Chương 258: Nguyên nhân chí tử
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đầu Triệu Phương Viên ban nãy không hề có gì khác thường nhưng một lát sau máu tươi mới từ mắt, mũi, miệng, tai chảy ra.
Toàn bộ mọi thứ bên trong đầu đều bị đánh thành bột nhão.
Điền Ung liếc bàn tay mới kết ấn được một nửa của hắn ta.
Y nở nụ cười khinh thường.
Triệu Phương Viên đương nhiên am hiểu biểu diễn nhưng Điền Ung y thì lại không phải dạng ngu xuẩn chủ quan.
Từ lúc vừa bắt đầu y đã giả chết.
Không. Y thật sự đã chết một lần.
Bởi vì nếu không phải chết thật, y sẽ không gạt được Quý Tu của Đông Vương Cốc, Quý Tu dùng thi thể y làm chất dẫn thi triển Cửu Tử Độc cũng không thể thành công.
Y đã dùng thủ đoạn nào đó khiến bản thân thật sự “chết” một lần, sau đó hồi sinh vào đúng lúc này.
Bởi vì y thật sự “chết” cho nên bản thân Cửu Tử Độc đã không có tác dụng đối với y.
Chân tướng duy nhất nằm ở chỗ, y mới là người bày ra thủ đoạn sát ý ăn mòn kia.
Y là người thứ hai tiến vào Thiên Phủ Long Cung số bốn, vừa vào y đã nghĩ xong mưu kế. Đầu tiên y dỗ dành Khương Vọng đến Thiên Điện lục soát còn bản thân mình thì quay lại lén khắc trước phần lớn trận văn.
Đợi sau khi toàn bộ tu sĩ trong Long Cung này tới đủ, xác nhận không còn ai nữa, y mới dùng những lời tương tự dẫn dắt mọi người đến các nơi khác nhau lục soát.
Bản thân y thì quay trở lại đại điện, khắc nét bút cuối cùng của trận văn, sau đó hét lên thảm thiết để hấp dẫn tất cả mọi người trở lại đại điện, giả chết để thoát thân.
Bản thân cái chết của y chính là chiêu mưu hại lớn nhất dành cho Liêm Tước, tiếp theo chỉ cần chờ mọi người trong Long Cung chém giết lẫn nhau là được.
Tất cả mọi người đều giết chóc đối thủ trong lúc mất khổng chết, cuối cùng y “sống lại”, thu thập tàn cuộc, giành được thành quả thắng lợi dễ như trở bàn tay.
Đây chính là tất cả kế hoạch của y.
Và bây giờ, y thành công rồi.
Cho dù quá trình có vài khó khăn trắc trở, những đối thủ tham gia cạnh tranh trong Thiên Phủ bí cảnh không một ai là kẻ yếu.
Nhưng kết quả cuối cùng vẫn là bị y dự đoán và dính bẫy hết.
Y gần như đã thành công.
Sở dĩ chỉ “gần như” là bởi vì vẫn còn Khương Vọng.
...
Sau khi Điền Ung giết Triệu Phương Viên thì không hề lề mề mà lấy máu của Triệu Phương Viên bôi lên mặt, ngưng huyết làm tiễn, rẩy tay bắn thẳng Liêm Tước.
Có biến cố này, huyết khí trên mặt Liêm Tước đã phản công đến môi nhưng giờ đột nhiên bị huyết tiễn tập kích, y chỉ có thể tạm dứng đấu với tử khí, hơi nhích người né đi vị trí yếu hại.
Huyết tiễn bắn xuyên qua bụng y, tử khí lại một lần nữa dâng lên đến trước mũi.
Nhưng Liêm Tước không hề rên đau một tiếng, chỉ cố chấp tiếp tục chiến đấu với tử khí.
Từ Quý Tu đến Triệu Phương Viên, lại đến Điền Ung, huyết khí và tử khí cứ thế tranh đoạt qua lại trên mặt y, cứ mỗi lần phản công tạo được chút hy vọng thì lại lập tức bị chặt đứt.
Nếu đổi lại là bất cứ ai khác thì chỉ e là đã tuyệt vọng rồi.
Nhưng Liêm Tước không hề có ý định từ bỏ, hình như y không biết từ bỏ là gì.
Trong lúc Điền Ung đang tung đòn sát thủ, Liêm Tước đang giãy dụa sống sót, Khương Vọng đã như giao long phóng lên, trong nháy mắt đã vượt qua nửa đại điện, một quyền đánh xuống.
Đây hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của Điền Ung.
Bởi vì nếu Khương Vọng vẫn còn sức đánh một trận, trước đó có rất nhiều cơ hội, vì sao hắn không hề hành động?
Khi Điền Ung ra ngoài cẩn thận bồi sát đối thủ thì cũng theo bản năng lựa chọn Liêm Tước trước, chính là vì phán đoán thế cục của y.
Càng là người thông minh thì càng tin vào bản thân.
Đó là sự tự tin đúc kết từ vô số lần chính xác, vô số lần chiến thắng.
Giờ sự tự tin này lại hại chết y.
Điền Ung trở người tung một quyền, quyền đối quyền.
Nhưng quyền đến nửa đường, Khương Vọng đã hóa quyền thành chưởng, trong lòng bàn tay xuất hiện một đóa Diễm Hỏa.
Khương Vọng dựa vào năng lực trệ không cường đại đứng giữa không trung, Diễm Hoa bắn nhanh ra đụng vào quyền của Điền Ung.
Ầm!
Cả nắm đấm nổ tung.
Trong lúc Điền Ung không nén được kêu đau, bàn tay Khương Vọng mới một lần nữa rơi xuống.
Điền Ung nhịn đau dùng tay trái còn lại huy quyền chống đỡ.
Tay Khương Vọng thu lại, lúc né quyền thế liền dò xét sau đó nắm chặt tay này, trở tay xoắn một cái!
Cả cánh tay trái của Điền Ung tiếp xúc với nắm đấm của Khương Vọng, tơ máu cơ bắp lần lượt nổ tung.
Xương cốt vang lên tiếng nổ.
Khương Vọng thuận thế kéo cả người đến trước mặt y, nâng gối chấn một cái.
Cú chấn gối này đã chấn cho cả cơ thể Điền Ung bay lên cao, tung vào trên cột cung điện.
Khương Vọng trên không trung tung người đáp xuống.
Điền Ung vừa thuận theo cột cung điện trượt xuống, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều bị cú lên gối này đánh cho nát bươm, chết thê thảm đến mức không thể chết thêm nữa.
Thương thay một thân sở học của y, bí thuật công pháp Đại Trạch Điền thị, thậm chí thủ đoạn thao túng sát khí, tất cả đều không kịp thi triển.
Nếu nói về chiến lực hoàn chỉnh, so với Điền Ung bỏ ra cái giá cực lớn để giả chết phục sinh, Khương Vọng mới là người duy trì được chiến lực hoàn chỉnh nhất ở đây!
Hôm nay Điền Ung chỉ phán đoán sai một chuyện, một người.
Mà đó, lại là nguyên nhân chí tử của y.
Khương Vọng đứng một mình trong điện, lúc này toàn bộ tu sĩ khác tranh đoạt tòa Long Cung này đã chết hết, chỉ còn mình Liêm Tước đang nằm trên mặt đất vùng vẫy giãy chết.
Chỉ cần giết y, cơ duyên Nội phủ thần thông chính là vật trong lòng bàn tay.
Giết y cũng rất dễ dàng, thậm chí không cần rút kiếm mà chỉ cần một đóa Diễm Hoa là đủ.
Nhưng Khương Vọng không liếc mắt nhìn y lấy một cái mà một lần nữa lục soát đại điện... đương nhiên không phải lục soát thi thể, mục đích chủ yếu là tìm manh mối cơ duyên thần thông, sợ mình bỏ sót điều gì.
Những tu hành giả tham gia Thiên Phủ bí cảnh này trên người chắc chắn có đồ tốt, có điều bị quy tắc của Thiên Phủ bí cảnh giới hạn nên không thể nào phát huy được. Cho dù là bất cứ một di vật của thi thể nào cũng đủ để Khương Vọng giàu trong một đêm.
Nhưng hắn không thể lấy một thứ nào.