Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 407: Bách tính là biển rộng mênh mông

Chương 407: Bách tính là biển rộng mênh mông


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Truy bắt lâu không có kết quả, thành chủ Việt Thành giận dữ, dứt khoát chuyển từ truy nã ngầm thành truy nã công khai, điều động mấy tên bộ khái siêu phàm nổi danh nhất của Việt Thành cùng tham gia truy bắt.
Trong đó có một bộ khoái lúc còn trẻ đã làm việc với một vị thanh bài bổ đầu ở Tề Quốc, thủ đoạn thành thục cay độc.
Tiểu thí ngưu đao, liền khiến Lý Dương nhìn thấy sự lợi hại của những tu sĩ sở trường hình danh này.
(Tiêu thí ngưu đao 小 试牛刀 : ẩn dụ một người có năng lực thể hiện sự vĩ đại ngay từ khi bắt đầu làm việc)
Cũng vào lúc này, hắn ta mới biết được, từ trước đến nay gây trở ngại cho việc hắn bắt Tần Niệm Dân, không phải một tổ chức nào đó, mà là một vài người lao động bình thường kia, một vài ông chủ cửa hàng kia, tiểu nhị của tửu lâu... Là rất nhiều người dân bình thường mà tầm thường.
Tính tự phát của bọn họ che giấu hành tung cho Tần Niệm Dân, cố ý dẫn dắt đánh lạc hướng nhóm người Lý Dương.
Chuyện này với trong kinh nghiệm có hạn của Lý Dương là chưa bao giờ thấy qua, trong vài người dân thường này, không có một người nào có thể tạo uy hiếp với hắn ta. Nhưng không biết tại sao, hắn ta cảm thấy lạnh buốt sống lưng, đáy lòng cũng lạnh lẽo.
May mà nỗi sợ hãi của hắn ta là cái không cần phải để ý, vì hắn ta không cần có ý nghĩ của riêng mình.
May mà hành tung của Tần Niệm Dân đã bị lộ.
Với thủ đoạn của bộ khoái siêu phàm, một Tần Niệm Dân nhỏ bé không còn cách nào che thân.
Khi Lý Dương theo hai tên bộ khoái siêu phàm đuổi kịp Tần Niệm Dân, mới phát hiện, ông ta đã vô tình, chạy trốn tới khu vực biên giới của Việt Thành.
Dưới sự truy đuổi của lực lượng siêu phàm, suýt chút nữa đã chạy thoát khỏi chỗ này.
Chuyện này đối với một lão già thường dân năm mươi tuổi mà nói, thật sự là một chuyện không thể tin nổi!
Quả thực có thể gọi là kỳ tích mà dân thường tạo ra.
Nhưng dù sao cũng là suýt chút nữa.
Có đôi khi một bước đi xa, lại là rãnh trời khe đất.
“Tần Niệm Dân!” Lý Dương cao giọng hô to với bóng lưng của lão nhân kia: “Ngươi không trốn được nữa rồi! Theo ta trở về thành, đợi thành chủ đại nhân xử lý đi!”
Mệnh lệnh mà hắn ta nhận được là giết chết Tần Niệm Dân, nhưng mà không tiện làm mấy chuyện này trước mặt mấy tên bộ khoái siêu phàm. Tóm lại là bắt ông ta về trước rồi tính tiếp.
Thân hình lộ rõ của Tần Niệm Dân chấn động một chút.
Chuyển thân, quay đầu.
Khuôn mặt mà ông ta chăm sóc rất tốt, hiện giờ đã tiều tụy đến dọa người, chỉ duy nhất thần sắc bướng bỉnh, không có ý suy sụp tinh thần.
“Các ngươi cũng là người của Việt Thành!” Ông ta lớn tiếng nói: “Chẳng lẽ các ngươi không biết hiện tại Việt Thành đang xảy ra chuyện gì sao? Chẳng lẽ không nên có người gánh vác trách nhiệm cho việc này sao? Lương tâm các người ở đâu, nhân tính ở đâu!”
Hai tên bổ khoái siêu phàm nhìn nhau, đương nhiên bọn họ biết dịch hạch đang bùng phát hiện nay. Nhưng nguồn gốc của tai họa là ở Gia Thành, Việt Thành là thành vực lân cận, bị truyền nhiễm cũng là điều khó tránh khỏi.
Còn về trách nhiệm... Nghe nói thành chủ Gia Thành đã bị người ta giết rồi, còn muốn gánh vác trách nhiệm gì?
Bọn họ suy đoán việc này có thể có ẩn tình, dù sao sai bọn họ đi truy bắt một thường dân, như thế nào cũng lộ ra một tia cảm giác không bình thường. Nhưng chung quy chỉ là nghi ngờ vô căn cứ, hai người sành sỏi như bọn họ, đương nhiên sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Mở một con mắt, nhắm một con mắt, năm tháng yên ổn, hưng thịnh thái bình.
Chỉ có Lý Dương hiểu rõ Tần Niệm Dần đang nói gì.
Khi dịch bệch xảy ra ở Việt Thành, Tần lão tiên sinh đã lập tức tra ra. Mà sở dĩ có thể diễn biến thành tình trạng ác liệt chỉ đứng sau Gia Thành như bây giờ chính là vì thành chủ không làm gì cả!
Cũng chính vì thế, hắn ta không thể tiếp tục để cho người này tiếp tục nói nhiều nữa.
Chỉ nhún người về phía trước quát lớn: “Ít ở đó yêu ngôn hoặc chúng! Nếu có gì oan khuất, phân trần ở nha môn!”
Chỉ là một lão nhân bình thường, còn không dễ như trở bàn tay sao?
Đúng lúc này, một chuôi trường kiếm mang vỏ, chặn ở trước đường.
Đây là một chuôi kiếm nhìn qua có thể khiến người ta kinh ngạc, mũi nhọn dường như xuyên vỏ mà ra.
Còn bên trong vỏ, kiếm vậy mà vẫn kêu.
Phảng phất như nó không có cách nào kiềm chế, cũng muốn lên tiếng.
Người như kiếm, thấy chuyện bất bình phải lên tiếng!
“Cũng không biết tại sao, ta gần đây nghe thấy câu “Yêu ngôn hoặc chúng” này… Lại cảm thấy rất khó chịu!”

Lý Dương theo tiếng nhìn qua, liền thấy một thiếu niên lang tuổi tác khoảng chừng mười tám mười chín tuổi.
Mặc một thân võ phục màu đen, lưng rất thẳng, cầm kiếm rất vững. Chân vừa hướng đến mặt đất, liền như mọc rễ. Có lẽ là một cao thủ.
Người này nói về dung mạo thì không quá xuất sắc, nhưng cũng có thể nói được một câu mặt mũi thanh tú.
Khiến người khác ấn tượng sâc sắc nhất là đôi mắt kia, đó là một đôi mắt rất sạch sẽ, sáng ngời, nhưng lộ ra kiên định.
Liền chỉ với đôi mắt này, người đã thoát tục.
Phảng phất như không có chuyện gì, có thể ngăn cản thiếu niên này.
Người này, đương nhiên chỉ có thể là Khương Vọng.
“Ngươi là ai?” Lý Dương trầm giọng nói: “Phủ thành chủ Việt Thành chấp hành công vụ, truy nã tội phạm đào tẩu, khuyên ngươi không nên tự hại bản thân!”
Hai tên bổ khoái siêu phàm cũng đi đến sau lưng hắn ta, dù sự tình ra sao, đối diện với người ngoài, bọn họ đương nhiên phải đứng về phía Lý Dương.
Sau khi rời khỏi quận phủ quận Nhật Chiếu, vừa bước vào thành vực Việt Thành, lại gặp phải một vụ việc như vậy.
Hắn vốn không muốn xen vào việc của người khác, nhưng nghe được vài câu, bỗng lại nhớ tới chiếc xe tù nhân Tôn Bình đi ngang qua chợ kia.
Nếu lúc ấy hắn hỏi thêm một câu, y sư trẻ tuổi đó có phải sẽ không chết hay không? Có phải hắn sẽ sớm biết chân tướng của dịch hạch, cả trấn Thanh Dương, thậm chí là Gia Thành, có phải sẽ chết ít đi rất nhiều người hay không?
Vì vậy hắn giơ ngang kiếm ra trước, chắn trước mặt lão già rõ ràng chỉ là thường dân.
Đối với quan phủ Dương Quốc, hắn thật sự đã không còn tín nhiệm!
Khương Vọng không quay đầu, càng không di chuyển chân, chỉ hỏi: “Ông lão, ông phạm tội gì?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất