Chương 171: Mỹ lệ độc đáo
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong Thái Hư Huyễn Cảnh, Độc Cô Vô Địch cùng với Chân Vô Địch liên tiếp chiến đấu liền cứ vậy triển khai, mà trong thế giới hiện thực, cũng không phải không chút sóng gió nào.
Gần nhất là Lê Kiếm Thu thanh danh vang dội trong Quận Đạo viện, dường như là nhân vật rạng rỡ nhất đám tân sinh. Liên quan đến hệ thống chiến đấu của y dưới mắt phân tích mọi người, hóa ra y chủ tu chính là thuật đạo kiếm. Đạo Viện Phong Lâm không hề truyền thụ thuật này, cũng không biết tu luyện được từ đâu.
Mà "Vương Nhất Xuy" cũng không thua kém bao nhiêu, chính vì vậy, thanh danh của đạo viện thành Phong Lâm nhanh chóng được nâng lên, hơn nữa là liên tiếp tăng cao
Đối với bách tính thành Phong Lâm mà nói, bọn họ quen thuộc với Vương Trường Tường hơn. Lê Kiếm Thu vốn điệu thấp, sau khi vào Quận Đạo Viện càng khổ tu không ngừng. Y cũng không có lo ngại gì ở thành Phong Lâm, gần như chưa từng trở về.
Ngược lại, Vương Trường Tường thường xuyên về thăm tộc, rất được mọi người hoan nghênh.
Còn ở xa thì có việc cự kiêu tà đạo u Dương Liệt tái hiện nhân gian, mang theo Hư ảnh Quỷ Môn Quan gây áp lực cho Vân Thành, liên tiếp đánh bại mấy trưởng lão nghị sự, hung uy ngập trời, tuyên bố muốn khống chế Vân Thành, ai không phục đều phải chết.
Lúc này Lăng Tiêu Các Chủ - Diệp Lăng Tiêu phá quan mà ra, cường chế đè ép đánh cho bọn chúng trọng thương bỏ chạy.
Bây giờ cả Vân Quốc đều giới nghiêm, khắp nơi truy tìm u Dương Liệt cùng bọn đồ tử đồ tôn của gã.
u Dương Liệt còn có một thân phận chính là Đại trưởng lão Bạch Cốt Đạo.
Đây chính là một tà giáo gây ra vô số hành vi độc ác, suýt nữa lật đổ Trang Quốc trong lịch sử, bây giờ có xu thế tro tàn lại cháy, khiến người ta cảm thấy bất an.
Sau này lại có người làm lộ ra việc ban đầu trấn Tiểu Lâm ở Trang Quốc bị diệt, chính là do yêu nhân Bạch Cốt Đạo cầm đầu, Hư ảnh Quỷ Môn Quan mà u Dương Liệt ỷ vào để hoành hành Vân Quốc chính là ngưng tụ trong lần hiến tế đó. Mà Ngụy Khứ Tật bởi vì che đậy sự thất trách cũng không nói ra việc Bạch Cốt Đạo, để cho Bạch Cốt Đạo đạt thành quả mở rộng không gian.
Tin tức này vừa ra, toàn quốc xôn xao. Tiếp sau việc Chúc Duy Ngã dương danh thiên hạ, thành vực Phong Lâm lại lần nữa trở thành tiêu điểm, chẳng qua lần này thanh danh đã hoàn toàn không giống.
Sau đó, Ngụy Khứ Tật lại lấy sự tôn nghiêm của thành chủ, tự thân làm sách thỉnh tội.
Đương nhiên, Đổng A viết tên mình lên sách thỉnh tội đó.
…
Khương Vọng mê đắm chiến đấu trong Thái Hư Huyễn Cảnh, thẳng đến hai ngày sau mới biết được những sự việc này.
Chuyện khác thì thôi, duy chỉ có tin tức của Bạch Cốt Đạo khiến trong lòng hắn lo lắng.
Thật ra hắn đã biết về Bạch Cốt Đạo, chỉ không ngờ lại như thế này.
Đêm khuya hắn ôm kính tự nhìn, cảm thấy sợ hãi đối với đóa hoa sen bạch cốt trên lưng.
Hắn không chấp nhận bất cứ một giáo phái tà đạo nào, cũng tuyệt không thừa nhận chính mình cũng thuộc trong đó.
Nhưng đóa liên hoa bạch cốt đột ngột xuất hiện này khiến hắn không cách nào xem nhẹ loại khả năng kia.
Còn có ngọn nến đen thần bí trong Thông Thiên Cung, cùng với Nhục Sinh Hồn Hồi Thuật mà nến đen truyền cho…
Mọi thứ đều làm Khương Vọng cảm thấy không ổn.
Chuyện này dường như hắn chỉ có thể hỏi Bạch Liên.
Nhưng Bạch Liên đã rất lâu không hiện thân, hắn không biết nên đi đâu tìm nàng.
Bạch Liên… Bạch Liên…
Cái tên mà nữ nhân đó thuận miệng đặt bây giờ cho hắn vô hạn liên tưởng, hắn còn thiếu Bạch Liên một chuyện, rất mong nó nhanh chóng kết thúc, nhưng cũng hi vọng chuyện này đừng đến.
Từ đỉnh núi Ngọc Hành Phong đến bờ Thanh Giang, hắn lại bắt đầu xoắn xuýt với vai trò của bản thân mình. Cảm thấy hoang mang cùng giãy dụa.
May sao… còn được chiến đấu.
Trong Thái Hư Huyễn Cảnh tận lực chiến đấu là liều thuốc giải cho hắn.
Không sợ sinh tử, phóng thích mọi thứ.
Độ tăng của chiến lực là dũng khí của hắn.
Chỉ có càng không ngừng trưởng thành, càng mạnh mẽ, hắn mới cảm giác mình có thể đối kháng những thứ làm hắn bất an.
Khi luận bàn với Chân Vô Địch, rốt cuộc hắn cũng ngẫu nhiên có thể thắng một trận.
Mười trận chiến, có thể thắng một hoặc hai.
Không cách nào, Chân Vô Địch được giải phóng bản thân, thật sự có thể xưng vô địch.
Bí pháp của gia tộc Trọng Huyền, bất kể trạng thái ngụy thuấn phát hay là đạo thuật thao túng trọng lực, đều là cấp độ biến thái. Chiến đấu cùng người khác, Chân Vô Địch còn phải che dấu một chút, tránh cho bị nhìn ra nguồn gốc. Chiến đấu với Khương Vọng thì không cần như thế.
Tên béo này vừa mở trạng thái ngụy thuấn phát, liền quăng đạo thuật cường hóa trọng lực, Khương Vọng vừa không chú ý liền sẽ bị nện chết.
Khương Vọng dự tính, bản thân hắn nếu muốn chân chính lấy được ưu thế trong chiến đấu chính diện thì Tứ Linh Luyện Thể Quyết phải đạt đại thành, đồng thời phải hoàn tất việc khắc ấn đạo thuật thuấn phát trong Thông Thiên cung. Nhưng khi đó, hắn đã không còn ở Du Mạch cảnh nữa.
Đây không phải là do hắn có vấn đề, mà vấn đề là do thực lực chênh lệch giữa hai bên.
Công tổn thất liên tục, Chân béo kiếm được không ít.
Nhưng sự nâng cao chiến lực, là việc vĩnh viễn không có điểm cùng.
Khi Công chỉ còn ba nghìn điểm, Khương Vọng gặp bình cảnh.
Tử Khí Đông Lai Kiếm Quyết đã không thể tiếp tục thăng cao, trừ phi hắn có lý giải vượt mức với kiếm đạo. Tứ Linh Luyện Thể Quyết cần phải mài giũa từ từ, không vội vàng được. Hắn bất giác nghĩ đến đạo thuật Đổng A truyền xuống – Diễm Hoa Thượng Lai.
Nhưng môn đạo thuật này thực sự rất khó, là đạo thuật bậc Bính Thượng phẩm, vốn là đạo thuật cấp bậc tu sĩ Chu Thiên cảnh vận dụng.
Đối với Khương Vọng tu vi Du Mạch cảnh mà nói là hơi miễn cưỡng. Nhưng sau Tứ Linh Luyện Thể Quyết Thanh Long Thiên, hắn lựa chọn tu Chu Tước Thiên trước chính là để tăng lực tương tác và không chế đối với nguyên lực hệ Hỏa, để đạt mục đích trước giờ là nắm vững diễm hoa.
Đây là đạo thuật mạnh nhất hắn có thể nắm vững ở giai đoạn hiện tại.
Nhưng mà, dù có Khống Nguyên Quyết viện trợ, hắn cũng chỉ có thể hoàn thành chuẩn bị tiền kỳ cho Diễm Hoa, nhưng mỗi lần đều bị vướng ở khâu "hoa nở".
Khương Vọng lật xem bút ký của Đổng A tìm kiếm nguyên nhân, bỗng nhiên ánh mắt dừng trên một câu, hắn xem qua rất nhiều lần, nhưng trước vẫn luôn xem nhẹ là bởi vì rất giống một câu tuỳ bút cảm thán.
Câu đó là: Mỗi một đóa hoa đều có vẻ mỹ lệ riêng biệt.
Khương Vọng thử lý giải câu nói này.
Như vậy, tại sao mỗi một đóa hoa đều có thể có vẻ mỹ lệ riêng biệt?
Bởi vì chúng tự nhiên sinh thành, cho nên mới có thể thoát ly thiên thiên nhất luật (1).
(1) thiên thiên nhất luật ( 千篇一律 ): rập theo một khuôn khổ
Khương Vọng khép bút ký lại.
Hắn đã tìm ra vấn đề.