Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 455: Đạo Mạch Đằng Long

Chương 455: Đạo Mạch Đằng Long


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bên trong Thông Thiên Cung, chín đại Đạo Toàn Tinh Hà điên cuồng xoay tròn, số lượng những viên đạo nguyên tròn trịa không đếm được tuôn ra như suối phun. Mà con Triền Tinh Linh Xà đại diện cho Đạo Mạch chân linh thì nhảy dựng lên, hình thể đâu chỉ lớn mạnh lên gấp mười lần. Nó hóa thành Triền Tinh Kỳ Mãng, ngao du trên đỉnh của Thông Thiên Cung.
Vào giờ phút này, một tiếng Thương Long ngâm chợt vang lên.
Khương Vọng cảm giác toàn bộ cột sống đại long của mình bị rút ra khỏi thân thể, tinh khí thần là cột sống, thân thể máu thịt như da chết, phảng phất ngay sau đó sẽ lột da lao ra – Đương nhiên chuyện này chỉ là ảo giác.
Rời đi không phải là cột sống, mà là Thông Thiên Cung gần như trùng khớp với cột sống khi chưa phá cảnh!
Đạo Mạch Đằng Long xoay chuyển như vậy trong cơ thể, nhảy vào hải dương Khu Kiền.
Hiện tại Khương Vọng có thể nhìn thấy hải dương Khu Kiền của mình là một mặt biển mênh mông vô biên vô tận, sóng gió mãnh liệt tuôn trào, cứ như vĩnh viễn lao nhanh không ngừng nghỉ.
Phía trên mặt biển, sương mù trắng xoá che lấp không trung, đó là sương mù mông muội từ khi sinh ra đã có sẵn, nó có thể làm tổn hồn mòn phách, không thể đùa giỡn. Không biết bao nhiêu tu sĩ Đằng Long Cảnh để Đạo Mạch Chân Long bị lạc lối bên trong, sau đó bị sương mù này làm tan rã, thân tử đạo tiêu.
Toàn bộ hải dương Khu Kiền, trừ biển ra thì chính là sương mù, nhìn không rõ bất cứ cái gì khác.
Thiên địa là một mảnh mênh mang.
Chân long Đạo Mạch của Khương Vọng nhảy lên đến đây thì cô độc như thế.
Nhưng ngay vào lúc này.
Ở hải dương mênh mông vô tận kia, có một mảng đá ngầm tự sinh ra từ đáy biển, dần dần xông ra mặt biển.
Mà lân cận những khối đá ngầm này, mặt biển đang lao nhanh lại chậm rãi bình ổn.
Đá ngầm lấy tốc độ cực nhanh để lớn mạnh, khuếch trương ra bên ngoài.
Tốc độ này có thể nói là điên cuồng, bởi vì giữa thiên địa có vô số sức mạnh đáp lại, gần như đang tuôn trào mãnh liệt đến.
Khi nó ngừng thế mở rộng, tại đó xuất hiện một hòn đảo nhỏ chiếm phạm vi chừng trăm dặm.
Không đợi Khương Vọng khống chế, Đạo Mạch biến thành Đằng Long đã nhảy lên trên đảo, đến lúc này mới thoát khỏi sự dây dưa của sương mù mông muội.
Đây chính là Thiên Địa Cô Đảo của Khương Vọng!
Về sau trong quá trình thăm dò Khu Kiền Hải, đảo này chính là nơi mà Đạo Mạch Đằng Long làm tổ. Nó cũng là căn cứ địa, đại bản doanh của tu sĩ nhằm đối kháng những thứ mông muội.
Khoảng cách trăm dặm này đương nhiên cũng không liên quan đến hiện thế, mà chỉ tồn tại trong hải dương Khu Kiền, nhưng không ảnh hưởng đến sự khủng bố của nó.
Trong những bút ký mà Khương Vọng lật xem, Thiên Địa Cô Đảo không có cái nào vượt qua phạm vi mười dặm.
Mà trong nháy mắt Thiên Địa Cô Đảo chính thức hình thành, sương mù mông muội trên không trung lập tức lui tán đi trăm dặm.
Khương Vọng có thể cảm giác rất rõ ràng.
Ngay bên trong sương mù mông muội mênh mang vô tận kia, có một loại triệu hoán mãnh liệt đang vang lên, đó là vị trí Nội Phủ đầu tiên, mà loại triệu hoán này là do hạt giống thần thông bên trong Nội Phủ tạo ra.
Ngay sau khi đi ra bí cảnh Thiên Phủ, hắn cũng đã dự tính được vị trí thần thông.
Nói cách khác, nếu Khương Vọng nguyện ý, hiện tại hắn có thể trực tiếp gõ tan Nội Phủ, tháo xuống thần thông, lấy sự cường đại của thần thông Nội Phủ, ngang trời xuất thế!
Chênh lệch giữa thần thông Nội Phủ và Nội Phủ bình thường như cách biệt cả một cảnh giới. Cái gì mà âm Dương Du Sát trận, cái gì mà quận trưởng Nhật Chiếu, búng tay một cái là diệt được!
Nhưng thần thông sao có thể là mục đích cuối cùng của hắn?
Dụ hoặc này tuy mạnh, nhưng đối với Khương Vọng mà nói, lại không đáng để nhắc tới.
Biến hóa trong cơ thể nói ra thì phức tạp, thật ra chỉ hoàn thành trong mấy cái hô hấp ở hiện thế mà thôi.
Thiên Địa Môn bị đẩy ra rồi biến mất ở hiện thế. Mà Đạo Mạch chính thức Đằng Long, Khương Vọng dừng chân trên Thiên Địa Cô Đảo, hắn đã là một tu sĩ Đằng Long Cảnh hàng thật giá thật!
Pi pi pi!
Cũng ngay vào lúc này, trong âm Dương Du Sát trận bỗng vang lên tiếng chim hót bén nhọn.
Pi pi pi!
Diễm Tước toàn thân đỏ rực bay lên quanh người Khương Vọng, líu nhíu, ríu rít, đâm thẳng ra bốn phương tám hướng!
Đây là đạo thuật bậc Giáp hạ phẩm mà Khương Vọng thắng được từ hoàng tử Khương Vô Dung của Tề Quốc, Bạo Minh Diễm Tước.
Khương Vọng quen thuộc nó đã lâu, nghiền ngẫm nó đã lâu, nhưng rốt cuộc lúc chính thức bước vào Đằng Long Cảnh mới có thể thi triển ra được.
Vừa xuất thế thì đã kinh động khắp chốn!
Diễm Tước cuồng bạo mổ giết sĩ tốt, mang theo sóng lửa cuồn cuộn.
Chừng năm ngàn tướng sĩ Thành Vệ quân tạo thành âm Dương Du Sát trận, đầu tiên là chủ tướng bị trực tiếp đập chết chết, lại gặp phải Thiên Địa Môn ngang ngược vô tình quét ngang, hiện tại còn bị một đạo thuật bí truyền bậc Giáp tinh phẩm làm nổ tung ngay bên trong.
Binh trận lập tức hỗn loạn.
Vào lúc này Hướng Tiền, Trúc Bích Quỳnh, Trương Hải, ba trăm võ giả trong trấn sảnh Thanh Dương, như ba chuôi đao nhọn, dứt khoát lưu loát cắm thẳng vào âm Dương Du Sát trận. Lúc này là thời cơ mà trước đó Khương Vọng đã phân phó.
Không có chiến trận binh gia thêm vào, lấy sức mạnh của võ giả trấn sảnh Thanh Dương thì khi đối mặt với chừng năm ngàn sĩ tốt âm Dương Du Sát trận, tất nhiên chúng sẽ dễ dàng sụp đổ.
Giờ phút này thật là thỏa đáng đúng lúc.
Binh trận gần như lập tức tán loạn!
Quân trận năm ngàn người tản ra như vậy, Thành Vệ quân của Gia Thành như ruồi nhặng không đầu bỏ chạy khắp nơi, kẻ thì chạy trốn, kẻ lại xông thẳng lên, hoàn toàn mất hết kết cấu.
Mà dưới sự điểm sát của các tu sĩ siêu phàm trấn Thanh Dương lấy Khương Vọng làm cầm đầu, những tướng lãnh có thể tổ chức phản kích đều bị lập tức giải quyết.
Chỉ có thể bị động tiếp thu tàn sát.
Bại quân không bằng gà chó!
“Vứt bỏ binh khí, quỳ xuống đất đầu hàng! Sẽ miễn được cái chết!”
Khương Vọng cầm trường kiếm trong tay, giẫm lên hư không mà đi, lên tiếng hét lớn!
Trong lúc nhất thời, tiếng binh khí rơi xuống đất không dứt bên tai, kẻ quỳ xuống đất nhiều vô số kể.
Cho dù là kẻ nản lòng như Hướng Tiền, ngây thơ như Trúc Bích Quỳnh, cũng nhịn không được lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Thắng lợi!
...
Đúng lúc này, một tiếng nói vang lên từ nơi xa.
“Tuồng vui này cũng xem như không tồi!”
Tiếng nói này có vẻ uy vũ, to lớn vang dội, ban đầu nghe còn cực xa, nhưng khi lại vang lên thì đã ngay ở trước mặt.
“Nhưng nếu ngươi lập tức quỳ xuống đất xin tha, cũng không thể miễn được cái chết!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất