Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 511: Cố Hàn.

Chương 511: Cố Hàn.


Lúc nãy ông thấy Trọng Huyền Thắng sát khí ngút trời, biết rõ Thập Tứ là tử sĩ mà gia tộc phân cho Trọng Huyền Thắng từ lúc còn nhỏ, sự tin tưởng mà Trọng Huyền Thắng giành cho tử sĩ này không ai có thể so sánh được, nhìn thấy Thập Tứ bị thương, không rõ sống chết cho nên lúc đó ông mới gõ một câu.
Cũng may Trọng Huyền Thắng đáp lời khéo léo, nếu không thì lúc này đã không phải là thái độ thế này.
"Phụ Nhạc giáp nát rồi! Người thì vẫn chưa chết, chỉ là không tránh khỏi việc phải tĩnh dưỡng một khoảng thời gian"
Nghe thấy Phụ Nhạc giáp nát rồi, Trọng Huyền Trử Lương rõ ràng dừng lại một chốc, mới hỏi: "Những người còn lại ở đội của ngươi thì sao?"
"Những binh sĩ còn lại vẫn đang đi lùng giết, chỉ có Khương Vọng là đã trở về trấn Thanh Dương"
Vừa nói xong thì sợ Trọng Huyền Trử Lương có ý nghĩ khác, Trọng Huyền Thắng lại giải thích thêm: "Hắn không thích tàn sát, lại càng không quan tâm đến chém đầu người đổi chiến công"
Dương Kiến Đức đã chết, đại quân Dương Quốc cũng sẽ bị diệt trong trận chiến hôm nay, quận Xích Vĩ lại chẳng cần nói đến, những địa phương còn lại chỉ cần truyền hịch là có thể bình định được, cho nên ở lại quân danh cũng không quan trọng lắm.
Trọng Huyền Trử Lương bỗng nhiên thở dài một hơi nói: "Người dân Dương Quốc cứng cỏi. Những binh lính nhìn thấy trận chiến này của Dương Kiến Đức lại càng sẽ không quên đi sự anh dũng quyết liệt của ông ta. Ta muốn hủy hoại lá gan của bọn họ, giết sạch sự anh dũng của bọn họ, cho nên mới phải gây ra trận tàn sát này"
Đối với Trọng Huyền Trử Lương mà nói thì đây đã là lời giải thích khó mà có được rồi.
Trọng Huyền Thắng đánh bạo hỏi: "Có vẻ như ngài và Dương Kiến Đức có giao tình không tệ, chứ không hề chỉ là quen biết sơ sơ?"
Trước trận chiến, hắn ta và phần lớn tướng sĩ Thu Sát Quân đều giống nhau, trong lòng thật ra đều không hề xem trọng Dương Kiến Đức. Nhưng mà sau trận chiến này, bất kể là ai cũng đều không thể phủ nhận sự mạnh mẽ của Dương Kiến Đức.
"Rất nhiều năm trước, ông ta có một cái tên khác, là Cố Hàn"
Trọng Huyền Thắng nghe quen tai, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên giật mình: "Bức Danh Đao Phá Trận Đồ trong thư phòng của ngài kia, ở lạc khoản đề chính là Cố Hàn!"
"Anh hùng trong thiên hạ, ta nhìn trúng chẳng được mấy người, Dương Kiến Đức chính là một trong số đó" Trọng Huyền Trử Lương nói: "Ta biết ông ta sẽ không chịu ngồi bó tay chờ chết, trong những năm này tất sẽ có tính toán. Chỉ là vẫn không ngờ đến, ông ta có thể vì tông miếu Dương thị mà làm đến mức như thế"
"Toàn bộ Dương Quốc. Người mơ hồ nhìn thấy đất nước đang được Tề quốc che chở mưa thuận gió hòa thì đã rất hài lòng rồi.
Nhưng người tỉnh táo lại nhìn thấy không còn đường cứu quốc, hoặc là cam chịu hoặc là khẳng khái chịu chết. Đại khái chỉ có mỗi Dương Kiến Đức là vẫn còn đang giãy dụa, muốn dùng sức mạnh của một người mà phá vỡ gông xiềng xiềng xích. Thậm chí không tiếc tôn nghiêm của quốc chủ một nước mà đi luyện ma công người người phỉ nhổ.
Ông ta thất bại, nhưng ông ta không hề bất tài vô dụng.
Ngay từ ba mươi năm trước ở Tà Nguyệt Cốc, ông ta không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn ngăn cản ta, không phải là vì muốn giành lấy công lao bảo vệ được Tà Nguyệt Cốc. Mà ông ta cũng giống như ta nhìn thấy được cơ hội, thắng kia, không muốn nhìn thấy Tề quốc đánh bại Hạ quốc nhanh như vậy?
"Mà ta..." Trọng Huyền Trử Lương nói tiếp: "Sau khi trở về từ chiến trường Hạ quốc, chuyện đầu tiên ta muốn làm chính là diệt Dương Quốc! Nếu không diệt được Dương Quốc, ít nhất cũng phải tìm được cớ để giết chết Dương Kiến Đức. Không phải vì ta có thù hận gì đối với người kia, ngược tại ta tôn trọng ông ta, kiêng kị ông ta, cho nên mới muốn giết chết ông ta. Vì quốc vận của Tề quốc, lại càng vì tộc vận của Trọng Huyền thị"
"Diệt Dương Quốc, diệt bằng chiến tranh cũng được mà diệt trong hòa bình cũng được. Đế quân mặc dù tiếp nhận phán đoán của ta nhưng cũng đã tiếp thu kế sách của Yến Bình, dùng kế sách diệt trong hòa bình. Qua nhiều năm sóng ngầm như vậy, sớm nên thuận lý thành chương khiến cho Dương Quốc trở thành một phần của Tề quốc rồi. Sở dĩ chưa làm được, toàn bộ đều bởi vì người tên là Dương Kiến Đức kia"
"Dùng thủ đoạn hòa bình đã không thể ép chết Dương Kiến Đức lại không thể ngăn cản Dương Kiến Đức kế vị, cho thấy rõ nó đã thất bại. Cho nên mới có trận chiến ngày hôm nay"
Danh tướng Yến Bình, hơn mười năm trước đã từ chức tể tướng, thế lực chính trị đã sớm suy thoái. Đây cũng là một nguyên nhân chính khiến cho Trọng Huyền Trử Lương lần này có thể phát động chiến tranh chinh phạt Dương Quốc.
Trọng Huyền Thắng lúc này mới biết được, trong nhiều năm sóng yên biển lặng giữa hai nước Tê Dương hóa ra lại cất giấu nhiều sóng to gió lớn như vậy! Không phải chỉ cần vài ba câu là có thể kể hết. Còn Dương Kiến Đức dùng thực lực của một nước yếu dân ít mà có thể giữ vững được tông miếu Dương thị cho đến tận bây giờ, không thể không khen chỉ mỗi mình ông ta mới có được bản lĩnh đó!
Hắn ta thậm chí dám chắc chắn một điều rằng, với sự coi thường của Tề quốc đối với Dương Quốc, trận chiến này nếu không phải do thúc phụ Trọng Huyền Trử Lương của hắn ta tự mình ra trận thì Dương Kiến Đức vô cùng có khả năng lật chuyển thành công thế cờ.
Nô bộc hầu hạ đều biết, bức tranh có lạc khoản đề Cố Hàn được treo trong thư phòng thúc phụ kia, là vật quan trong nhất, mỗi ngày đều có người cẩn thận lau chùi, không dám để cho sâu mọt hủy hoại đi chút nào.
Bởi vậy có thể thấy được giao tình giữa hai người thế nào.
Nhưng mà trong toàn bộ Tề quốc, người tôn trọng Dương Kiến Đức nhất chính là Trọng Huyền Trử Lương, người nhằm vào Dương Kiến Đức nhất cũng chính là Trọng Huyền Trử Lương!
Trọng Huyền Thắng nhất thời chẳng biết nói gì, thông minh như hắn ta đương nhiên có thể nghe hiểu được ý tại ngôn ngoại của Trọng Huyền Trử Lương.
Nhưng Trọng Huyền Trử Lương lại trực tiếp nói ra: "Ta nói nhiều như vậy, là muốn nói cho ngươi biết. Đến địa vị như chúng ta hiện tại, có một số chuyện không thể chỉ dựa trên sở thích cá nhân. Nếu có một ngày, Khương Vọng và ngươi bất đồng ý kiến, ta hy vọng ngươi cũng có thể đưa ra lựa chọn chính xác!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất