Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 219: “Thằng nhãi Đổng A, ngươi cũng dám đến tìm chết à?”

Chương 219: “Thằng nhãi Đổng A, ngươi cũng dám đến tìm chết à?”


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hoàng Phủ Đoan Minh không có thần thông Chỉ Xích Thiên Nhai, ông ta có thể xuất hiện ở đây chỉ có một nguyên nhân, đó là triều đình Trang Quốc đã phát giác ra kế hoạch của Bạch Cốt Đạo từ sớm, đồng thời còn nhắm vào những bài bố phía sau.
Hoàng Phủ Đoan Minh liên thủ với Đỗ Như Hối, nội ứng ngoại hợp, mấy hơi liền đánh vỡ Bát Quỷ Tỏa Long trận, hư ảnh Quỷ Môn Quan cũng bị đánh tan. Trong lúc giao chiến Đỗ Như Hối còn tiện tay giết chết toàn bộ tu sĩ Bạch Cốt Đạo tập kích Phi Lai Phong.
Thà rằng từ bỏ chiến trường ở tiền tuyến, không tiếc bỏ thành mất đất, cũng không tiếc hi sinh thành vực Phong Lâm, triều đình Trang Quốc có tính toán gì?
u Dương Liệt không dám tưởng tượng. Nhưng cũng không khó tưởng tượng.
Thắng làm vua thua làm giặc, những cái đó đều đã không quan trọng nữa rồi.
Giờ vấn đề duy nhất lão ta suy nghĩ là, làm sao để sống sót!
Sống sót, làm lại từ đầu.
...
Trong thành Phong Lâm.
Chỉ một nháy mắt như vậy Lục Diễm liền cảm giác không biết có phải U Minh nhãn của mình đã mù rồi không.
Nếu không sao lão lại nhìn thấy Bạch Cốt Tôn Thần bị một cước giẫm về Cửu U?
Nếu không tại sao rõ ràng đã chuẩn bị rất chu toàn đến cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc?
Lục Diễm lão trù tính nhiều năm như vậy, không tiếc gia nhập Bạch Cốt Đạo, không tiếc tiếp nhận muôn vàn khó khăn chẳng lẽ chỉ vì một màn hư ảo vớt trăng trong nước này thôi sao?
Rốt cuộc là khâu nào đã xảy ra vấn đề?
Đây chắc chắn là ảo giác đúng không? Đây là ảo giác đúng không?
Nhiều năm mưu đồ như một giấc chiêm bao, vô số cực khổ đã thành con số không rồi!
Lão bẩm sinh đã có đôi mắt thấm nhuần âm dương, qua lại giữa nhân gian và U Minh nhưng cuối cùng chưa từng nhìn thấy phong cảnh mà lão yêu thích.
Cũng nhiều năm phấn đấu bằng không, khác với Lục Diễm đang nhất thời mờ mịt, Trương Lâm Xuyên rất quyết đoán.
Gần như trong nháy mắt cánh tay tái nhợt rút về Cửu U, hắn ta đã quay người phi nhanh, chỉ bỏ lại một câu lạnh lùng.
“Lục trưởng lão, nơi này giao lại cho ông!”
“Sứ giả!” Lục Diễm kinh sợ nhưng lại không nỡ từ bỏ đại trận đã thành hình, vẫn mong chờ Bạch Cốt Tôn Thần có thể lật tay thay đổi càn khôn. Dù sao đó cũng là một thần chỉ.
Vì thế lão đã chần chờ trong chớp mắt.
Nhưng vào lúc này, trong phòng luyện đan của Tống Kỳ Phương, Đạo viện thành Phong Lâm.
Trong phòng ốc đổ sập, bụi đất tung bay, một bóng dáng đột nhiên phóng lên.
Đổng A vẫn lặng lẽ ở trong phòng, lặng lẽ chờ Lục Diễm thao túng đại trận, chờ Bạch Cốt Chân đan luyện chế thành công, tức thời truyền tin cho Đỗ Như Hối, phối hợp với Hoàng Phủ Đoan Minh phá vỡ đại trận mở ra thông đạo cuối cùng đã có thể toàn lực xuất thủ rồi.
Nhưng mà, nhưng mà...
Nhưng mà tiếng kêu rên đã tắt, hồn linh đã diệt.
Thành vực Phong Lâm ngày ngày phồn hoa, Đạo viện thành Phong Lâm đang quật khởi...
Tự điện trang nghiêm túc mục, Đạo Huấn điện người đến người đi, trong Kinh viện tiếng sách loạt soạt, trong Thuật viện ngũ quang thập sắc...
Tất thảy những hủy diệt ông ta đang cảm thụ đều là tất thảy những thứ ông ta từng chứng kiến.
...
Trước Phi Lai Phong, Hoàng Phủ Đoan Minh đánh từng đao xuống chém u Dương Liệt đã không còn sức để đánh trả.
Đều là cường giả Thần Lâm cảnh, Hoàng Phủ Đoan Minh chấp chưởng quân quyền một nước, đứng trên đỉnh phong còn những năm nay u Dương Liệt trốn đông trốn tây, nói như lời của Đỗ Như Hối thì đã là xương khô trong mộ.
Bất kể đã từng như thế nào nhưng chí ít ở hiện tại, bọn họ đã không còn là đối thủ cùng một cấp bậc.
Đó là đừng nói chi lúc này u Dương Liệt đã bị thương nặng, tất cả con át chủ bài giữ mạng đều đã dốc sạch rồi.
Không như thế, lão ta không thể nào chống đỡ nổi vây giết của Đỗ Như Hối và Hoàng Phủ Đoan Minh lúc đầu.
Lão ta không ngờ hai vị lãnh tụ chính trị trước nay trong triều đình Trang Quốc luôn không hợp ý nhau, đánh đến ngươi chết ta sống lại ăn ý như vậy.
Hoàng Phủ Đoan Minh lại cam tâm buông bỏ thắng bại tiền tuyến, mai phục ở đây để mở đường cho Đỗ Như Hối.
Lão ta ý thức được cái gọi là chiến tranh chính trị kia chỉ là một cái bẫy, giờ đứng trước lợi ích đủ lớn thì thu lưới thôi.
Cái bẫy này chưa chắc đã thiết kế cho Bạch Cốt Đạo nhưng thu vào giờ này, khắc này, chỗ này thì lại vô cùng thỏa đáng.
“Kết thúc rồi!”
Quan đao của Hoàng Phủ Đoan Minh xoay một cái, chặt rơi đầu u Dương Liệt.
Tất cả suy nghĩ trong đầu đều vụt tắt, thân và hồn đều trở về cát bụi.
Đại trưởng lão Bạch Cốt Đạo tung hoành thiên hạ nhiều năm lại thân tử đạo tiêu như vậy.
Hoàng Phủ Đoan Minh đưa tay chụp sang, chuẩn bị đón lấy hư ảnh Quỷ Môn quan vô chủ kia.
Nhưng thạch bài lâu đột nhiên lóe lên, một người đeo mặt nạ bạch cốt xuất hiện bên cạnh.
“Thằng nhãi ranh ngươi dám!”
Bạch Cốt sứ giả làm tư thế đẩy cửa rồi chui vào trong hư ảnh Quỷ Môn quan.
Quan đao chém nghiêng, Hoàng Phủ Đoan Minh giận dữ giẫm chân.
Nhưng hư ảnh Quỷ Môn quan này chỉ lóe lên một cái rồi cứ thế biến mất không thấy đâu nữa.

Trong thành Phong Lâm.
Đổng A vọt tới, quyền quấn thanh quang.
Lục Diễm đã kịp thời lấy lại tinh thần, dùng quyền đối quyền, trong nháy mắt đã đối đầu mấy trăm lần.
Cho dù như thế nào thì coi như lần này Bạch Cốt Tôn Thần hàng thế đã thất bại, chỉ cần lão ta còn sống, chỉ cần Tôn Thần vẫn còn thì chưa phải đã mất tất cả hy vọng.
Nếu không có tinh thần bất khuất như vậy thì lão đã không thể đi được đến ngày hôm nay.
Những năm gần đây lãnh đạo của Bạch Cốt Đạo là u Dương Liệt nhưng thực ra lão mới là người luôn phụ trách trù tính sự việc.
Lão vạch ra phương hướng cho Bạch Cốt Đạo, cũng định ra đại cục ngày hôm nay.
Giờ cờ thua một chiêu thua cả bàn cờ cũng không còn gì để nói.
Nhưng lão chưa hẳn không thể ngóc đầu trở lại.
Năm đó lúc bọn họ phát triển lại Bạch Cốt Đạo cục diện còn không bằng bây giờ.
Lục Diễm nghĩ thông suốt điểm này liền rủ sạch mọi chán nản, lại phấn chấn tinh thần.
“Thằng nhãi Đổng A, ngươi cũng dám đến tìm chết à?”
Một khi Lục Diễm bạo phát toàn lực, có sự hỗ trợ của tinh lực vực ngoại, một quyền đánh ra có thể phá vỡ quyền thế của Đổng A.
Như thế vẫn chưa đủ, lão ta áp sát đến gần, đấm vào phần bụng Đổng A.
Nhưng trong đôi mắt U Minh của lão lại thấy gương mặt Đổng A không hề biến sắc... càng ngày càng gần!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất