Chương 267: Ai cũng đều có thể đạt được thần thông
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Những chuyện đã trải qua tất cả đều giống như ảo ảnh, nhưng chết rồi thì chính là thật sự đã chết, thần thông đã thăm dò được, cũng sẽ được cơ thể ghi nhớ, đợi lúc thức tỉnh.
Bên trong bí cảnh Thiên Phủ tổng cộng có chín chìa khóa.
Dưới đáy năm tòa Long cung, khích lệ tu sĩ cạnh tranh chém giết.
Bên trong núi cao và rừng sâu, ngoại trừ sự cạnh tranh giữa các tu sĩ còn có thể gặp phải những mối nguy hiểm bên trong bí cảnh Thiên Phủ, cửu tử nhất sinh.
Còn những con sông nhỏ trước sau, cũng phải mất một thời gian dài mới có thể đi đến điểm cuối, phân biệt đại biểu cho sinh ra và mất đi.
Thiên Phủ lão nhân để lại bí cảnh ở đây, là vì muốn tìm ra một thiên tài mạnh nhất, đoạt được chín chìa khóa. Thừa kế sở học suốt đời của ngài ấy.
Muốn thỏa mãn được điều kiện này, thì phải có chín thiên tài siêu mạnh, tìm được chín chìa khóa bên trong bí cảnh Thiên Phủ. Mà trong đó lại phải có một thiên tài vượt lên những người còn lại, dẫn đầu.
Mà hiển nhiên rằng Vương Di Ngô phá núi đạp mây đi đến Thông Thiên Tháp, cũng không phải là người mà ngài ấy muốn tìm.
Cũng không phải nói thế giới tu hành hiện tại không còn lớn bằng lúc trước, không thể tìm ra thiên tài đáp ứng được những yêu cầu của Thiên Phủ lão nhân.
Trên thực tế nếu chỉ bàn về thực lực thì Vương Di Ngô đã đạt tiêu chuẩn rồi.
Chẳng qua là Thiên Phủ lão nhân không lường trước được, theo sự phát triển của thế giới tu hành, thời đại cải cách.
Bí cảnh Thiên Phủ mà ngài ấy để lại mặc dù cẫn còn sức hấp dẫn rất lớn nhưng nếu so sánh giữa mức độ nguy hiểm và thành quả đạt được mà nói thì nó không đủ sức hấp dẫn với toàn bộ thiên tài đỉnh cấp.
Những thiên tài…đỉnh cấp hiện tại, có nhiều lựa chọn hấp dẫn hơn nhiều.
Đừng nói ở những quốc gia xa xôi khác, chỉ tính đến Tề Quốc của Vương Di Ngô thôi, lần này đếu như không phải vì Trọng Huyền Thắng, thì Vương Di Ngô cũng đã chẳng tới nơi này. Bởi vì hắn ta đã sớm tìm ra thần thông, cơ bản không cần đến một lần nữa.
Bí cảnh Thiên Phủ, có lẽ sắp trở thành một điều tiếc nuối vĩnh viễn rồi.
Lại có lẽ, đợi đến khi thế giới tu hành có sự tiến hóa về chất một lần nữa. Sẽ xuất hiện một tu sĩ có thực lực có thể hoàn thành khảo nghiệm của bí cảnh Thiên Phủ. Đến lúc đó bí cảnh Thiên Phủ mới có thể chân chính được nắm giữ.
Chẳng qua là đến lúc đó, sợ rằng truyền thừa của Thiên Phủ lão nhân đã sớm hết hạn.
Nhưng ít ra đến hiện tại, bí cảnh Thiên Phủ vẫn có thể được xưng tụng là truyền thừa đỉnh cấp. Chỉ vì tính đặc thù của bí cảnh, khiến cho nơi quý giá này không để cho người đời biết rõ.
Một chiếc Sừng Thương Long liền có thể giúp người tu hành khóa lại một thần thông.
Nếu có người thu thập được chín chìa khóa, vậy thì người đó có thể tụ đủ thần thông Ngũ Phủ, tạo thành Thiên Phủ!
Hơn nữa lúc đó có thể chọn lựa kỹ càng ra năm đại thần thông từ trong chín cái.
Người như vậy một khi đạt đến Nội Phủ Cảnh, sẽ đáng sợ đến mức nào?
Đương nhiên lúc này biết những thứ này cũng vô dụng, ra khỏi bí cảnh Thiên Phủ thì cũng sẽ quên mất. Có lẽ vẫn có thể dựa theo bản năng cho rằng nơi đây rất quý giá nhưng nhất định sẽ không nhớ rõ quý giá như thế nào.
Những người chiến thắng bí cảnh Thiên Phủ lần này đều có thực lực rất mạnh. Nhưng vẫn thiếu ba chiếc chìa khóa.
Người duy nhất có thể thu thập được năm chìa khóa trở lên chỉ có Vương Di Ngô.
Nhưng hắn ta đã bị năm người hợp lực ngăn cản.
Đối với Trọng Huyền Thắng mà nói, đây là tin tức tốt nhất. Hắn ta hoàn thành mục đích của chính mình, tìm được Nội Phủ thần thông. Hơn nữa còn ngăn cản Vương Di Ngô trở nên mạnh mẽ đáng sợ hơn.
…
Nguyệt Môn quang ảnh đong đưa.
Năm người Khương Vọng, Lý Long Xuyên, Hứa Tượng Càn, Trọng Huyền Thắng, Trương Vọng xuất hiện bên ngoài Mãn Nguyệt Đàm.
Lúc này bọn họ đã quên mất những chuyện đã xảy ra bên trong bí cảnh Thiên Phủ, nhưng đều biết rằng mình đã trở thành người chiến thắng.
Trọng Huyền Thắng hài lòng, Hứa Tượng Càn bùng phát cảm hứng thơ văn, Lý Long Xuyên khẽ mỉm cười, Khương Vọng không quan tâm thắng thua.
Trương Vịnh… Bên trong sự nhát gan mềm yếu lại có một chút tự tin kiên cường. Chuyện này rất hợp lý, trở thành người thắng bí cảnh Thiên Phủ, thành công tìm được vị trí thần thông trong nội phủ, cho dù là kẻ nào cũng có thể tìm về một chút tự tin.
Người đi ra trước bọn họ chỉ có hai người, Liêm Tước và Thập Tứ.
Dựa theo lệ cũ của năm trước, bọn họ đều là những người bị loại bỏ.
Khương Vọng vừa xuất hiện, ánh mắt của Liêm Tước liền dán lên người hắn.
“Bản mạng bài của ta ở trên người ngươi.”
“Hả?” Khương Vọng đột nhiên nhìn thấy bản mặt xấu xí này đến gần, sửng sốt.
Chuyện xảy ra trong bí cảnh Thiên Phủ, không ai còn nhớ rõ.
Nhưng hắn móc móc trên người, quả thật có một kim bài hình vuông màu đen.
Lúc hắn móc ra tấm kim bài này, Khương Vọng nghe thấy có người cúi đầu kinh hô, hiển nhiên vật này vô cùng quý giá.
Liêm Tước nhìn chăm chú tấm kim bài nói: “Đây chính là bản mạng bài của ta, đối với ta vô cùng quan trọng. Cho dù chết, ta cũng sẽ không giao nó ra. Trừ phi bên trong bí cảnh Thiên Phủ, ta đã hứa hẹn gì đó với ngươi.”
“Trả bản mạng bài cho ta đi.” Liêm Tước nói: “Ta có thể chế tạo cho ngươi một thanh binh khí.”
Khương Vọng đang muốn nói, Trọng Huyền Thắng đưa tay đè tay hắn lại.
Cũng không quan tâm đến sắc mặt của Liêm Tước, trực tiếp nói với Khương Vọng: “Khương huynh đệ, ngươi cần phải biết giá trị của vật này. Bản mạng bài nằm trong tay ngươi, có nghĩa là ngươi đang nắm sự sống chết của Liêm Tước. Phải biết rằng Liêm thị của quận Xích Dương chính là đệ nhất thế gia chế tạo binh khí của Đại Tề, Liêm Tước lại chính là kẻ kiệt xuất trong thế hệ này của Liêm thị. Giá trị của tấm bản mạng bài này không phải chỉ bằng một thanh binh khí đơn giản như vậy.”
Không tính đến giá trị mà thân phận của Liêm Tước đại diện, chỉ cần giữ tấm bản mạng bài này trong tay, chẳng khác nào có thêm một binh sư không ngừng sản xuất binh khí cho mình, giá trị của việc này đương nhiên không chỉ có bằng món bính khí.