Chương 495: Vương Trường Cát VS Trương Lâm Xuyên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sự phản kháng của Vương Trường Cát cũng chưa bao giờ đình chỉ!
Hư ảnh Quỷ Môn Quan trong hư không đã bắt đầu ổn định, không gian lay động cũng ngừng lại, lao ngục U Lôi trở nên vững chãi.
Chỉ có trái tim của Bạch Cốt Thánh Chủ là nhấc lên gợn sóng.
Trái tim của một thần linh U Minh, trái tim đã bị con sông dài thời gian cọ rửa qua, hôm nay nhiều lần cảm nhận được bất ngờ, nhiều lần dâng lên gợn sóng.
Thần dùng hết toàn lực đi tranh đoạt thân thể, tùy ý để lôi quang tối tăm quất lên trên người.
Thống khổ mãnh liệt đó, cả Thần và Vương Trường Cát đều đồng thời cảm nhận được.
Nhưng mà dù là là Thần hay Vương Trường Cát, đều không có chút dao động nào.
Đây là chiến trường của ý chí!
Bên ngoài lao ngục U Lôi, giọng nói của Trương Lâm Xuyên cũng kích động lên: “Vương Trường Cát! Ta giúp ngươi báo mối thâm thù này!”
Hắn ta biết rõ Vương Trường Cát vẫn luôn chống cự xâm nhập, nhưng hắn ta cũng cho rằng ý chí của người này đã bị luyện hóa trước khi luyện chế Thánh Khu Bạch Cốt.
Lúc này Vương Trường Cát bỗng nhiên xuất hiện, lôi kéo ý chí của Bạch Cốt Tôn Thần, với hắn ta thì đây hoàn toàn là một niềm vui bất ngờ.
U Lôi không hề ngừng nghỉ, liên tục oanh kích khiến Thánh Khu Bạch Cốt lung lay sắp đổ.
Da thịt cháy đen, thất khiếu chảy máu.
Thân thể vốn đã suy yếu chỉ đang giãy giụa đối kháng đến lúc này.
Bên trong có Vương Trường Cát đang từng bước một mở rộng phạm vi khống chế thân thể, bên ngoài có Trương Lâm Xuyên đang không ngừng công sát.
Cho dù là tồn tại như Bạch Cốt Thánh Chủ, cũng đã dần bước vào đường cùng!
Ý chí trong cơ thể Vương Trường Cát vẫn không hề lên tiếng. Trong quá khứ, trong khoảng thời gian chưa bao giờ ngừng đối kháng dù chỉ là một chốc một lát, Vương Trường Cát cũng chưa bao giờ giao lưu với Thần.
Không chỉ không xin tha, khóc thảm, sợ hãi mà ngay cả quát mắng, nguyền rủa cũng hề có.
Người này chỉ trầm mặc, kiên định đi về phía trước, cuối cùng khiến cho thần linh như Thần nhận thức được, nỗi hận được biểu hiện bằng sự trầm mặc này… sâu nặng đến mức nào, cường đại đến mức nào!
“Cùng ta, thành thần, cùng chung, quang vinh.”
“Vì sao, phản kháng?”
Đối mặt với ý chí từng bước ép sát của Vương Trường Cát, Thần lên tiếng hỏi.
Thần từng hỏi như vậy vô số lần, nhưng chính Thần cũng hiểu, đối phương sẽ không cho mình đáp án.
Nhưng bây giờ, nó chính giãy giụa cuối cùng của một Thần linh U Minh vào lúc này.
Ý chí mà Thần dùng để chiếm cứ thân thể này, từng bước bị tan rã, chậm rãi điêu tàn.
Trong nơi hư không sâu thẳm, mơ màng có tiếng gầm lên giận dữ, nhưng âm thanh kia thật sự quá xa xôi, cho nên ở nơi này vốn không thể nghe rõ được.
Dù sao cũng cách nhau quá xa, xa đến mức không chung một thế giới.
Thân thể chỉ kém một bước đã đạt thành Thánh Khu Bạch Cốt này rốt cuộc cũng an tĩnh lại.
Hai con mắt đều bị một loại cảm xúc bình tĩnh chiếm cứ.
Ngay vào lúc này, đôi tay Trương Lâm Xuyên nắm một cái, toàn bộ lao ngục U Lôi tan đi, lôi quang tối tăm vô tận bị hắn ta thu vào trong cơ thể.
Ngay sau đó, thần hồn của hắn ta lại rút ra bên ngoài cơ thể, khống chế sức mạnh U Lôi, lập tức va chạm vào người Vương Trường Cát, đâm vào thân thể đã gần thành Thánh Khu Bạch Cốt này!
Hắn ta lại trực tiếp bỏ xuống nguyên thân của mình, muốn thực hiện đoạt xá vào giờ phút này!
Từ lúc bắt đầu, mục đích của hắn ta chính là thân thể Đạo Tử, chính là khối thánh thể Bạch Cốt đã được Bạch Cốt Thánh Chủ luyện chế này.
Hắn ta gia nhập Bạch Cốt Đạo, tín ngưỡng tà thần, trơ mắt nhìn cha mẹ chết thảm trước mặt, nhìn toàn tộc bị diệt sạch, sau đó không chút do dự tập kích giết chết thành chủ Ngụy Khứ Tật nhà mình, nếu không phải lúc ấy lão sư Đổng A vẫn chưa xuất hiện, mục tiêu của hắn ta chính là Đổng A... Mà đến hiện giờ, hắn ta lại ngang nhiên phản bội Bạch Cốt Tôn Thần.
Vừa không vì chính, cũng không vì tà, tuyệt không vì yêu, cũng chẳng vì hận, hắn ta chỉ muốn mạnh lên!
Cho nên dù là Bạch Cốt Tôn Thần, cũng thừa nhận hắn ta có một “Trái tim cường giả”. Ít nhất, là một trái tim cường giả mà Thần linh U Minh tán thành.
Nhưng mà thân thể của bản thân hắn ta, tiềm chất không đủ, hoặc có thể nói là vận khí không đủ, tuy rằng có chân linh dị mạch như lôi xà, nhưng đã phá bốn tòa Nội Phủ, cũng không thể hái được thần thông.
Cho nên hắn ta chuyển mục tiêu sang Thánh Khu Bạch Cốt.
Ngay từ lúc biết được bí mật này, hắn ta đã chuẩn bị cho ngày hôm nay.
Thân thể mà Bạch Cốt Tôn Thần mưu cầu, cũng là thứ hắn ta mong muốn.
Từ lúc bắt đầu, hắn ta đã muốn tranh chấp với thần linh!
Hiện giờ, bên trong thân thể này vừa trải qua một trận giằng co dài lâu, cũng chỉ vừa mới phân chia thắng bại.
Tuy rằng, việc Vương Trường Cát đột nhiên lật ngược tình thế đã thể hiện rằng ý chí của y cực kỳ cứng cỏi, cực kỳ đáng sợ, nhưng Trương Lâm Xuyên vẫn có tự tin tuyệt đối.
Dù sao thì thứ hắn ta đã chuẩn bị để dùng khi tranh đoạt quyền chủ đạo thân thể, là thứ được chuẩn bị để đối phó với ý chí thần linh của Bạch Cốt Tôn Thần.
Công kích Bạch Cốt Thánh Chủ chỉ là vì muốn khiến Thần trở nên suy yếu hơn còn chiến trường chân chính mà hắn ta đã sớm quyết định đó chính là ở bên trong Thánh Khu Bạch Cốt.
Trước đó, Vương Trường Cát đã gần như giải quyết ý chí của Bạch Cốt Tôn Thần, vậy thì không có gì tốt hơn nữa.
Trương Lâm Xuyên dẫn dắt sức mạnh U Lôi xuyên vào khối Thánh Khu Bạch Cốt này, đã hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng tiêu diệt ý chí của Vương Trường Cát.
Nhưng mà...
Cùng lúc đó, thần hồn của Vương Trường Cát lại rời khỏi thân xác, trực tiếp xuyên vào thân thể mà Trương Lâm Xuyên bỏ lại kia!
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Trương Lâm Xuyên.
Hai bên trao đổi thân thể!
Ý chí của Vương Trường Cát bị xâm nhập đã lâu, tuy khai quật ra một ít sức mạnh thần hồn trong quá trình đối kháng với ý chí của Bạch Cốt Tôn Thần, nhưng tuyệt đối không có khả năng tiếp tục chiến thắng Trương Lâm Xuyên đang trong trạng thái sung mãn.
Đây cũng là điều khiến Trương Lâm Xuyên tự tin.
Nhưng hành động rời đi này không sớm một bước, không trễ một bước, chứng minh Vương Trường Cát đã sớm có chuẩn bị cho giờ khắc này.
Thậm chí... Mưu tính của hắn ta đối với Bạch Cốt Thánh Chủ, có lẽ đã sớm bị Vương Trường Cát phát hiện. Sở dĩ có thể mưu tính thành công, nói không chừng cũng là kết quả do Vương Trường Cát che lấp thay.