Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 483: Có bao nhiêu cơ hội thắng?”

Chương 483: Có bao nhiêu cơ hội thắng?”


Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Toàn bộ huyết thống hoàng thất Dương Quốc đều bị Dương Kiến Dức – người tu luyện Diệt Tình Tuyệt Dục Huyết Ma Điển giết hết.
Ngày xưa, ông ta còn có ý tứ muốn che dấu chuyện này. Mỗi khi vương tộc Dương thị chết đi thì đều tuyên bố với bên ngoài là bệnh mà chết.
Nhưng sau khi Dương Kiến Đức ngang nhiên giết chết Thái tử Dương Huyền Cực thì ông ta còn chẳng buồn tìm cớ nữa, trực tiếp triệu tập thân nhân huyết thống rồi giết sách một lần.
Diệt Tình Tuyệt Dục Huyết Ma Điển là bí thủ của ông ta, cho nên việc đảm bảo sự bí ẩn là điều quan trọng nhất.
Vì để đạt được mục đích này, tất cả các triều thần cùng với cung nữ và thái giám có mặt ở đó đều bị Dương Kiến Đức giết sạch, ngoại trừ một số ít tâm phúc mà ông ta tín nhiệm.
Cho nên việc này mới tạm thời bị giấu kín ở trong vương cung, không lan truyền ra ngoài.
Sau đó thì tuyên bố với bên ngoài là những người này nhát gàn hèn mọn, có ý đồ muốn giảng hòa với Tề Quốc.
Mà Dương Kiến Đức thì vẫn giữ vững tư tưởng quốc chiến, nên chém hết không tha.
Hơn nữa còn ban bố chiếu lệnh, viết rằng: trong cả nước, từ dân thường cho tới vương tộc, phàm là người có ý nghĩ cầu hòa thì đều xử như tội bán nước.
Cái chết của Thái tử Dương Huyền Cực đã cho thấy thái độ của Dương Kiến Đức!
Ngay cả Thái tử mà ông ta cũng giết, trên dưới Dương Quốc không một ai dám nói ra nói vào nữa.
Trong chớp mắt cả nước tiêu điều, chỉ có một tiếng vang.
Đa số các chức vị cấp cao trong quân đội đều là những thuộc hạ cũ mà năm đó đã từng chinh chiến cùng với Dương Kiến Dức. Mấy năm gầy đây, dù ông ta đã buông bỏ chính quyền, nhưng lại chưa từng rời bỏ quân quyền.
Lúc đó Thái tử Dương Huyền Cực muốn bức cung cũng chỉ mượn nhờ sức mạnh triều đình, vốn không có tư tưởng động đến quân đội.
Nếu như muốn từ chưa quen trở thành quen lại, thì quá trình này không mất nhiều thời gian.
Nhưng mà Dương Kiến Đức vẫn dẫn dắt hai mươi mối vạn đại quân cẩn thận từng bước một, chậm đến mức không thể chậm hơn, dường như là đang thi xây dưng doanh trại với Trọng Huyền Trử Lương chứ không phải là một trận quyết đấu sinh tử.
Người ngoài có thể không hiểu, nhưng những thuộc hạ cũ trong quân đội kia sẽ không nghi ngờ thực lực quân sự của Dương Kiến Đức. Cũng bởi vì vậy nên khiến không ít người cảm thấy hoang mang.

Chỗ soái trướng của Dương Kiến Đức trông hết sức bình thường, không hề có không khí xa xỉ cao quỷ phổ biến trong vương tộc Dương thị. Có điều, bên ngoài trướng có một cây Xích Dương Long Kỳ, có thể thể hiện rõ thân phận quốc chủ.
Lúc này ở trong lều, có một tướng quân trung niên khôi ngô đang trình bày: “Ngài tàn sát quần thần triều đình, tự tay giết chết Thái tử để tỏ rõ ý chí quyết chiến vì quốc gia. Bây giờ chúng ta đã là ai binh (1) của cả nước! Đang lúc có sẵn nhuệ khí nên thừa thế xông lên mới phải. Vì cớ gì mà tướng quân vẫn còn nấn ná ở nơi này?”
(1) Ai binh: đội quân đau thương, quân đội bị áp bức vùng lên.
Một tướng lĩnh trẻ tuổi khác lại nói: “Đại quân Tề tặc đã vào Xích Vĩ, điều này đang rất có lợi cho chúng ta. Càng kéo dài thời gian thì ưu thế của quân ta lại càng giảm bớt, bệ hạ nên cân nhắc!”
Cho đến bây giờ, các thuộc hạ cũ ngày xưa từng chinh chiến với Dương Kiến Đức vẫn gọi ông ta là tướng quân, vừa là thói quen vừa thể hiện lòng trung thành. Mà các tướng lĩnh trẻ tuổi trong quân thì lại gọi là bệ hạ.
Chỉ nhìn vào xưng hô cũng có thể thấy được hai nhóm tướng lĩnh có tư lịch không giống nhau.
Nhưng mà dù là lão tướng hay tiểu tướng, thì lúc này đều có cùng phán đoán đối với tình thế.
Bọn họ đều cho rằng nếu như đại quân Dương Quốc muốn giành thắng lợi thì lúc này phải tốc chiến, thừa dịp lúc này Thu Sát Quân vẫn chưa đứng vững thì đánh tan tác một lần luôn.
Dương Quốc đã dốc toàn bộ lực lượng cả nước để ứng chiến, mà bên Tề quốc thì mới xuất động một cánh quân trong Cửu Cốt. Dương Quốc đã sử dụng hết toàn lực, Tề quốc còn có lực lượng dự bị để bổ sung liên tục. Nếu như kéo dài tình thế này thêm, thì đối với Dương Quốc là trăm hại chứ không có lợi.
Dương Kiến Đức ngồi ở soái vị trên cao quan sát chúng tướng thuộc hạ của ông ta, chăm chú lắng nghe từng tướng lĩnh.
Không hề bỏ qua ánh mắt của người nào hết.
Cuối cùng ông ta mới lên tiếng: “Những điều chúng tướng nói, sao Cô lại không biết?”
“Nhưng mà… Sao Trọng Huyền Trử Lương lại không biết chứ?”
“Nếu như quân Tề tiến hành xâm lược dữ dội như lửa thì quân ta có thể đối đầu. Quyết chí ngọc nát đá tan thì chưa chắc không có cơ hội thắng.”
“Nhưng mà hôm nay, Cô không thể không nói một câu tàn nhẫn. Cũng không phải là nâng cao chí khí của người khác, hạ thấp uy phong của mình…”
Hai tay Dương Kiến Đức chống trên đầu gối, chăm chú nhìn các tướng quân của ông ta: “Cô hỏi chư quân, nếu chúng ta quyết đấu chính diện với Thu Sát Quân, thì có bao nhiêu cơ hội thắng?”
Một lão tướng tóc đã hoa râm, mặt đầy nếp nhăn đứng dậy, dù ý chí trong ánh mắt đã có chút lung lay nhưng vẫn cất giọng nói: “Thu Sát Quân là cường quân trong thiên hạ. Chúng ta lấy mười địch một thì còn có ba phần thắng. Bây giờ lấy hai đánh một, khả năng phần thắng chỉ còn… một phần một trăm.”
Người kia họ Kỷ tên Thừa, là danh tướng một thời, có thể xem như là gia tộc nhà tướng đệ nhất Dương Quốc.
Đáng tiếc, bây giờ Kỷ gia nhân tài thưa thớt. Ông ta có hai con trai, ba cháu trai nhưng tất cả đều đã chiến tử. Bây giờ, cả Kỳ thị chỉ còn mình lão tướng này mà thôi.
Dù lão tướng mặc giáp trụ này có hào sảng đến mấy, thì cũng không tránh khỏi lộ ra bi thương.
Giọng nói của ông ta đã sớm phát run, sau khi nói xong thì nhắm mắt lại, dường như không muốn đối mặt với hiện thực tàn khốc rằng sức chiến đấu của quân đội hai bên quá chênh lệch. Nhưng mà thân là đại tướng thống lĩnh quân, vậy nên ông ta không thể không đối mặt với điều này.
“Đúng vậy, một phần một trăm.” Đầu tiên Dương Kiến Đức lẩm bẩm lặp lại, sau đó lại nói: “Nhưng vì sao chư vị vẫn dẫn đại quân đến đây? Vì sao chư vị vẫn tập hợp lại dưới quân trướng? Hai mươi mốt vạn đại quân này của chúng ta… gọi là nhược quân đi. Vì sao hai mươi mốt vạn nhược quân này tập hợp lại đây, dám đối đầu chính diện với Thu Sát Quân?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất