Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 323: Nhìn, nghe, hỏi, sờ

Chương 323: Nhìn, nghe, hỏi, sờ


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lòng xoay chuyển suy nghĩ, Khương Vọng thuận miệng sai bảo Tiểu Tiểu và Xuyên Tử về khách điếm trước.
Sau đó hắn quay lại nói với thị vệ này: “Dẫn đường.”
Bất kể vì sao Tịch Tử Sở mời hắn đến âm thầm gặp mặt, hắn cũng không có lý do sợ hãi.
Nếu Tịch Tử Sở không quen biết hắn, hắn không cần lo lắng, bởi vì lấy thực lực hiện giờ của hắn, cho dù không thể dễ dàng chiến thắng tu sĩ Đằng Long Cảnh thì đào tẩu cũng không phải vấn đề. Dưới tình trạng không quen biết hắn, Tịch Tử Sở không có khả năng vì một tu sĩ Thông Thiên Cảnh mà bỏ ra bốn năm cường giả Đằng Long Cảnh mai phục, toàn bộ Tịch gia cũng chưa chắc tìm ra được nhiều cao thủ như vậy.
Nếu Tịch Tử Sở quen biết hắn, vậy càng không cần lo lắng, hiện tại hắn đại diện cho Trọng Huyền gia, Tịch Tử Sở không có đầu óc đến mức nào, cũng không dám công nhiên giết chết người của Trọng Huyền gia.
...
Đi theo tên thị vệ này vòng đi vòng lại trong thành, cuối cùng đi vào một gian tiểu viện.
Thị vệ ngừng ở cửa viện, chuyển qua cho một thị nữ xinh đẹp dẫn đường.
Nhìn từ bên ngoài thì chỉ là dân cư bình thường, đi vào lại có động thiên khác.
Núi giả nước chảy róc rách, hoa cỏ uốn lượn trên giàn, chủ nhân nơi đây nhất định là một người biết hưởng thụ.
Đi đến trước một đình hóng gió, thị nữ lập tức lui xuống.
Tịch thiếu gia trong đình ngồi trên chủ vị, đang dùng một cái khăn lông ấm lau mặt, nhìn dáng vẻ cũng là vừa đến không lâu.
Một nữ tử mỹ miều đang cẩn thận hầu hạ bên cạnh.
Y buông khăn lông, xua xua tay bảo nữ tử xinh đẹp kia lui ra, sau đó nhìn về phía Khương Vọng nói: “Huynh đài mời ngồi.”
Trong đình có một chiếc bàn nhỏ, rượu ngon đầy bình, hai cái ly ngọc, ba dĩa điểm tâm.
Nhìn thật là cảnh đẹp ý vui.
Khương Vọng tùy ý ngồi xuống, gần gũi quan sát nam tử am hiểu tạo thế này.
Chỉ cảm thấy người này ánh mắt có thần, khí chất độc đáo.
Trên người mơ hồ có thanh hương, khiến Khương Vọng có chút cảnh giác, mùi hương này làm hắn liên tưởng đến đạo thuật Hoa Hải.
Đối mặt với sự đánh giá của Khương Vọng, Tịch Tử Sở không để bụng, y nâng bình lên đổ vào hai ly rượu, cũng mặc kệ Khương Vọng có uống hay không, bản thân y đã uống một ngụm trước.
“Để ta đoán xem...” Y lại cười nói: “Ngươi là người của Trọng Huyền gia?”
Khương Vọng vừa không thừa nhận, cũng không phủ nhận: “Nhìn điểm nào mà thấy vậy?”
“Toàn bộ thành vực Gia Thành, ta quen biết tất cả những người ở tuổi như ngươi mà có được tu vi Thông Thiên Cảnh, nhưng trước nay chưa từng gặp qua ngươi. Cho nên ngươi không phải người địa phương.”
“Toàn bộ thành vực Gia Thành này, không có ai không biết ta, mà ánh mắt ngươi nhìn ta lại mang theo tò mò. Chứng minh ngươi vừa tới nơi đây không lâu.”
“Nhìn từ cốt cách, năm nay ngươi hẳn nằm ở khoảng mười tám đến mười chín tuổi, ồ, có vẻ thọ nguyên đã bị tổn hại. Có thể chứng minh ngươi trải qua rất nhiều chuyện. Gia Thành chỉ là một nơi nhỏ bé, Dương Quốc cũng chỉ là một tiểu quốc. Sao lại có nhiều gợn sóng như vậy được?”
“Quan trọng nhất chính là, ngươi chỉ có tu vi Thông Thiên Cảnh, lại mơ hồ làm ta cảm giác được uy hiếp, chứng minh ngươi rất mạnh. Toàn bộ thành vực Gia Thành này còn có người nào có thể uy hiếp đến ta kia chứ? Liên hệ đến chuyện mạch khoáng Thiên Thanh Thạch hầm mỏ Hồ thị sắp sửa khô cạn, ta phỏng đoán, ngươi hẳn là người mà Trọng Huyền gia phái tới.”
“Càng suy đoán thêm một bước, hiện tại hình như là Trọng Huyền Thắng đã tiếp nhận những chuyện của Dương Quốc từ Trọng Huyền gia.”
Tịch Tử Sở nói tới đây thì như chưa suy nghĩ ra được, y nhíu mày nói: “Nhưng mà, ta cho rằng ngươi hẳn là một thiếu niên tóc bạc mới đúng.”
Khương Vọng thật muốn vỗ tay cho y: “Ngươi không giống đến Đông Vương Cốc học y thuật, càng như đi học chút thuật pháp bặc tính thôi diễn. Như ngươi suy nghĩ, ta chính là Khương Vọng, tóc thì có nguyên nhân khác.”
“Vậy thì đúng rồi.” Tịch Tử Sở vỗ tay mà cười.
“Y giả chuyên về nhìn nghe hỏi sờ, đôi mắt là cực kỳ quan trọng.” Y duỗi tay chỉ chỉ hai mắt của mình, tự tin nói: “Nếu ta còn không nhìn ra thực lực của ngươi thì không xứng đáng với quá trình tu hành ở Đông Vương Cốc.”
Xem ra cần phải học một bí pháp ẩn nấp thực lực chân thật, chỉ dựa vào khống chế Đạo Nguyên che giấu, căn bản trốn không thoát những đôi mắt nhạy bén này, Khương Vọng thầm nghĩ.
Nhưng hắn lại hỏi: “Nếu đã biết ta muốn làm chuyện gì, không biết ngươi đặc biệt mời ta tới là có chuyện gì muốn công đạo với ta đây?”
“Ta chỉ nhìn thấy ngươi thì muốn nói cho ngươi, mạch khoáng Thiên Thanh Thạch hầm mỏ Hồ thị kia không liên qua đến Tịch gia ta. Thậm chí chuyện trong toàn bộ trấn Thanh Dương, trừ thu chút thuế má ra thì chúng ta không nhúng tay vào.”
Tịch Tử Sở thong thả ung dung nói: “Xin ngươi phải tin tưởng trí tuệ của ta. Lấy được một chút thành tích ở Đông Vương Cốc, không đủ để ta bành trướng đến mức này. Đông Vương Cốc tuy mạnh, lại nằm xa ở phương Bắc. Mà Trọng Huyền gia gần ngay trước mắt. Một cường giả Đằng Long Cảnh dùng hết toàn lực mà chạy, trong ba ngày có thể từ Tề Quốc đánh đến nơi này, càng đừng nói đến những cường giả càng mạnh hơn.”
Trong lòng Khương Vọng đã tin ba phần, nhưng miệng lại nói: “Trừ điều này ra, ngươi có gì muốn nhắc nhở ta không?”
Tịch Tử Sở đan mười ngón vào nhau, đặt ở trước người, vẻ mặt cao thâm khó đoán: “Đó là chuyện mà các ngươi phải tự suy xét.”
Khương Vọng khẽ gật đầu: “Nói cũng phải.”
“Nếu ngươi là Khương Vọng, là một trong những người chiến thắng của bí cảnh Thiên Phủ lần này, như vậy kế tiếp, không bằng chúng ta nói về chút chuyện thú vị đi.” Tịch Tử Sở chậm rãi nói: “Ta có một bằng hữu, tên là Qúy Tu, hắn cũng có tham dự bí cảnh Thiên Phủ, đáng tiếc là hắn thất bại. Ngươi có ấn tượng gì với hắn không?”
“Ngươi rất biết đoán, không bằng ngươi tiếp tục đoán đi.”
Khương Vọng cười cười, đứng dậy rời khỏi tòa tiểu viện này.
Mục đích của hắn đã đạt thành.
Biết Tịch Tử Sở không phải một kẻ ngu xuẩn, vậy là đủ rồi.
Người này là nhi tử của thành chủ, Gia Thành lại tu hành ở Đông Vương Cốc, bản thân cũng có tu vi Đằng Long Cảnh, quyền lên tiếng ở Tịch gia tuyệt đối không thấp. Chỉ cần y không ngốc thì tuyết đối không có khả năng đồng ý để Tịch gia động vào mạch khoáng của Trọng Huyền gia.
Trước khi có chứng cứ càng thêm xác thật xuất hiện, đã có thể tạm thời bỏ qua vấn đề của Tịch gia.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất