Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 284: Rất nhiều thời điểm, danh và lợi sẽ buộc chặt lại với nhau.

Chương 284: Rất nhiều thời điểm, danh và lợi sẽ buộc chặt lại với nhau.


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phúc Quân Sát Tướng là chỉ quân đội bị hủy diệt, đại tướng bị giết chết. Nghe nói Khương Mộng Hùng lấy cái tên này để cảnh giác chính mình, cũng có thể là đưa ách nạn này cho địch nhân.
Tần Quốc, Cảnh Quốc cũng gần như thế, đứng đầu bảng xếp hạng nhất định là binh khí của cường giả bổn quốc.
Quá đáng nhất chính là Danh Khí Phổ của Sở quốc, mười vị trí đầu thì Sở quốc đã tự chiếm chín chỗ. Quả thực không có độ công nhận nào để nói, nhưng lại cực kỳ lưu hành ở bổn quốc.
Hiện giờ có người cho rằng, Danh Khí Phổ của Kinh Quốc tương đối công bằng nhất, nhưng nó lại không được nhiều người thừa nhận.
Danh Khí Phổ trong lời nói của Liêm Tước, đương nhiên là chỉ phiên bản của Tề Quốc. Chỉ xếp hạng danh khí trong quốc nội Tề Quốc vẫn là tương đối đáng tin cậy.
Trường Tương Tư vừa mới ra lò, quả thật mang phẩm chất của danh khí, nhưng chỉ có thể nói là có tư cách thượng bảng. Nếu muốn chân chính thượng bảng, còn cần xem chủ nhân của nó như thế nào.
Đối với đúc binh sư mà nói, vị trí cuối cùng binh khí mình đúc ra có thể đạt tới cũng là vị trí vinh quang của y.
Trường Tương Tư được tộc trường Liêm thị Liêm Chú Bình mang đi từ đường cung phụng, ba ngày sau mở ra đại điển tế tổ.
Hoàn thành quấn cán, buộc tua, phối vỏ trên điển lễ xong thì mới tính là Liêm thị hoàn thành chuôi danh khí này.
Trong quãng thời gian này, Khương Vọng chỉ có thể chờ đợi trong nhà Liêm Tước.
Tuy rằng hai người không nhớ rõ chuyện xảy ra trong bí cảnh Thiên Phủ, nhưng tính cách họ lại hợp nhau, lại củng đúc ra Trường Tương Tư, họ đã trở thành bằng hữu chân chính.
Cũng từ miệng Liêm Tước, Khương Vọng biết được vì sao Liêm thị sẽ gióng trống khua chiêng vì Trường Tương Tư như thế.
Đó là vì gần năm mươi năm qua, cả Liêm thị đều chưa đúc ra thêm một thanh danh khí nào nữa.
Trong năm thánh địa lớn của đại đúc binh trong thiên hạ, hiện giờ Liêm thị xếp hạng chót. Thậm chí đang lung lay muốn ngã xuống, sắp rơi ra khỏi danh sách thánh địa của đúc binh sư.
Mà sự ra đời của Trường Tương Tư sẽ củng cố lại địa vị này.
Khương Vọng vốn tưởng rằng đối với thánh địa đúc binh sư mà nói, đúc ra một thanh danh khí là chuyện hiển nhiên.
Nhưng thật ra, danh khí muốn ra đời, yêu cầu phải có thiên thời địa lợi nhân hoà, rất khó cưỡng cầu.
Lần này Liêm Tước đúc Trường Tương Tư là vì trả nợ nhân tình, gần như đã trút hết tất cả mọi vốn liếng, lấy ra tài liệu trân quý nhất.
Y là một trong mười con cháu tinh anh có thể khống chế mệnh bài của mình thế hệ này trong Liêm gia, nhiều năm tích lũy, chỉ dùng vào một lò.
Khi đúc lại vận dụng cổ lò mà tộc nhân Liêm thị cả đời chỉ có thể dùng ba lần, lò kiếm trải qua năm tháng mà không tắt kia vốn chính là một lời bảo đảm về phẩm chất.
Mà trong quá trình đúc, tinh thần ý chí của chủ kiếm và đúc binh sư đều trước sau như một, quán triệt vào bên trong kiếm khí.
Có đủ mọi mặt, cuối cùng mới tạo ra được Trường Tương Tư.
Gần như không thể phục chế.
Lần này Liêm thị mở ra đại điển tế tổ, tạo nên thanh thế cực lớn, các nơi khắp Tề Quốc đều có người tới tham gia.
Ngay cả Trọng Huyền Thắng cũng tung ta tung tăng phái người tặng lễ mừng tới.
Trường Tương Tư là binh khí của Khương Vọng.
Mà hiện tại Khương Vọng là người của hắn ta.
Thanh thế của Trường Tương Tư càng lớn thì thanh danh của Khương Vọng càng cao, mà Trọng Huyền Thắng này cũng sẽ càng uy phong.
Rất nhiều thời điểm, danh và lợi sẽ buộc chặt lại với nhau.
Trong cuộc cạnh tranh đã định sẵn sẽ hết sức gian nan của hắn ta và Trọng Huyền Tuân, nói không chừng có người vốn muốn ngã về hướng Trọng Huyền Tuân, nhưng lại bởi vì loại uy phong này mà nghiêng qua Trọng Huyền Thắng.
Trong cuộc cạnh tranh sinh tồn của hai cây đại thụ, mọi người thường không nhìn thấy được sự rắc rối phức tạp dưới nền đất, mà chỉ nhận ra được cành lá tốt tươi ở bề ngoài.
Khương Vọng cố gắng lý giải những việc này, hồng trần luyện tâm, đây cũng là một loại tu hành.
...
Quận Phượng Tiên nằm ở hướng Tây Bắc của biên cảnh Tề Quốc.
Trương Gia trấn là một ngôi trấn nhỏ trong quận Phượng Tiên.
Trên trấn có một gia tộc xưa cổ họ Trương, cũng tương đối có thể diện, nhưng cũng chỉ là ở trấn nhỏ này mà thôi.
Ngược dòng về mấy trăm năm trước, tất nhiên Trương gia cũng nhà cao cửa rộng.
Đừng nói là một Trương Gia trấn nho nhỏ, cho dù là chuyện cả quận Phượng Tiên cũng là do người của Trương gia quyết định. Thậm chí ở toàn bộ Tề Quốc, họ cũng khá có tiếng nói.
Nhưng thời thế thay đổi, nhân tài hậu bối của Trương gia điêu tàn, cũng dần dần trở nên suy sụp.
Sản nghiệp cứ tan rồi lại tan, quyền thế chia cắt rồi lại chia cắt. Tới cuối cùng, chỉ có thể trở lại tổ địa, trở lại trấn nhỏ mà nhiều thế hệ người Trương gia đã từng sinh sống.
Hào môn Phượng Tiên Trương thị năm đó của Tề Quốc, cũng chỉ còn lại một chi dòng chính đơn bạc này thôi.
Còn về phần chung quanh quê nhà, láng giềng trấn trên, huyết thống đã sớm không biết mỏng manh đến phải quay ngược về bao nhiêu đời tổ tiên, cũng coi như bằng không.
Thế hệ này của Phượng Tiên Trương thị xuất hiện một Trương Vịnh.
Đứa nhỏ này vốn là tam đại đơn truyền, trong nhà tuy điều kiện không tốt, nhưng lại cực kỳ cưng chiều y, ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ rớt.
Nhưng đứa nhỏ này cũng không bị chiều hư, ngược lại biết thương hại là gì, hiểu được biết ơn, nhưng được trưởng bối bảo hộ quá mức, tính cách có phần hướng nội, hơi thẹn thùng một chút.
Trương gia có một vị trí để tham gia bí cảnh Thiên Phủ, là do tổ tiên truyền xuống, nhưng hiện nay có cũng như không.
Không phải không có người trong Trương gia từng đi tranh giành vị trí quý giá như vậy. Nhưng mấy thế hệ đã trôi qua, sau khi những hậu nhân ưu tú nhất đi vào bí cảnh Thiên Phủ, cũng chưa từng có ai tồn tại trở về.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Trương gia điêu tàn đến mức này.
Bí cảnh Thiên Phủ nguy hiểm như thế, hiện giờ mấy thế hệ của Trương gia đều là đơn truyền, tất nhiên càng không dám khinh suất tham gia.
Nhưng điều người ta không nghĩ tới chính là, Trương Vịnh ngày thường hướng nội ngượng ngùng, trong lòng lại rất có chủ kiến.
Y lại dám để lại một phong thư, tự mình lên đường chạy tới thành Thiên Phủ!
Lão thái thái của Trương gia sắp khóc mù cả đôi mắt.
Trương phụ cả ngày thở ngắn than dài, Trương mẫu lấy nước mắt rửa mặt, nhưng cũng không thay đổi được sự thật độc đinh đã chạy đi mạo hiểm, có lẽ huyết mạch của Trương gia thật sự sẽ bị chặt đứt.
Nhưng càng khiến mọi người không tưởng tượng được là, Trương Vịnh kia lại kỳ tích mà trở thành người thắng trong bí cảnh Thiên Phủ, thành công định trước được vị trí Nội Phủ thần thông!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất