Chương 173: Lột da của hổ… chưa chắc không thể thành công!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Cha, không thể làm vậy." Phương Hạc Linh bước một bước qua phải, ngăn trước mặt Phương Trạch Hậu.
"Cút!" Phương Trạch Hậu lại tát một bạt tay lên mặt gã.
Nhưng Phương Hạc Linh vẫn cố định ngay đó, chỉ quay đầu vừa bị tát lệch qua nhìn phụ thân nói: "Nếu để Ngụy Khứ Tật biết con dính dáng Bạch Cốt Đạo, con thật sự sẽ xong rồi! Đổng A sẽ không bao che con!"
"Ngươi đã xong rồi!" Phương Trạch Hậu quát, ông hơi mệt mỏi: "Hiện tại ta phải bảo trụ Phương gia."
"Cha." Phương Hạc Linh bất ngờ ra tay, ngăn Phương Trạch Hậu lại, đè ông dựa vào trên ghế cạnh bên từ đường.
"Con còn chưa xong mà, con đã có tu vi Chu Thiên cảnh, Thông Thiên cảnh cũng trong tầm tay."
Ngữ khí của gã mang theo chút điên cuồng.
"Phương Hạc Linh! Ngươi muốn làm gì?" Phương Trạch Hậu quát lớn.
"Cha, người căn bản không tưởng tượng nổi Bạch Cốt đạo có thể huy động lực lượng bao lớn. Có vô số thế lực đang viện trợ u Dương Liệt rút lui khỏi Vân quốc, thương đội chúng ta chỉ là một trong số đó. Gã ta có khả năng xuất hiện trong bất kỳ đội ngũ nào, cũng không phải không có chúng ta là không được. Nhưng chúng ta cần Bạch Cốt Đạo." Phương Hạc Linh đè bả vai Phương Trạch Hậu, nhìn thẳng ông nói: "Cha biết con giúp bọn chúng làm việc, bọn chúng cho con thứ gì không? Là Huyết Hoàn Đan!"
"Chỉ ăn một viên, đã đột phá đến Chu Thiên cảnh. Cha biết điều này mang nghĩa gì không?"
"Con năm nay mới vào nội môn, nếu từng bước tu hành lúc nào mới có thể đuổi kịp Vương Trường Tường, Trương Lâm Xuyên? Phương gia chúng ta vĩnh viễn phải thấp hơn người khác một cái đầu, nhìn sắc mặt bọn họ!"
"Hiện tại đã khác rồi, cha biết không?"
"Con biết bọn họ đều xem thường con. Phương Bằng Cử, Khương Vọng, Triệu Nhữ Thành, thậm chí cả Trương Lâm Xuyên, Thẩm Nam Thất! Bọn họ xem con là trò cười! Con biết cha cũng xem thường con!"
"Nhưng hiện tại không giống. Sớm muộn cũng có một ngày, tất cả mọi người không thể không nhìn thẳng con!"
"Cha hỏi con có biết mình đang làm gì hay không? Con rất rõ ràng. Con chỉ đang liều mạng, dốc hết sức mình, chứng minh cho cha xem mà thôi."
Bản thân Phương Trạch Hậu cũng không có tu vi thiên phú quá cao, ông ta cũng không phải nhờ tu vi để có địa vị như bây giờ.
Cho nên trước mặt con mình, ông tacũng không có sức phản kháng.
Ông ta vẫn luôn chú ý từng tiến bộ của Phương Hạc Linh, đáng lẽ ông ta sẽ rất vui mừng.
Nhưng ông ta hoàn toàn không nghĩ tới Bạch Cốt Đạo lại chắn ngang, dùng thử thách sinh tử này thô bạo đánh con của ông ta hiện nguyên hình.
Ông ta đau lòng nói: "Ngươi là đang bảo hổ lột da (1) !"
(1) Bảo hổ lột da: không thể hy vọng đối phương đồng ý vì việc đó có liên quan đến sự sống còn của đối phương (Nguồn: vtudien.com)
"Cha!"
Phương Hạc Linh quỳ gối trước mặt Phương Trạch Hậu.
"Cha, tin tưởng con một lần. Từ nhỏ đến lớn, con đều nghe theo sự sắp xếp của cha. Hiện tại để con tự làm chủ một lần, con rất tỉnh táo và biết mình đang làm gì. Con không muốn lại làm cái bóng của bất kỳ kẻ nào!
Lột da của hổ… chưa chắc không thể thành công!
Có lẽ có một ngày, con có thể lột được da hổ cho cha xem."
"Nhưng tiền đề là ngươi có sức để vật hổ. Đứa con ngốc." Trong lòng Phương Trạch Hậu than trách. Nhưng ông cũng tiếp tục nói nữa.
Cửa lớn từ đường chậm rãi đóng lại.
Một ngày này, Phương Trạch Hậu bị con trai độc nhất giam lỏng trong từ đường, đại quyền Phương gia đổi chủ.
…
[Xếp hạng Du Mạch cảnh: 97]
Đây là thành tích sau cùng của Khương Vọng sau khi tự ghép đấu với Du Mạch cảnh trong Thái Hư Huyễn Cảnh, hắn tiến vào được một trăm hạng đầu.
Mấy trận cuối đều là hắn trọng thương thắng hiểm, nếu đấu lại lần nữa chưa chắc có thể lại thắng được.
Khương Vọng biết rõ đây chính là cực hạn trước mắt của mình.
Phía sau tin tức này còn có một hàng chữ nhỏ: Từ hạng 100 đến 50, mỗi ngày duy trì sẽ được thưởng công 10 điểm.
Nhưng chuyện này đã không còn có quan hệ gì với Khương Vọng không, hắn quyết định hôm nay sẽ xung kích Chu Thiên cảnh.
Nếu tiếp tục ở Du Mạch cảnh thì hắn vẫn còn tiềm lực có thể khai thác, ví dụ như lợi dụng Đài Diễn Đạo và 2800 điểm Công hắn còn thừa lại thôi diễn những thứ đã nắm vững ở giai đoạn hiện tại, để đạo thuật càng mạnh hơn. Lại như đợi Tứ Linh Luyện Thể Quyết đại thành.
Nhưng những thứ này so với tu vi mà nói, chỉ là bàn đạp.
Chân Vô Địch tinh thông nhiều loại đạo thuật, cũng không phải tinh lực gã vô tận, càng không phải kẹt tại Du Mạch cảnh không cách nào tiến lên. Mà gã thật là thiên tư ngời ngời, phần lớn đạo thuật đều vừa học liền biết, một hồi tức thông, căn bản không cần hao phí quá nhiều tinh lực.
Nhưng mà cho dù thiên tài dạng này, cũng vẫn luôn dùi mài Tiểu Chu Thiên của mình, suy nghĩ tạo dựng Tiểu Tam Tài nào thích hợp nhất. Những chuyện này hắn đều biết được từ những lúc hai người tán gẫu.
Nhưng với Khương Vọng mà nói, Tiểu Chu Thiên của hắn cũng giống như việc nước chảy thành sông.
Tựa như đóa diễm hoa đó, hạt giống nảy mầm, rồi nở hoa, tự nhiên mà như vậy.
Hắn ngày càng cảm giác được sự vĩ đại của sinh mệnh.
…
Khương Vọng ngồi xếp bằng, tinh thần chìm vào trong Thông Thiên Cung.
Trong Thái Hư Huyễn Cảnh, hắn điên cuồng tự ghép đấu là để xem cực hạn mình có thể đạt tới trước khi phá cảnh. Mà khi Tiểu Chu Thiên nước chảy thành sông đến viên mãn, hắn lựa chọn xuôi theo dòng nước. Không hề cưỡng cầu sự vô địch ở Du Mạch cảnh.
Hai Tinh Hà đạo toàn Khương Vọng đã kiến tạo, phân là Nhật toàn và Nguyệt toàn.
Hiện tại, đạo toàn thứ ba đương nhiên chính là Tinh, hồi quy Tinh Hà vũ trụ.
Đạo toàn thứ nhất là nhật, Chu Thiên Tinh Đấu Trận, từ mặt trời mà lập. Trời lên chiếu thiên hạ sáng.
Đạo toàn thứ hai là nguyệt, Thái âm Tinh gần như liên quan đến mọi thứ hắn đang có. Chỉ trăng sáng mới rọi rõ bản tâm.
Đạo toàn thứ ba là tinh, nhật nguyệt đều ở trong tinh hà.
Nhật nguyệt tinh hà, là thiên thể hoành quán, hơn nữa là vũ trụ vô tận.
Đến khi viên đạo nguyên cuối cùng khảm vào, Chu Thiên Tinh Đấu Trận Đồ lại sáng lên lần nữa, tinh toàn hoàn thành.
Thông Thiên Cung khung đỉnh, Nhật Nguyệt Tinh tam tài luân chuyển, mỹ luân mỹ hoán.
(1) Khung đỉnh: mái vòm