Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 154: Chuyện thứ hai

Chương 154: Chuyện thứ hai


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Toàn bộ Thành Vệ quân thành Phong Lâm có một nghiêm tướng, hai thiên tướng, năm phó tướng. Tám người này chính là cao tầng trong quân, Ngụy Nghiễm và Triệu Lãng đều ở trong đó.
“Ngươi nghĩ cho người khác quá nhiều, nghĩ vì mình lại quá ít.”
“Đừng nói ta.” Triệu Lãng nói tránh đi: “Ngươi thì sao, đã mở ra Thiên Địa môn, lúc nào đi Cửu Giang?”
Sắc mặt Ngụy Nghiễm trầm xuống: “Điều lệnh không được thông qua.”
Triệu Lãng đương nhiên biết nguyên nhân trong đó, cho nên không có hỏi vì sao, mà vỗ bờ vai của hắn: “Ngươi đã không cần đi nơi như vậy chứng minh chính mình. Kỳ thật đi Bạch Vũ quân thì đường làm quan càng rộng lớn hơn, mà lại ngay ở kinh kỳ. Ngươi không thua Chúc Duy Ngã, không biết chừng ngày nào đó sẽ được Hoàng Phủ đại tướng quân chú ý tới.”
“A. Chỉ cần một ngày ta không thể vươn cánh bay sải, một ngày không thể thoát khỏi cục diện bị kiềm chế, thì một ngày không có khả năng vượt qua Chúc Duy Ngã.”
Triệu Lãng chú ý tới xương ngón tay cầm đao của Ngụy Nghiễm hơi trắng bệch, đó là do quá dùng sức.
“Ông ta vẫn luôn cho rằng mình đúng, chưa từng cân nhắc cảm nhận của người khác. Nếu không phải mẫu thân của ta...” Ngụy Nghiễm nói đến đây liền ngừng lại.
Triệu Lãng im lặng một lát, chờ chính hắn ta điều chỉnh cảm xúc, sau đó mới nói: “Hoặc là do ông ta cũng rất quan tâm ngươi, chỉ là không biết cách biểu đạt mà thôi.”
“Ha.” Ngụy Nghiễm cười lạnh: “Ngươi vốn không hiểu rõ ông ta. Ngươi cũng không hiểu ta.”
Triệu Lãng im lặng.
“Ngươi cho rằng ông ta đang chuộc tội sao? Ngươi cho rằng ông ta sẽ áy náy sao? Ngươi quá ngây thơ rồi!” Ngụy Nghiễm xách đao rời đi.
Triệu Lãng nhìn bóng lưng của hắn ta, không đi theo.
...
Khi vân hạc nhẹ nhàng bay tới, trong miệng còn ngậm một viên ngọc hình tròn màu trắng.
Khương An An bắt được nó, vân hạc hóa thành một lá thư, viên ngọc nằm trong lòng bàn tay.
“Cho ca này!” Khương An An dùng tay nhỏ cầm viên ngọc che một mắt, một tay khác đưa thư cho Khương Vọng: “An An không nhìn lén.”
Khương Vọng duỗi ngón sờ mũi của nàng: “Quỷ nghịch ngợm.”
Hắn mở thư ra.
Khương đạo hữu:
Ai có thể không có nghi hoặc? Không dám nhận một câu sư phụ của đạo hữu. Con đường dài dằng dặc, Thanh Vũ cũng là người ở trong nghi hoặc.
Xin thay ta gửi lời hỏi thăm lệnh muội, vân hạc ngậm một viên đá lưu ảnh, nguyện nghe được âm thanh của trẻ nhỏ.
Mặt khác, không biết Phong Hạ là vùng đất thế nào?
——Thanh Vũ Vân Thượng.
“Viên ngọc này là tỷ tỷ viết thư tặng muội.” Khương Vọng nhìn qua thư, cầm lấy đá lưu ảnh màu trắng, rót vào một viên đạo nguyên, trả lại cho An An.
“Bây giờ, muội nói chuyện với nó, hình dáng và âm thanh của muội đều sẽ được thể lưu lại, chủ nhân của vân hạc sẽ nhìn thấy.”
“Thật sao?” Khương An An mở to hai mắt nhìn.
Đá lưu ảnh bỗng nhiên bắn ra một màn sáng trắng, màn sáng hiện lên một tiểu nữ hài xinh đẹp trừng to mắt: “Thật sao?”
Hoàn toàn ghi lại dáng vẻ của Khương An An.
“Quá thần kỳ rồi?”
Một lát sau —— “Quá thần kỳ rồi?”
“Bắt đầu lưu ảnh, An An, muội nói chuyện cho tốt.” Khương Vọng đứng ở một bên nhắc nhở.
“Bắt đầu lưu ảnh rồi, An An, muội nói chuyện cho tốt.”
Đá lưu ảnh truyền đến âm thanh giống nhau như đúc, chọc Khương An An cười khanh khách không ngừng.
Sau khi cười xong, nàng hất cằm lên, nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói với đá lưu ảnh: “Tỷ tỷ, tỷ có thể sử dụng tảng đá kia nói chuyện với ta sao? An An muốn nhìn nhìn dáng vẻ của tỷ!”
Sau khi nói xong, nàng đưa đá lưu ảnh đưa cho Khương Vọng.
Mãi cho đến sau khi Khương Vọng tắt đá lưu ảnh, màn sáng trắng kia biến mất. Nàng mới nhỏ giọng nói: “Ta ~ nói ~ xong ~ rồi~ “
Khương Vọng bỗng thu lại nụ cười: “Nói xong thì đi viết bài tập đi. Muội chỉ biết thừa cơ lười biếng!”
Đuổi An An đi xong, hắn nghĩ nghĩ, nâng bút viết hồi âm trên vân tiên:
Diệp đạo hữu:
Thành Phong Lâm là quê hương của tại hạ, rừng phong ngoài thành vô cùng xinh đẹp.
Mỗi khi đến mùa thu, lá phong đỏ hơn lửa. Ngôn từ khó diễn đạt hết, ý khó thuật lại hết.
Đạo hữu ở Vân Thượng Chi Quốc, tại hạ ở Phong Hạ Chi Thành.
Phong Hạ tức là ý này.
Thư còn gửi kèm đá lưu ảnh. Xá muội tuổi nhỏ, ngây thơ, ngốc nghếch, chớ trách.
——Tiểu Khương Phong Hạ.
Một đoạn thời gian sau đó, gần như mỗi ngày Khương Vọng đều đi trụ sở Thành Vệ quân tìm Triệu Lãng luận bàn, có đôi khi cũng làm bồi luyện cho những tu giả khác trong Thành Vệ quân.
Trong loại chiến đấu rèn luyện cường độ cao, tần số cao này, hắn vận dụng đạo thuật càng thêm thuần thục, cũng chầm chậm thích ứng hệ thống chiến đấu phức tạp hay thay đổi của Triệu Lãng.
Cho đến khi, Bạch Liên lại tìm tới cửa một lần nữa.
Thời gian vẫn là ban đêm, Bạch Liên cũng không trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Có lẽ nàng ta rõ ràng sức nặng của Khương An An trong lòng Khương Vọng nên nàng ta để lại nguy hiểm mình mang theo ở trong viện.
“Chuyện thứ hai?” Viết lời nhắn lại cho An An, sau khi đi ra, Khương Vọng trực tiếp lên tiếng hỏi.
Bạch Liên không nói một lời, nhẹ nhàng quay đi.
Sau khi trở về từ Ngọc Hành Phong, kỳ thật Khương Vọng luôn cân nhắc khoảng cách giữa hắn và Bạch Liên. Cân nhắc xem hắn nên dùng thái độ gì khi đối mặt với Bạch Liên.
Một điều không thể nghi ngờ là Bạch Liên, hoặc một tổ chức nào đó sau lưng nàng ta, không có ý tốt với triều đình Trang Quốc.
Tuy việc ở Ngọc Hành Phong, khi Khương Vọng lựa chọn dân chúng thành Tam Sơn cũng đồng nghĩa với việc đang đứng ở mặt đối lập với triều đình Trang Quốc. Nhưng trong lòng hắn, tình cảm đối với triều đình Trang Quốc rất phức tạp.
Từ nhỏ, hắn sinh ra và lớn lên ở quốc gia này, chịu ảnh hưởng bởi giáo dục thuở nhỏ, tràn ngập tin tưởng đối với triều đình Trang Quốc, có tình cảm quấn quýt đối với quốc quân.
Cho nên một thời gian qua hắn vô cùng mâu thuẫn. Sau này, mặc dù được Diệp Thanh Vũ gửi thư khuyên, xác định lựa chọn của mình cũng không sai. Nhưng hắn cũng không hề muốn đi ngược lại với triều đình Trang Quốc.
Chuyện hắn không rõ nhất là, Bạch Liên hoàn toàn có thể độc lập hoàn thành chuyện ở Ngọc Hành Phong, vì sao nàng ta lại muốn dẫn hắn đi, để hắn lựa chọn.
Hắn phát hiện trong đó có một loại bí ẩn nào đó mà hắn không biết, khiến hắn tràn ngập thận trọng và cảnh giác.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất