy...
Loại suy đoán này cũng không khiến Khương Vọng tuyệt vọng, ngược lại khiến cho hắn sục sôi ý chí chiến đấu.
Xưng hùng trong tu sĩ cùng cảnh giới ở thành Phong Lâm thì có là gì?
Khương Vọng đã từng cảm nhận trận đại chiến phát sinh ngoài biên quan kia trong khoảng cách gần nên đương nhiên tầm mắt hắn sẽ không hạn hẹp như thế.
Công Dương Bạch, Mặc Kinh Vũ mượn hoàn cảnh giết địch, Tả Quang Liệt dũng liệt vô song, Lý Nhất một kiếm chém đầu. Toàn bộ Trang Quốc đều chỉ có thể trơ mắt nhìn, vừa khiếp sợ uy thế của thế lực sau lưng những người này, mặt khác, bọn họ thật sự quá mạnh!
Mạnh đến nỗi nếu Trang Quốc muốn đối phó bọn họ, gần như ngang bằng với việc phát động một cuộc chiến tranh. Mà phóng mắt nhìn thiên hạ, lại có mấy nhà có thể khai chiến với Tần, Sở?
Đó là còn chưa nói đến chuyện, trước khi thành lập vòng tuần hoàn tiểu chu thiên, tu giả gần như chỉ là du lịch ở Du Mạch Cảnh, với tài nguyên mà bản thân hắn đang có, còn xa mới có thể đạt tới thập toàn thập mỹ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất