Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 237: Con đường còn dài và trắc trở

Chương 237: Con đường còn dài và trắc trở


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng tưởng Doãn Quan sẽ giết mình, dù sao mình cũng đã phá hủy kế hoạch của hắn ta.
Nhưng hắn không ngờ Doãn Quan lại đến để nghênh chiến Trịnh Triêu Dương.
Hắn càng không thể ngờ là, Doãn Quan có thể đánh với Trịnh Triêu Dương đến mức độ này.
Thiên tài trong thiên hạ này nhiều không kể xiết!
Lúc này Khương Vọng đã hiểu ra được mục đích của Doãn Quan.
Chắc chắn hắn ta đã chuẩn bị cho ngày hôm nay từ rất lâu rồi.
Hắn ta không chỉ thấy rõ nhược điểm của Thánh thú hộ quốc mà cũng nắm được đại trận Thượng thành.
Hơn nữa hắn ta còn bố cục chặt chẽ chu đáo tại thành Nhị Thập Thất, lúc Thánh thú hộ quốc chở Thượng thành tuần sát đến nơi này, lúc tất cả những người biết chuyện đều đợi hắn ta bị ăn thịt, đợi Thánh thú hộ quốc hài lòng thì... hắn ta ra tay!
Đương nhiên thánh thú hộ quốc không thể bị hắn ta khống chế nhưng chỉ cần kích động được hung tính của Thánh thú hộ quốc là đủ rồi, Thiên Tuyệt Chú đã có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
Tốt nhất là chiến lực đỉnh cấp của Hữu Quốc lưỡng bại câu thương với Thánh thú hộ quốc, hắn ta sẽ thể hiện chiến lực thực sự che giấu nhiều năm, một đòn hủy diệt Thượng thành, phá hủy hệ thống chính trị hiện nay của Hữu Quốc.
Trên phế tích, xây dựng lại Hữu Quốc.
Nhưng do trùng hợp nên mọi chuyện đã bị mình gợi dậy sớm, át chủ bài của cao tầng Hữu Quốc cũng vượt ngoài sự hiểu biết của hắn ta. Dù sao hắn ta cũng luôn ở hạ thành, không có cơ hội để hiểu được quá nhiều.
Không chỉ có một mình Trịnh Triêu Dương tạm thời ngăn cản Thánh thú hộ quốc, bản thân Thánh thú hộ quốc cũng không quá mức điên cuồng. Hơn nữa, từ đầu đến cuối Triệu Thương vẫn chưa ra tay, vẫn có thể tiếp nhận những chuyện bất ngờ bất cứ lúc nào.
Doãn Quan biết hành động đã thất bại nên quả quyết rút lui.
Nhưng vì sao hắn ta lại phải xuất hiện ngoài thành, đánh một trận đại chiến với Trịnh Triêu Dương xong rồi mới rời đi?
Bề ngoài thì có vẻ hắn ta không cam lòng, muốn thử xem có giết được Trịnh Triêu Dương không.
Thế nhưng theo Khương Vọng, chỉ có một lý do. Đó chính là Tô Mộc Tình.
Người giấy nguyền rủa kia cũng vậy, lời nguyền rủa của nhũ mẫu Tô Mộc Tình cũng vậy, thực ra đều sẽ không tổn thương đến tính mạng của Tô Mộc Tình. Nhưng nó sẽ tách được mối quan hệ của hắn ta với Tô Mộc Tình, không để nàng ta bị hắn ta liên lụy.
Hắn ta đại chiến với Trịnh Triêu Dương là để thể hiện chiến lực của mình.
Như vậy cho dù hắn ta có rời đi thì những kẻ có ý định với Tô Mộc Tình cũng nên cân nhắc một chút xem có thể gánh chịu được cơn phẫn nộ của hắn ta hay không.
Sau khi hắn ta đấu một trận ép được Trịnh Triêu Dương, cả Hữu Quốc sẽ không còn ai dám thăm dò giới hạn cuối cùng của hắn ta nữa.
Có lẽ hắn ta vẫn còn để tâm đến Tô Mộc Tình, có lẽ đã không còn để tâm nữa nhưng những chuyện này đều đã không quan trọng.
Quan trọng là hắn ta còn trẻ như vậy mà có thể gần như cầm hòa với Trịnh Triêu Dương, năm năm sau, mười năm sau, hai mươi năm sau thì sẽ như thế nào?
So với chiến lực mà hắn ta thể hiện ra, đáng sợ hơn chính là tài năng của hắn ta.
So với hiện tại, đáng sợ hơn là tương lai của hắn ta.
Điều này cũng giải thích rõ, vì sao một người phá hỏng kế hoạch của hắn ta như mình nhưng hắn ta không hề giết mình.
Bởi vì mình đã cứu Tô Mộc Tình.
Chuyến đi Hữu Quốc này có thể nói là khá vội vàng nhưng đã để lại cho Khương Vọng một ấn tượng cực kỳ sâu sắc.
Nhất là Doãn Quan thiên tài như vậy, cường đại như vậy, chuẩn bị lâu như vậy nhưng vẫn thất bại. Thượng thành của Hữu Quốc gần như không hao tổn lấy một cọng tóc.
Hữu Quốc đã vận hành như vậy mấy trăm năm, sau này cũng sẽ vận hành như vậy.
Tất thảy hình như đều không thể thay đổi.
Còn Khương Vọng hắn còn phải đối mặt với con đường dài dằng dặc cỡ nào, khó khăn cỡ nào!
Khương Vọng dựng thẳng ngón tay, hoa lửa tràn ra.
Hắn đã quen như vậy, quen bắn ra hoa lửa bất kỳ lúc nào bất kỳ ở đâu rồi lại để nó dập tắt.
Trên đường đi đã lặp đi lặp lại mấy vạn lần.
Hắn muốn nắm chắc tất cả các chi tiết của đạo thuật này, như vậy mới có cơ hội nhìn trộm được phong cảnh mạnh hơn.
Hoa tàn hoa nở, sẽ có lúc.
Cơ thể hắn nhảy lên, ấn kiếm vượt ra sau ngọn núi.
Đoạn đường này phải trải qua sương gió nhưng không hề mài mòn được ý chí chiến đấu của hắn.
Chuyến đi vạn dặm chỉ mới vừa đặt chân.
Con đường còn dài và khó khăn, ta sẽ lên xuống tìm kiếm!
...
Thánh thú hộ quốc ầm ầm đến, lại ầm ầm đi.
Quy thú khổng lồ có huyết mạch Bá Hạ vẫn sẽ cõng nặng đi về phía trước. Nó cũng đã quen với lãnh thổ Hữu Quốc này, quen với kiểu quan hệ cộng sinh này.
Có thể được ăn thức ăn tinh hoa định kỳ, thực lực của nó có thể không ngừng tăng lên.
Hôm nay mặc dù nó đột nhiên nổi nóng một chút nhưng cũng không có gì quan trọng, không đáng nhắc tới trong sinh mệnh dài dằng dặc này.
Với phần lớn bách tính thành Nhị Thập Thất mà nói, hôm nay là một ngày vừa oanh liệt vừa đáng sợ.
Một đợt khảo hạch chính vụ theo thông lệ mà lại khuấy động phong vân như vậy.
Bọn họ vẫn sẽ tiếp tục thảo luận rất nhiều chủ đề liên quan đến Doãn Quan, liên quan đến nguyên nhân hắn ta phản quốc, vì sao hắn ta mạnh như vậy, gia nhập tà giáo gì, làm những việc ác gì... Đương nhiên thỉnh thoảng rảnh rỗi cũng sẽ nghi là Doãn Quan bị ép buộc.
Thậm chí, cũng có người sẽ nhắc đến bài vè kia, đến nho sinh trán cao, đến thiếu nhiên tóc bạc, nói về hành vi đê tiện của Triệu Triệt.
Nhưng dù mọi người có thảo luận như thế nào thì mọi người cũng sẽ nhanh chóng quên mất chuyện này.
...
...
Trong Thượng thành.
Quy thú khổng lồ đang tiến lên, cả thành không hề có chút lắc lư mà vững vàng khác thường.
Chủ của Thượng thành tức vua của Hữu Quốc.
Nhưng ai cũng biết, đương kiêm thánh thượng Hữu Quốc không có tư chất tu hành cũng không có trí tuệ chấp chính, ăn chơi đàng điếm, có thiên phú rất độc đáo, được xưng là tuyệt đại song kiêu với Triệu Triệt con trai quốc sư.
Không thèm thăng triều, không quản chính sự, cùng lắm là khi tế tự gã mới bước ra đi một vòng để làm màu.
Không còn cách nào khác, gã là huyết mạch duy nhất của quốc quân đời trước, sinh ra đã tôn quý.
Triều thần trung tâm chỉ có thể ký thác hy vọng vào đời sau. Cũng may đương kim Hữu quân sinh nhiều con hơn tiên đế, giờ đã có ba con trai bảy con gái, không lo không thể bồi dưỡng được người nối ngôi.
Còn những kẻ không trung tâm... cũng chỉ có thể kìm nén.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất